← Quay lại trang sách

Chương 578 Sương Mù

Đỗ Địch An hiểu được, nhìn sang Eugene.

Lúc này, Yan cùng Luna và những người khác cũng nhìn về phía Eugene.

Vẻ mặt Eugene đau khổ nói:

- Đội trưởng, vừa rồi không phải cố ý, ta……

Yan lạnh lùng nhìn hắn nói:

- Ngươi muốn hại chết mọi người sao?

Eugene nội vàng đáp:

- Sao có thể, nếu các ngươi xãy ra chuyện, ta cũng không sống nổi.

- Ngươi biết điều đó thì tốt.

Martin tiếp lời, ánh mắt nhìn thẳng Eugene nói:

- Lần sau nếu còn như vậy, ta liền làm thịt ngươi!

Eugene cười khổ nói:

- Ta không dám.

Yan nhìn hắn một cái thật sâu, không nói thêm gì, thấy Mary lấy Ký sinh hồn trùng, lập tức nói:

- Chuẩn bị xuất phát, huyệt động của Thính Phong Giả có lẽ ở gần đây.

Nói xong vỗ vỗ bả vai Đỗ Địch An bên cạnh nói:

- Vừa rồi biểu hiện không tệ, mũi tên rất chuẩn.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu nhưng trong lòng thở dài, cây cung này mặc dù không tệ, nhưng lực kình vẫn là thiếu một chút, không cách nào phát huy được lực lượng của hắn, khó trách Long hoang vệ cần công huân để đổi binh khí cao cấp hơn.

- Martin, miệng vết thương của ngươi không sao chứ?

Luna đi về hướng Martin, Martin khẽ lắc đầu:

- Đã xử lý rồi, miệng vết thương không bị nhiễm trùng, đừng lo lắng.

- Vậy thì tốt.

Luna nhìn thoáng qua vết thương đã được băng bó, nhẹ nhàng thở phào.

Yan đợi tất cả mọi người điều chỉnh xong, nhân tiện nói:

- Đi thôi.

Nói xong liền đi trước dẫn đường.

Martin cùng Mary theo sát phía sau.

Đỗ Địch An nhìn thoáng qua Eugene, trong mắt hiện lãnh ý, hắn đã chuẩn bị trong trận chiến kế tiếp sẽ tìm cơ hội diệt trừ người này, thuận tiện tra hỏi kẻ chủ mưu phái hắn tới đây.

Trên núi đầy sương mù, không khí ẩm ướt tràn ngập mùi hơi thối cùng mùi tanh.

Yan dẫn đầu đi thẳng đến nơi có sương mù đậm, năng lực Ma Ngân của hắn là có thể không chế nhiệt độ cơ thể cùng với cảm nhận được sự chênh lệch nhiệt độ trong không khí chung quanh, có thể nói là một nhiệt kế tinh vi.

Đương nhiên, đây chỉ là một trong những năng lực của hắn dùng để ngụy trang.

- Có chút kỳ quái.

Sau khi bò lên hơn hai trăm mét, Martin đột nhiên mở miệng nói.

Yan dừng chân lại, quay đầu nhìn hắn:

- Sao vậy?

Martin nhìn qua cỏ cây bên cạnh, thấp giọng nói:

- Các ngươi không để ý sao, độ dày đặc của sương mù này không phải quá cao sao, bây giờ còn là mùa tuyết đen, nhiệt độ thấp như vậy, hôm nay không có mặt trời thì có lẽ không có sương mù lớn như vậy chứ, trên này có quá nhiều giọt sương.

Nghe vậy, mọi người khẽ giật mình, lúc này mới chú ý đến cây cỏ chung quanh đều dính đầy giọt sương, như thể mưa to vừa mới rửa qua, nhưng hôm qua lúc bọn hắn tới chỗ này cũng không có mưa, hơn nữa mặt đường đều không ướt.

Yan cau mày, trầm ngâm không nói, kinh nghiệm săn bắn nhiều năm nói cho hắn biết việc khác thường ắt sẽ có yêu, nhưng mục tiêu của nhiệm vụ lại ngay gần đây nên cũng không thể vì vậy mà chùn bước. Dù sao Mổ Thi Giả là thủ vệ mạnh nhất bên cạnh Thính Phong Giả đã bị bọn hắn chém giết, bây giờ nửa đường trở về, nếu Thính Phong Giả phát giác được nguy hiểm mà rời khỏi nơi này thì muốn tìm sẽ khó hơn, tốn thời gian cùng lộ trình cũng là một loại mạo hiểm.

Hắn suy nghĩ một lát, hạ quyết tâm, thấp giọng nói:

- Mọi người cẩn thận một chút, nếu gặp phải tình huống không bình thường phải chuẩn bị rời đi.

