Chương 591 Đã Chết
Cơ thể Ruby bị đóng băng, trong tích tắc toàn thân túa mồ hôi lạnh.
"Chết tiệt!"
Đỗ Địch An rủa thầm trong lòng, không phí thời gian chửi bới, cơ thể hắn bất ngờ bắn về phía trước. Sự việc đến nước này thì hắn cũng chẳng mong đợi Thú Ảnh Giả không nghe thấy. Thay vì giữ một ảo tưởng như vậy, tốt hơn là trốn thoát với tốc độ tối đa, ít nhất là còn có cơ hội sống!
Yan và Martin ngơ ngác một lúc mới phản ứng lại, liền sau đó họ tức giận và lao về phía trước.
“Soạt! Soạt! Soạt!”
Cả ba đột nhiên chạy hết tốc lực, tạo ra âm thanh của tiếng gió rít và tiếng bước chân, giẫm nát một số xương ma vật khiến chúng vỡ tan trên đường đi.
Ruby thấy ba người bỏ chạy ngay lập tức phản ứng và vội vã đi theo.
Đoạn Đỗ Địch An chuẩn bị vượt qua Yan, bỗng nhiên thấy cánh tay của hắn ta hơi nhấc lên, khuôn mặt hắn thay đổi, một tia sát ý mạnh mẽ lóe lên trong ánh mắt, đồng thời đưa tay mình với tới chỗ Yan. Vào thời điểm tay hắn lướt nhẹ qua người đối thủ thì đối phương cũng đưa cánh tay giơ lên đập mạnh vào hắn. Tuy nhiên, Đỗ Địch An đã chuẩn bị sẵn sàng đón lấy cánh tay của Yan rồi ngay lập tức bẻ ngoặt nó ra đằng sau khiến hắn ta sững người.
Khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể hắn ta liền mất cân bằng, chao đảo và gần như ngã gục xuống.
Khi ổn định lại thì Đỗ Địch An đã lướt qua hắn và lao về phía trước, thậm chí còn bỏ xa Martin và dẫn đầu cả bọn.
Mọi người đều biết khi gặp phải quái vật, không cần phải chạy nhanh hơn con quái vật đó, mà chỉ cần chạy nhanh hơn đồng đội của mình là ổn.
Lúc này, Ruby đã đuổi kịp từ phía sau.
Yan kinh hoàng nhìn hằn học vào bóng lưng dần xa của Đỗ Địch An trước mặt, kế đó hắn nhanh như cắt giơ cánh tay sắc bén và ra tay với Ruby - người ở sau mình.
Ruby không ngờ rằng hắn ta lại đánh mình, do vậy không kịp trở tay khiến mặt bị đối phương giáng cho một cú đau làm khoang mũi vỡ tung, máu mũi hắn chảy ra thành dòng và cơ thể bị đánh bật trở lại, còn Yan vội vã chạy tiếp để đuổi kịp Martin trước mặt.
Ruby chịu đựng nỗi đau dữ dội, trong lòng vừa tức giận và sợ hãi, nhưng vẫn phải cố chạy nhanh hết sức.
Trong hang tối, họ cứ vèo vèo như cơn gió và cuối cùng cũng nhìn thấy lối ra.
Đỗ Địch An nhìn vào lối ra gần đó và có thể thấy những dây leo màu xanh lá cây cùng ánh sáng mặt trời bên ngoài, bỗng một tia hy vọng bất chợt xuất hiện trong lòng.
Mặt trời dường như luôn mang lại hy vọng.
“Vèo!”
Đỗ Địch An phóng ra khỏi hang, khoảnh khắc thoát ra khỏi đó cả cơ thể tắm trong ánh mặt trời mới khiến hắn trở nên nhẹ nhõm hơn, liền sau đó chuyển mắt về phía sau thì thấy Yan và Martin đang vai kề vai phi ra ngoài, kế tiếp nữa là Ruby đang bị bỏ lại phía sau hàng chục mét, sau đó nữa là Thú Ảnh Giả ở tận trong cùng hang... lại không động tĩnh gì?
