Chương 586 Ẩn Núp
Nghe được Yan nói, Đỗ Địch An giật mình một cái, đứng dậy nhìn lại.
Martin cùng Ruby cũng chạy sát tới.
Chỉ thấy trong đám trứng lúc trước bị chiến đấu ảnh hưởng tới chứa đầy một dạng chất lỏng như nước ối, màu sắc vẩn đục, vô cùng đặc dính, chậm chạp tràn ra ngoài qua vị trí bị vỡ.
Chất nhầy bao quanh một tiểu dị thú đang nằm cuộn mình, kích thước không khác biệt lắm với hài nhi nhân loại, bộ dáng cực kỳ quái dị, tứ chi giống như là nhiều loại dã thú hỗn hợp mà thành. Hình dạng tổng thể giống thằn lằn, có một cái đầu vài một cái đuôi dài, phần bụng có bảy tám cái chân thật nhỏ, trên sống lưng có hai cây gai xương nhô lên, gai xương chính giữa có một lỗ nhỏ, tựa hồ dùng để hô hấp.
Đầu của nó có hình dạng tam giác, hơi giống đầu rắn nhưng to hơn rất nhiều, lân phiến phủ xung quanh. Thân thể vẫn chưa được định hình rõ ràng, có vẻ như vẫn còn trong trạng thái thai nghén.
Ánh mắt Đỗ Địch An ngưng tụ, hình dạng dị thú này khác biệt rất lớn với Thính Phong Giả, tuy lúc nhìn thấy Thính Phong Giả trong hang đông đã là giai đoạn trưởng thành, khác biệt lớn với giai đoạn thai nghén, nhưng ít nhiều cũng có chỗ tương tự. Hơn nữa hắn từng thấy hình dạng Thính Phong Giả giai đoạn thai nghén cùng giai đoạn thú con ở Ma Vật Đồ Quyển, hoàn toàn bất đồng với tiểu chút chít này.
Sau khi Martin nhìn thấy bộ dáng vật ấy liền giật mình, đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì, sắc mặt biến hóa, thấp giọng nói:
- Cái này xác thực không phải là Thính Phong Giả, rất có thể chúng ta đã ngộ nhập đến sào huyệt của ma vật khác.
- Sào huyệt ma vật khác?
Ruby sững sờ.
Yan đang chăm chú nhìn tiểu ma vật bên trong trứng, nghe được Martin nói, trong lòng có một dự cảm bất thường. Đột nhiên hắn nhìn thấy cái đuôi của Tiểu chút chít đang nằm cuộn mình này khẽ nhúc nhích một cái, biên độ vô cùng nhẹ, giống như chỉ là ảo giác, nhưng hắn thấy cực kỳ rõ, quả quyết không phải là con mắt của mình xuất hiện ảo giác. Hắn lập tức đưa tay, ý bảo mọi người lui về phía sau một bước nói:
- Nó vẫn còn sống.
Đỗ Địch An cũng chú ý tới điểm ấy, lui về phía sau mấy bước, giữ khoảng cách cùng bọn người Yan tránh hiềm nghi cũng như phòng bị đột nhiên lọt vào tập kích.
- Sống?
LuNa sững sờ, đột nhiên nghĩ đến cái gì, con mắt sáng ngời, nói:
- Thứ này không có trong Ma Vật Đồ Quyển, rất có thể là một loại ma vật biến dị hoàn toàn mới, nếu như chúng ta mang về nhất định có thể lấy được thù lao phong phú!
Nghe được nàng nói..., trong lòng Yan khẽ động, trong mắt hiện lên tia sáng.
Martin vẫn còn tỉnh táo, thấp giọng nói:
- Ta thấy chúng ta cần phải biết rõ ràng, vì sao trong sào huyệt của Thính Phong Giả lại cất giấu trứng của ma vật khác, hơn nữa số lượng còn nhiều như vậy, có vẻ như không phải một lần rụng trứng. Hơn nữa thứ này cũng không giống thú con của Mổ Thi giả cùng Ký Huyết Giả, trừ phi...
Yan lập tức hiểu ý, sắc mặt hơi đổi, nói:
- Trừ phi đây vốn là sào huyệt của ma vật khác?
Biểu lộ Martin ngưng tụ, gật đầu nói:
- Đúng vậy, đừng quên đại gia hỏa bên trên chúng ta, rất có thể phỏng đoán lúc trước của chúng ta là sai, nó không phải đến săn Thính Phong Giả, mà sớm đã bắt được Thính Phong Giả cùng Ký Huyết Giả nhốt vào trong sào huyệt của mình, chuẩn bị làm đồ ăn tạo điều kiện nuôi hài tử sắp sinh, về phần Mổ Thi Giả gặp được dưới nói có thể nói tương đối may mắn trốn thoát được.
