← Quay lại trang sách

Chương 590 Truyền Kỳ

Không có gì.

Đỗ Địch An nhìn lướt qua bốn phía nói:

- Ở đây còn chưa an toàn, rất có thể thứ này sẽ chui ra truy kích, chúng ta vẫn nên mau rời khỏi thì hơn.

Yan thấy Ruby không có việc gì, nhẹ nhàng thở ra, nghe vậy gật đầu nói:

- Đúng vậy, tất cả đều bôi bột phấn lên đi, cẩn thận một chút, chớ kinh động đại gia hỏa bên ngoài kia.

Martin nhìn thoáng qua Đỗ Địch An, địch ý trong mắt thu liễm vài phần, lấy Hành Thi bột phấn bên trong balo ra bôi lên người, chờ những người khác đã ngụy trang hoàn tất liền đi trước.

Lúc đến con đường trở về, tiếng bước chân của mọi người lặng yên không một tiếng động, nhẹ nhàng linh hoạt bước qua hài cốt trên mặt đất, không phát ra chút tiếng vang nào.

Theo khoảng cách tới bên ngoài hang động càng ngày càng gần, mọi người cũng càng ngày càng khẩn trương, dù là Đỗ Địch An cũng không khỏi hơi nín hơi, hắn đã làm tốt ý định bước thứ hai, một khi kinh động ma vật kia liền lập tức phóng ra bên ngoài hang động, chỉ có xông ra khỏi huyệt động hắn mới có thể mượn nhờ cánh phi hành rời khỏi, coi như làm như vậy sẽ bạo lộ năng lực trước mắt bọn Yan, nhưng bọn hắn có thể sống sót hay không vẫn là một vấn đề, hơn sống chết trước mắt, hắn cũng bất chấp nhiều như vậy rồi.

Trong huyệt động âm u ẩm ướt, ngoại trừ mùi hôi cùng mùi máu tươi còn có thêm một loại mùi lạ lẫm, có điểm giốngmùi thi thể ngâm qua nước, có vài phần tương tự với mùi sào huyệt bên dới, nhưng cũng có chỗ khác biệt.

Mấy người khẽ rung mũi, đều ngửi được cỗ mùi lạ này, biểu lộ có chút ngưng tụ, biết rõ khoảng cách vớ đại gia hỏa kia đã không xa.

Đỗ Địch An toàn thân bắp thịt kéo căng, tùy thời chuẩn bị cướp đường xông ra.

Yan cho Martin một ánh mắt, ý bảo rất có thể vật kia đã ở ngã rẽ phía trước. Martin cũng đã phát giác, mùi này đã sâu đậm đến mức làm cho hắn cảm thấy gay mũi, có thể cảm giác được khoảng cách vật kia rất gần, này khiến trong lòng hắn hơi khẩn trương lên, cánh tay nắm chặt binh khí, bước chân khẽ chạm đất, không phát ra tiếng vang nào cả.

Hắn nổi lên dũng khí, liếc mắt nhìn lại chỗ gốc.

Đỗ Địch An cùng Yan, Ruby lập tức cảm giác được, thân thể Martin hơi cứng ngắc lại, tim trong lồng ngực không khỏi đập mạnh một cái, tùy thời chuẩn bị ứng biến.

Một lát sau Martin chậm rãi thu đầu, hướng mọi người làm ra một thủ thế im lặng, sau đó cúi người chậm rãi đi tới phía trước.

Ánh mắt Đỗ Địch An lóe lên, thu khí tức lại, nhẹ chân theo phía sau. Lúc thấy rõ vật ở sau góc, lập tức hắn đã biết nguyên nhân thân thể Martin cứng lại, chỉ thấy sau góc lỗi ra của thông đạo có một đạo m Ảnh khủng bố cự đại nằm sấp trên mặt đất, vừa giống thằn lằn vừa giống Độc Hạt, phần đuôi có vài đạo đuôi bò cạp phân nhánh, lân phiến màu bạc chặt chẽ bọc lấy toàn thân, thể tích rất lớn, nhưng thân thể lại dài nhọn, vừa hay có thể chứa nạp vào trong huyệt động này. Hai bên thân thể có tứ chi thật kì quái, giống như chân nhện, lại giống như chân nhỏ của con rết, có dài có ngắn.

Lúc Đỗ Địch An nhìn thấy thứ này liền cảm giác được một cỗ cảm giác kinh khủng, nhưng khiến hắn chính thức rung động là hắn nhận ra bộ dạng của ma vật này, trên Ma Vật Đồ Quyển có ghi lại đúng là một trong bát đại Truyền Kỳ ma vật thú ảnh giả!