Đỗ Địch An sững người.
Lúc này, Martin và Yan đã nhanh chóng tiếp cận.
Đỗ Địch An định thần lại suy nghĩ và rồi như sực tỉnh. Thay vì bước ra khỏi hang và tháo chạy như lúc trước nghĩ, hắn liền quay lại và chạy thẳng xuống núi, thế nhưng trong lòng vẫn luôn nghi hoặc chẳng nhẽ Thú Ảnh Giả lại ngủ say tới vậy?? Nếu chuyển động trước đó của Ruby không đánh thức nó thì âm thanh của một vài người trong số họ lúc chạy hết tốc lực cũng phải đánh thức nó dậy rồi mới phải?
Đi dọc theo con đường núi trước đó chẳng mấy chốc, Đỗ Địch An đã về đến chân núi.
Khi đi qua thi hài của Mổ Thi Giả, hắn nhìn thấy một vài ma trùng đầy màu sắc nằm trên đó và cắn xác chết của nó. Đó là ma trùng khát máu phổ biến ở vùng núi và rừng. Cấp độ thấp nhưng lại tiết được ra độc tố. Nếu không cẩn thận, ngay cả những Thú Liệp giả cao cấp cũng phải nếm trái đắng.
Đỗ Địch An thấy Yan và Martin đang lần lượt chạy đuổi theo sau, ánh mắt tập trung vào đằng sau họ nhưng lại không thấy Ruby đi theo, càng không cảm nhận thấy chút động tĩnh nào của Thú Ảnh Giả.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Yan. Mặc dù hắn có thể hiểu được tâm trạng đó, nhưng nếu không phải mình phản ứng nhanh thì hành động đó có thể giết chết hắn!
Thấy biểu cảm của Đỗ Địch An không mang nhiều thiện ý khiến sắc mặt của Yan cũng không mấy thoải mái, nếu không cần thiết, hắn không muốn trở thành kẻ thù của Đỗ Địch An.
- Mọi người mau đến đây!
Đột nhiên từ trên núi vọng lại tiếng gọi của Ruby, không mang sự hoảng loạn như trong tưởng tượng, mà tràn đầy sự kinh ngạc thậm chí còn nghe ra vài tia hoan hỉ.
Cả ba sững lại nhìn nhau rồi ngước lên núi, nhưng không ai làm gì cả. Không ai dám chắc đây có phải là trò lừa đằng sau của Ruby để lừa mọi người quay lại giúp mình hay không.
- Thôi nào, con Truyền Kỳ ma vật này đã chết, nó đã chết rồi!
Giọng nói của Ruby phát ra từ bãi cỏ, sau đó bụi cây bị cơ thể vạm vỡ của hắn rẽ ra, chỉ thấy mồ hôi đầm đìa cùng khuôn mặt đỏ ửng, xem chừng đang rất phấn khích.
Đỗ Địch An sững người, đột nhiên trong tâm trí hắn lóe lên rất nhiều thông tin, lúc sau liền lao về phía Ruby và trở lại hang động trên núi.
Yan và Martin do dự một lát, Không ngờ Đỗ Địch An lại táo bạo đến mức dám quay lại hang ổ khủng khiếp đó chỉ bằng một lời nói của của Ruby. Chẳng nhẽ hắn chỉ vì muốn trả thù cho hành vi trước đó của Yan mà tự đi nộp mạng như vậy?
Trong khi hai người đang do dự, Ruby thấy Đỗ Địch An quay lại, cũng ngay lập tức quay về và đi cùng.
Nhìn thấy cảnh đó, hai người ngạc nhiên, nhìn nhau và ngay lập tức thấy sốc và nghĩ có thể những lời Ruby nói là sự thật?
Họ không còn tâm trí quan tâm nhiều thêm nữa liền nhanh chóng theo Ruby trở lại núi.
Ngay khi đến không gian mở, hai người nhìn thấy Đỗ Địch An đứng trước hang nhìn vào trong kiểm tra và quả thật không hề thấy Thú Ảnh Giả lao ra và theo đuổi họ.