Mọi người gật đầu, trong lòng đều nâng thêm cảnh giác.

Đỗ Địch An đi sau đội ngũ, trong lòng cũng không dám buông lỏng, dù sao nơi đây cũng là Hoang khu, Khai Hoang giả còn gặp phải nguy hiểm, cho dù hắn có bảo vệ được tính mạng thì cũng khó có thể đảm bảo rằng hắn sẽ không bị những ma vật cường hãn đánh giết.

- Ta ngửi thấy rồi.

Sau khi đi về trước hơn trăm mét, Luna đột nhiên nói, nàng khẽ động chóp mũi, đưa tay chỉ về hướng một sườn núi ở chỗ rừng cây dày đặc phía trước nói:

- Mùi của Thính Phong Giả ở phía trước.

Yan quay đầu nhìn nàng:

- Ngươi xác định?

- Xác định!

Luna chăm chú gật đầu:

- Mùi của Thính Phong Giả ghi lại trên Ma Vật Đồ Quyển vô cùng giống với mùi mà ta gửi được bây giờ, nên chính là Thính Phong Giả!

Yan gật đầu, không ngờ lần này vận khí cũng không tệ lắm, vừa xong Hoang khu đã tìm được mục tiêu của nhiệm vụ. Tuy nhiên, kế tiếp liền là mọt phen chiến đấu nguy hiểm rồi, biểu lộ của hắn ngưng trụng vài phần, nói với mọi người:

- Chuẩn bị tác chiến cho tốt, Ruby để đồ ăn ở đây trước đi, tránh cho việc lát nữa hành động bất tiện.

Ruby gật đầu, buông bao phục rất lớn trên lưng xuống, nhét vào khe hẹp của hai cây đại thụ.

- Đi!

Yan làm gương đi đầu.

Mọi người nhanh chóng đuổi theo.

Chẳng mấy chốc, mọi người đi ra từ trong rừng cây và nhìn thấy một mảng đất bằng phẳng phía trước, phía trước nó là một tảng đá lớn kỳ quái, đốc đứng cao ngất, ở giữa là một hang động tối đen như mực, cho dù là những người có khứu giác bình thường như Đỗ Địch An cũng có thể ngửi được mùi tanh tưởi từ bên trong bay ra, có mùi hôi thối cùng với mùi bùn đất ẩm ướt, thật không thể diễn tả được so với những mùi khác, khiến người khác cảm thấy sởn gai ốc.

Nhìn thấy huyệt động này, ánh mắt Yan trầm định, thấp giọng nói:

- Chính là trong này, chuẩn bị bó đuốc!

Ryby lập tức lấy ra mấy bó đuốc trong balo, rót dầu hỏa đốt cháy sau đó đưa cho Yan cùng Martin, còn lại đưa cho chính mình và Eugene một cái, về phần ba người Đỗ Địch An, Mary và Luna đều có năng lực nhìn ban đêm nên không cần.

Yan cũng có năng lực nhìn ban đêm, sau khi cầm lấy bó đuốc liền ném vào trong huyệt động.

Vèo!

Ánh lửa bùng lên trong khong trung, quay cuồng như bánh xe rồi rơi thẳng vào trong huyệt động, ánh lửa khắc ở rìa huyệt động và lập tức nhìn thấy một màn cực kỳ buồn nôn. Trên tường huyệt động này không phải là nham thổ rắn chắc mà là một lớp vật chất như chất sừng bò đầy huyệt động, hơi giống với phân tiện sau khi khô cứng, lại giống như vỏ cứng sau khi lột da, càng giống như huyết nhục hư thối của động vật.

Vị tanh tưởi mãnh liệt phát ra từ huyệt động, sau khi ánh lửa bay vào huyệt độg liền nhanh chóng biến mất.

Mọi người yên lặng, cảnh giác nhìn, đội ngũ giãn ra làm tốt chuẩn bị chiến đấu.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua.

Khoảng mười phút đồng hồ, trong huyệt động vẫn không hề có động tĩnh gì.

Yan nhướng mày, chẳng lẽ chiều sâu của huyệt động quá dày, cho nên không kích động đến Thính Phong Giả bên trong?

Hắn nhìn lướt qua mặt đất chung quanh, ôm lấy một tảng đá ném vào bên trong, bành một tiếng, tảng đá đâm vào nham bích, phát ra một tiếng trầm đục.

Yan lùi về sau hai bước, trở lại trong đội ngũ, cảnh giác nhìn chằm chằm vào huyệt động.

Đợi bốn năm phút sau, bên trong huyệt động vẫn không có phản ứng gì.