Đây là siêu cấp ma vật nổi danh cùng Cát Liệt Giả!!

Bất đồng cùng loại hình cực hạn công kích Cát Liệt Giả chính là, Thú Ảnh giả am hiểu ẩn núp đánh lén, thuộc về ma vật ẩn núp đỉnh cấp, ở một phương diện nào đó mà nói, nó còn đáng sợ hơn cả Cát Liệt Giả. mặc dù có rất nhiều ma vật vượt qua Thú Ảnh giả cũng có khả năng bị nó đánh lén mà chết, thậm chí là một số đỉnh tiêm cường giả bên trong nhân loại cũng khó trốn thoát khỏi ma trảo của nó.

Mặt mũi Yan cùng Ruby tràn đầy hoảng sợ, bọn hắn cũng nhận ra thân phận của ma vật này, tuyệt đối không ngờ tới trong Chanh sắc hoang khu này lại có thể nhìn thấyTruyền Kỳ ma vật trăm năm khó gặp!

Trong mắt Yan hiện lên vẻ tham lam, nhưng rất nhanh đã bị sợ hãi bao trùm, hắn phong bế hô hấp, bắp thịt toàn thân căng cứng, trước mặt ma vật có sở trường ẩn núp, mấy người bọn họ ẩn núp hiện tại quả thực chỉ là trẻ nhỏ, không đáng giá nhắc tới.

Đột nhiên hắn hơi hối hận, sớm biết đại gia hỏa này là thú ảnh giả trong truyền thuyết, thà rằng hắn chết đói ở trong sào huyệt cũng không muốn đi ra. Chỉ là bây giờ đã đi ở nửa đường, cũng chỉ có thể kiên trì tiếp tục đi tới đích. Hắn chỉ có thể cầu nguyện đầu thú ảnh giả này ngủ đủ sâu, sẽ không bị bọn hắn đánh thức.

"Bộ dáng này, là Thú Ảnh giả kỳ thành thục, đẳng cấp từ 64 đến 67."

Đỗ Địch An nhìn lướt qua hình dạng thú ảnh giả này, bên trên Ma Vật Đồ Quyển đối với Truyền Kỳ ma vật ghi lại tương đối giản lược, chỉ có giai đoạn thành thục cùng hình dạng thân thể. Đột nhiên hắn chú ý tới lân phiến màu bạc trên người thú ảnh giả này hình dạng tương tự với lân phiến màu bạc lúc trước nhìn thấy khi đi vào huyệt động.

Ngoài ra, đầu hình tam giác cực kỳ dữ tợn trên thân thú ảnh giả này cũng khá quen thuộc, cực kì tương tự với ma vật khủng bố được ấp ra trong sào huyệt kia, chỉ là đường cong trên đầu hình tam giác hơi hướng vào phía trong, khiến cho đầu tam giác hơi nhô ra phía ngoài giống như là gai nhọn kéo dài một chút, nhìn khá là dữ tợn.

Đỗ Địch An lập tức hiểu được, sắc mặt không khỏi hơi khó coi, như vậy thì cả cái huyệt động này đều là lãnh địa của nó, Thính Phong Giả cùng Ký Huyết Giả, hơn phân nửa là đồ ăn bị nó bắt trở lại! Mà trứng trong sào huyệt là chỗ nó sinh hạ Thú Ảnh giả con. Chỉ là hình dạng Thú Ảnh giả lúc trước gặp phải có chỗ khác biệt với nó làm cho bọn hắn trong lúc nhất thời không ngờ tới điểm này.

Dù sao ở từng giai đoạn ma vật sẽ có lột xác, có một số ma vật lột xác thậm chí là thay đổi long trời lở đất, bộ dáng hoàn toàn không có chỗ nào tương tự cùng lúc trước.

Đỗ Địch An có loại cảm giác sợ hãi lúc trước bị Cát Liệt Giả bắt về sào huyệt, ánh mắt của hắn chậm rãi chuyển dời đến huyệt động phía trước, đằng sau Thú Ảnh giả không xa chính là cửa ra vào huyệt động, chỉ có lao ra, mượn nhờ cánh thì hắn mới có khả năng đào thoát!

- Còn thiếu một ít!

Hắn cẩn thận từng li từng tí mà bước về phía trước.

Tạch...!

Rồi đột nhiên, một tiếng vang nhỏ nhẹ phát ra từ phía sau.

Bỗng nhiên đồng tử Đỗ Địch An co rút lại, mặc dù không quay đầu lại, nhưng ánh mắt hắn lập tức đã thấy được nguồn phát ra âm thanh đến từ dưới chân Ruby.