Chương 588 Lẩn Mất
Yan thấy hắn cũng mở miệng, khẽ nhíu mày, thầm than một tiếng, gật đầu nói:
- Vậy được, giết nó rồi chúng ta lại đi.
Đỗ Địch An nhìn thấy mấy người lưu lại để báo thù cho Luna, trong lòng cảm thấy có chút khôi hài, không chút khách khí nói:
- Ta thấy chúng ta tốt nhất vẫn nên lập tức rời đi, coi như giết được nó thì Luna cũng không sống lại được, ngược lại sẽ hao tổn thực lực của chúng ta. Nếu trong chúng ta có người bị thương, trên đường trở về sẽ càng thêm nguy hiểm, thậm chí phải hi sinh.
Martin tức giận trừng mắt nhìn hắn nói:
- Ngươi câm miệng, ngươi chỉ một nhân vật mới biết cái gì?!
Lông mi Đỗ Địch An nhảy lên.
Yan không muốn thời điểm này còn xảy ra nội chiến, khoát tay nói:
- Đều bớt tranh cãi đi.
Sau đó hắn ghiêng đầu nhìn Đỗ Địch An nói:
- Luna là đội viên của chúng ta, cùng chúng ta chấp hành nhiều nhiệm vụ. Đơn giản mà nói mạng của chúng ta từng được Luna cứu, đương nhiên chúng ta cũng đã cứu Luna, loại cảm tình người mới lần đầu chấp hành nhiệm vụ như ngươi không cảm nhận được, nhưng hi vọng ngươi có thể hiểu được.
Đỗ Địch An có cảm giác bị chọc cười, hắn chịu đựng nộ khí, âm thanh lạnh lùng nói:
- Ta có thể lý giải cảm tình đồng bạn của các ngươi, nhưng tình huống trước mắt còn phức tạp hơn so với suy nghĩ của các ngươi, thứ này đã được ấp ra trước khi chúng ta tới, mà chúng ta chờ đợi ở đây năm ngày, trong năm ngày này chúng ta thường xuyên có người lạc đàn, sơ hở như vậy đủ để cho nó tập kích, nhưng nó không hề tập kích, điều này nói rõ cái gì?
- Lời giải thích duy nhất chính là nó không phải ma vật bình thường mà đã có trí khôn nhất định. Quan trọng nhất là nó không có lựa chọn tập kích lúc ấy mà bây giờ mới lựa chọn tập kích, nguyên nhân cũng không phải bởi vì chúng ta mất Eugene, mà bởi vì nó phát triển rồi!
Yan liền giật mình.
Đỗ Địch An tiếp tục nói:
- Nó trưởng thành đến trình độ tự nhận đủ để săn giết chúng ta, đây mới là nguyên nhân chủ yếu hiện tại nó ra tay! Mà rất có thể trong năm ngày trước nó luôn âm thầm quan sát chúng ta, thậm chí chúng ta còn tiếp xúc qua với nó nhưng đều không thể phát giác, thậm chí mặc dù cảm giác được một ít khác thường cũng sẽ tự mình phủ nhận.
Sắc mặt Mary cùng Ruby khó coi, tình huống hiện tại xác thực giống như lời Đỗ Địch An nói, trong năm ngày này bọn hắn sống chung một chỗ với ma vật này, tùy thời sẽ tử vong, nhưng ma vật này lại không tập kích bọn hắn, hiển nhiên là đang quan sát nhất cử nhất động của bọn hắn.
Nghĩ đến đây, hai người đều cảm giác được da đầu run lên, toàn thân mồ hôi lạnh.
...
Đỗ Địch An nói:
- Lúc trước khoảng cách Luna với các ngươi vào khoảng 10m, mà khoảng cách ta với các ngươi là 15 mét, theo đạo lý nói, thứ này phải tập kích ta trước, như vậy có lợi cho nó toàn thân trở ra, nhưng nó lại mạo hiểm tập kích Luna càng gần các ngươi hơn. Lời giải thích là trước kia nó quan sát ta cùng Eugene chiến đấu, tự nhận không có nắm chắc tập kích ta cho nên mới lựa chọn Luna, như vậy có thể khẳng định thứ này tuyệt không phải ma vật có trí lực bình thường!
- Nếu như các ngươi nhất định phải báo thù cho Luna, biện pháp duy nhất chính là hỏa thiêu sào huyệt này, như vậy nhất định có thể bức nó đi ra, nhưng nếu như vậy, không nói tới trứng nơi này sẽ bị tổn thất toàn bộ, Hỏa Diễm sẽ kinh động đại gia hỏa bên trên kia, đến lúc đó ai cũng không thể sống sót rời khỏi.