Ruby, Luna cùng Mary hai mặt nhìn nhau, hoảng sợ cùng không thể tưởng tượng nổi.
Luna không nhịn được nói ra:
- Theo lời ngươi nói, chẳng phải đại gia hỏa bên kia còn khủng bố hơn cả Thính Phong Giả sao?
Sắc mặt Martin âm trầm, từ chối cho ý kiến.
Ruby liền nói:
- Theo lời ngươi nói, vì sao vật kia lại ngủ say phía trên mà không xuống đây? Chúng ta đang ở sào huyệt của nó a, nó còn có thể ngủ được?
- Đây cũng là chuyện ta không nghĩ ra.
Martin cau mày nói.
Yan suy tư nói:
- Có lẽ còn có một khả năng, chính là ma vật này mượn sào huyệt của Thính Phong Giả che chở sào huyệt của mình phòng ngừa ma vật khác ăn mất trứng.
Mấy người Martin sững sờ, chợt tỉnh ngộ.
- Có khả năng.
Martin gật đầu nói.
Ruby nói:
-Nói như vậy ma vật kia còn có thể tới nơi này lần nữa? Như vậy chẳng phải chúng ta chỉ cần chờ đợi ở chỗ này, chờ khi nó đến rồi chỉ cần làm thịt là có thể theo con đường nó đục để ra ngoài?
- Nếu như cũng không cần đi ra ngoài từ phía trên.
Mary nói ra.
Đỗ Địch An ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt, thấy mấy người đã tin tưởng suy đoán của Yan, bỗng nói:
- Chưa hẳn như thế.
-Ừ?
Bọn người Yan nhìn tới, trong mắt cảnh giác.
Đỗ Địch An trực tiếp nói ra nghi vấn của hắn:
- Nếu như là ma vật khác lẻn vào đây vùi trứng, chỗ sâu nhất của sào huyệt Thính Phong Giả như thế nào lại vừa vặn ở phía trên này?
Bọn người Yan giật mình, hai mặt nhìn nhau.
- Cái này...
Ruby há mồm muốn phản bác, nhưng lại nói không ra lời.
Luna ở một bên bỗng nhiên nói:
- Có lẽ Thính Phong Giả đã nhận ra cái này cho nên đã đào càng sâu, chỉ là nó không đào được đến sào huyệt ấp trứng đã bị giết.
- Ừ, có khả năng.
Yan gật đầu.
Đỗ Địch An khẽ nhíu mày, xác thực thuyết pháp của Luna khiến hắn không cách nào phản bác, bất quá đáy lòng của hắn không cách nào chấp nhận được, hắn cảm thấy vẫn còn bỏ sót tin tức gì đấy.
Martin nhìn Yan nói:
- Trước tiên chúng ta lấy tiểu ma vật này ra ngoài, nghĩ biện pháp mang về.
Yan khẽ gật đầu, nhìn Ruby ở bên cạnh nói:
- Ngươi ăn hết đồ ăn tiếp tế đi, để trống hành lý.
- Không có vấn đề, chờ một chút.
Ruby một lời đáp ứng gỡ balo xuống, móc đồ bên trong ra, miệng lớn bắt đầu ăn. Trước khi xuất hành hắn đã ăn rất nhiều đồ ăn, tích trữ thân thể đạt tới bão hòa, bất quá một trận chiến với Mổ Thi giả trước đây đã tiêu hao không ít, bởi vậy có thể lần nữa ăn để bổ sung.
Trong huyệt động oi bức chỉ còn lại thanh âm Ruby nhấm nuốt đồ ăn.
Bọn người Yan đứng trước quả trứng màu trắng quan sát tiểu ma vật kia.
Đỗ Địch An một mình đứng một bên đánh giá chung quanh, tìm kiếm tin tức bị bỏ sót. Đột nhiên ánh mắt xẹt qua đống trứng ở bên cạnh, có một quả trứng khác biệt với những quả trứng thẳng tắp xung quanh.
Hắn nhíu mày một cái, cũng không biết nghĩ thế nào, theo bản năng tiến lên vài bước, xoay người nhìn lại, xem xong hắn lập tức ngơ ngẩn.
Chỉ thấy quả trứng này có một lỗ thủng, bên trong không có gì cả!
Không có chất nhầy, cũng không có tiểu ma vật, rỗng tuếch!
Hắn giật mình lùi lại, đột nhiên kịp phản ứng, đáy lòng nổi lên một trận hàn ý, vội vàng quay đầu lại kêu lên:
- Mọi người coi chừng, có...,
Lời còn chưa nói xong đã bị một tiếng hét thảm đột nhiên đánh gãy.