Nghĩ đến đây, hai người họ phấn khích ra mặt, đến hang động ngay lập tức.
Đỗ Địch An nhìn chằm chằm vào Thú Ảnh Giả bên trong, đôi mắt anh bỗng nhiên run rẩy vì phán đoán của mình đã đúng, Ruby không nói dối, con Thú Ảnh Giả này thực sự đã chết! Trên lưng nó có một cái lỗ đường kính gần một mét, các vảy bạc trên bề mặt của nó bị nghiền nát hoàn toàn, xem chừng vết thương cực kỳ nghiêm trọng, hơn nữa nhìn từ vị trí vết thương đó chính là vết thương tử vong chí mạng!
Nó quả thực đã chết!
Thú Ảnh Giả được biết đến như một con Truyền Kỳ ma vật giỏi nhất trong việc ẩn náu, vậy mà lại chết trong hang ổ của chính mình!
Đỗ Địch An cảm thấy bị sốc. Lý do tại sao hắn dám quay lại chủ yếu là suy luận trước đó khi thấy buồng trứng bên dưới hang rõ ràng là của Thú Ảnh Giả. Không có lý gì nó lại ngủ ở đây, và cho đến khi hắn chạy ra khỏi hang, con ma vật này cũng không đuổi theo họ. Nếu kết hợp thêm kết luận "nó đã chết" trước những nghi ngờ này, mọi thứ đều có thể được lý giải.
Đỗ Địch An đột nhiên nhớ lại tiếng động mà họ nghe thấy khi đào vào buồng trứng trong hang động năm ngày trước. m thanh cuối cùng mà họ nghe thấy lúc đó là một tiếng gầm, theo sau đó là im bặt.
- Đáng ra phải nghĩ ra từ sớm mới phải, làm gì có quái vật nào tạo ra tiếng gầm như vậy khi ngủ? Chắc là nó đã bị tấn công vào thời điểm đó, và cũng là một đòn chí mạng! Nói cách khác, nó đã chết ngay vào lúc đấy!
Đỗ Địch An liền biến sắc.
Mặc dù con Thú Ảnh Giả này chết đi là một chuyện đáng mừng cho họ, không cần phải chạy trốn, nhưng điều đó chẳng phải là còn có một điều đáng sợ hơn: một thứ khủng khiếp hơn Thú Ảnh Giả xuất hiện trong hang động vào thời điểm đó!
Thứ gì có thể giết chết Thú Ảnh Giả chỉ bằng một đòn duy nhất?
Cần biết rằng, đây là một con Truyền Kỳ ma vật trưởng thành. Mặc dù cấp độ chỉ trong khoảng từ 64 đến 67, nhưng khả năng chiến đấu thực tế có thể sánh ngang với hàng trăm quái vật thông thường! Hơn nữa, khả năng siêu tiềm ẩn của nó lại bị giết bởi những con quái vật khác, thật không thể tin được!
Nếu nó bị thứ đó phục kích trước khi vào hang, và bị tấn công bởi những cú đánh lén thì còn nghe được. Xét cho cùng, về mặt phục kích, Thú Ảnh Giả cũng là kẻ giỏi nhất trong lĩnh vực này!
Sắc mặt của Đỗ Địch An càng lúc càng khó coi, đây cũng là lần đầu tiên hắn cảm thấy rằng thế giới bên ngoài Cự Bích này sinh mạng của bản thân không do bản thân quyết định. May mắn thay, thứ đó đã không chú ý đến bọn họ. Nếu không, giết vài người họ dễ như bỡn với sức mạnh như vậy!
Lúc này, Yan và Martin cũng đến hang động, nhìn vào đó thăm dò, và chẳng mấy chốc sau họ bị sốc nặng.
Đỗ Địch An thấy họ đến liền tránh ra một khoảng cách với hai người họ, quay sang Ruby và nói:
- Tại sao lại phát hiện ra con quái vật đó đã chết?