← Quay lại trang sách

Chương 601 Cách Sinh Tồn

Nhìn thấy tư thế nàng chuẩn bị rời đi, Đỗ Địch An liền nhảy dựng lên vội vàng nói:

- Ngươi định đi tìm nó sao? Chẳng phải vừa nói dứt lời là ngay cả Khai Hoang Giả đụng phải nó cũng khó tránh được cái chết sao?

- Ý ta là những Khai Hoang Giả phổ thông không mang trong mình sức mạnh huyết mạnh.

Đôi mắt của Helisha liếc qua vai Đỗ Địch An và nhìn sâu vào hang tối phía sau hắn nói tiếp:

- Hang này chắc hẳn phải là của Thú Ảnh Giả mở ra và 80% trong này có trứng của nó. Thú Ảnh Giả sẽ chỉ xây hang khi nó chuẩn bị đẻ trứng. Nếu ngươi có thời gian thì có thể vào trong để kiểm tra. Nếu có trứng của Thú Ảnh giả thì nên đưa chúng ra và đặt ở một nơi bí mật, chỉ như vậy mới phát huy được tối đa hóa giá trị.

- Cất ở nơi bí mật?

Đỗ Địch An không hiểu.

Helisha đáp:

- Ừm, Thú Ảnh Giả khác với những quái vật khác. Ngay từ khi sinh ra, mục tiêu săn bắt đầu tiên là những con nở ra từ cùng một nhóm, đây cũng là triết lý sinh tồn của Thú Ảnh Giả.

Đỗ Địch An sững sờ hỏi:

- Ý cô là, Thú Ảnh Giả đầu tiên nở ra sẽ giết chết đồng loại nở sau mình?

Helisha gật đầu:

- Ở vùng đất cằn cỗi này bất cứ lúc nào cũng có thể bị gặp nguy hiểm, ngay cả khi đó là truyền kỳ ma vật đi chăng nữa thì ở giai đoạn vừa mới nở, chúng rất yếu và dễ trở thành con mồi của những quái vật khác. Do đó, sau khi nở, Thú Ảnh Giả có xu hướng ẩn nấp trong tổ do mẹ làm ra, chờ đợi anh em mới nở sau đó giết chết rồi ăn, để nó có thể bước vào giai đoạn trưởng thành càng sớm càng tốt. Quá trình này thường mất khoảng mười lăm ngày, cũng có nghĩa là, chỉ mất tầm mười lăm ngày để xuất hiện Thú Ảnh Giả trưởng thành thứ hai!

Đỗ Địch An sững sờ.

“Từ lúc ủ trứng đến khi trưởng thành chỉ trong mười lăm ngày?!!”

hắn cảm thấy vô cùng khó tin. Cần biết rằng phải mất ít nhất hai tháng để Cát Liệt Giả nở ra từ trứng và bước vào giai đoạn tăng trưởng. Để làm được vậy thì phải trong trường hơp điều kiện cung cấp thực phẩm đầy đủ. Còn từ giai đoạn tăng trưởng lên đến trưởng thành còn mất nhiều thời gian hơn.

Nhưng con Thú Ảnh Giả này chỉ mất nửa tháng đã biến một Thú Ảnh Giả mới nở trở thành một quái vật đáng sợ với cấp độ sáu mươi!

- Thú Ảnh Giả mẹ chẳng nhẽ không quản sao, đều là con của nó, sao nó có thể nhìn chúng tương tàn như vậy?

Đỗ Địch An không khỏi cảm thấy khó hiểu.

Helisha mỉm cười nói:

- Tất nhiên là mặc kệ rồi, quái vật là quái vật, con người là con người. Chúng ta thì nghĩ anh em như thể tay chân không thể tách rời, nhưng trong suy nghĩ của chúng, không có khái niệm nào như vậy cả, điều duy nhất chúng biết đó là sự sinh tồn.

Đỗ Địch An sững sờ, đột nhiên nhận ra, thở dài đáp:

- Nói vậy thì con nào được sinh ra trước, thì sẽ là con ăn tươi nuốt sống hết những quả trứng còn lại.