Bọn người Yan giật mình, hai mặt nhìn nhau, thuyết pháp của Đỗ Địch An rất có trật tự, bọn hắn không thể nào cãi lại, tình huống quả thực là như thế.
Nhất là Mary cùng Yan, bọn hắn cũng lo lắng điểm này, chỉ là còn chưa xác định được. Giờ phút này được Đỗ Địch An nói ra giống như gõ một hồi chương cảnh báo, bọn hắn lập tức ý thức được tính nghiêm trọng trong chuyện này, không thể xử lý theo cảm tính được.
Martin hơi im lặng, thấy Yan trông lại, hắn biết rõ cuối cùng cũng nên bày tỏ thái độ rồi, hắn ngẩng đầu nhìn lướt qua bốn phía huyệt động đen kịt, đáy mắt hiện lên một ít thâm trầm cùng bi thống, thấp giọng nói:
- Phải ly khai, trước tiên bọc kín thi thể Luna lại rồi đưa ra ngoài, tiếp tục ở lại chỗ này chỉ sợ sẽ trở thành khẩu phần lương thực của súc sinh này.
Thấy hắn đồng ý, Yan cùng Mary mới nhẹ nhàng thở ra, Yan gật đầu nói:
- Đây là điều nên làm.
Hắn lấy túi trữ vật từ trong balo, bọc kín thi thể Luna từ đầu đến chân.
Sau đó quay đầu lại nhìn Ruby nói:
- Bây giờ chúng ta rời đi.
Ruby gật đầu, hắn đi về nơi có trứng bị thủng. Đoạn đường này chỉ có hơn 10m, đột nhiên hắn có cảm giác khẩn trương, giống như trong bóng tối đen kịt hai bên có ma vật tùy thời lao tới.
Ba, có vật gì rơi và vả vai hắn.
Ruby bị dọa sợ nhảy lên, hoảng sợ quay đầu.
Hóa ra là Martin vẻ mặt đạm mạc đi tới nói:
-Ta đi cùng ngươi.
Ruby nhìn thấy là hắn mới nhẹ nhàng thở ra, miễn cưỡng cười cười, nhưng trong lòng lại muốn nói
"Ngươi muốn hù chết lão tử sao"
Nhưng cảm giác lời này lộ ra mình kinh sợ quá mức, cho nên vẫn nhịn được.
Rất nhanh hai người đã tới chỗ quả trứng vỡ tan, Ruby đưa bó đuốc cho Martin, lấy ra một bao tay bảo hộ từ trong ba lô rồi đeo lên tay, vừa muốn lấy tiểu ma vật bên trong trứng, lúc xoay người ra tay lại ngơ ngẩn cả người.
Mã Đinh thúc giục nói:
- Nhanh lên.
Ruby nuốt xuống một ngụm nước bọt, thân thể cúi thấp hơn, quay đầu nhìn chung quanh, bên trong ngoại trừ có một ít chất lỏng đặc dính có mùi lạ thì không có vật gì khác! Tiểu ma vật lúc trước ngủ say ở bên trong đã không thấy rồi!
Làm sao có thể?!
Ruby hoảng sợ, đứng thẳng đứng người dậy, nhìn Martin nói:
- Đưa bó đuốc qua đây.
Martin thấy biểu lộ quái dị của hắn liền giật mình, lập tức ý thức được cái gì, đưa bó đuốc lên trên trứng chim, lập tức thấy rõ cảnh tượng bên trong, hắn biến sắc nói:
- Không thấy? Làm sao có thể!
Đỗ Địch An cùng Yan, Mary đằng sau hai người nghe được bọn hắn nói, tim đập mạnh một cái, lập tức chạy tới.
Đỗ Địch An nhìn vào trong trứng, phát hiện ngoại trừ dịch ngoài hôi tanh cũng không nhìn thấy tiểu ma vật lúc trước, sắc mặt hắn biến hóa, đáy lòng có cảm giác kinh dị.
Rose marie ngơ ngác nhìn quả trứng nói:
- Chẳng lẽ nói, tại hình dạng này, thứ này là có thể di chuyển?
Yan giật mình trong chốc lát, đột nhiên sắc mặt trở tái nhợt:
- Chỉ, chỉ sợ không chỉ như vậy, chẳng những nó có thể di chuyển, hơn nữa còn biết ngụy trang, lúc trước sau khi chúng ta nhìn thì nó giả chết, chờ chúng ta rời đi liền thừa cơ chạy. Nếu vậy chẳng lẽ nói đồ vật tập kích Luna lúc trước là cố ý làm như vậy hay sao? Để dẫn dắt chú ý của chúng ta?