Helisha khẽ lắc đầu đáp:

- Nó có thể không phải là con đầu tiên. Mỗi Thú Săn Giả mới nở đều có một lớp màng bảo vệ bên ngoài. Màng chắn này sẽ bảo vệ nó khỏi sự tấn công của những con cùng tổ. Khi nó thực sự bước vào thời kỳ tiền trưởng thành lớp màng này sẽ rơi ra, sau đó chúng sẽ bước vào tàn sát nhau thực sự. Trong mỗi tổ chỉ có một con duy nhất sống sót và con này sẽ theo mẹ và thành lập quần đàn và lãnh thổ của riêng mình cho đến lần tiếp theo nó tự mình sinh sản.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu, trầm ngân suy nghĩ một hồi. May mắn thay, hắn biết tin tức này sớm, nếu không trứng của Thú Ảnh Giả này sẽ bỏ đi vô ích và tổn thất nặng nề hơn.

- Ta đi trước đây, ngươi bảo trọng.

Helisha cáo từ bằng một câu quan tâm và chuẩn bị rời đi.

Đỗ Địch An vội nói:

- Ngươi nắm chắc mình có thể đối phó với nó chứ?

Helisha nhìn thấy vẻ lo lắng hiện trên khuôn mặt hắn, đôi môi nàng khẽ nhếch lên để lộ một nụ cười:

- Cũng khó nói lắm, nhưng kể cả không đánh lại được thì chí ít ta vẫn có thể tự bảo vệ chính mình.

Nói xong, cô bước về phía trước, hình bóng nhanh chóng bị cuốn đi và biến mất trong khu rừng bên ngoài hang động.

Đỗ Địch An nhìn theo bóng lưng cô dần biến mất, lúc sau liền quay lại và nhìn vào sau trong hang tối đen như mực, cứ nghĩ về Thú Ảnh Giả đang ẩn nấp trong bóng tối trước đó, một cảm giác lạnh sống lưng xuất hiện trong lòng. Thoáng thấy thanh kiếm của Martin rơi xuống dưới đất liền cúi xuống nhặt nó. Đoạn liếc nhìn thi thể Martin đang nằm ở lối vào của cái hang, một dấu hiệu nghi ngờ lóe lên trong mắt. Thú Ảnh Giả chỉ chiếm được cơ thể của Yan, nhưng không lấy xác của Martin. Chẳng nhẽ nó không thể nhặt cùng một lúc hai cái xác?

“Nếu thực sự là vậy thì có nghĩa là nó vừa nhặt cách đây không lâu và chuẩn bị quay lại đây?

Nghĩ đến đây, Đỗ Địch An liền lo lắng, nhặt thanh kiếm của Martin rồi tháo găng tay của hắn đeo vào tay mình, liếc nhìn cơ thể của người đã khuất rồi như nghĩ ra được điều gì hắn liền đưa tay ra và nhấc chiếu đầu đã bị cắt đứt vào hang.

Một lúc sau, Đỗ Địch An lẻn lên phía trước hang ổ dưới lòng đất.

Hắn lặng lẽ hướng đôi mắt rồi nhìn bao quát vào hang, nhưng không thấy con Thú Ảnh Giả đâu, lúc này mới nhẹ nhõm trong lòng và ném đầu Martin xuống.

Chiếc đầu Martin đáp xuống mặt đất phát ra tiếng lộc cộc và lăn vài lần trên nền đất.

Tứ phía xung quanh im lặng đến đáng sợ.

Mười phút trôi qua trong chớp mắt. Đột nhiên, một cái bóng quét qua soạt một tiếng đáp xuống ngay dưới hang cạnh chiếc đầu của Martin rồi nhấc lên và quét sâu vào tổ. Đỗ Địch An nhìn theo hoa cả mắt sau đó bỗng nhảy xuống, mắt hắn khóa vào bóng tối và nhận ra đó là con Thú Ảnh Giả đã giết Luna trước đó. Cơ thể nó bò nhanh trèo vào tường trong tổ như một con thằn lằn. Kế sau đó liền biến mất dạng ngay trên bức tường đá, như thể được tích hợp vào đó vậy.

Đỗ Địch An sững người, hắn chăm chú nhìn lại một lần nữa nhưng vẫn không thể thấy bất cứ điều gì bất thường, con quái vật này đã biến mất ngay trước mắt hắn!

Tay cầm chắc thanh kiếm chầm chậm bước về phía bức tường đá đó, bỗng nhiên thấy một ít chất nhầy dính dính trên tường đá không khỏi không cảm thấy sững sờ, nhìn dọc theo dấu vết của nước thì thấy chất nhầy trên bức tường đá từ từ dâng lên cho đến khi nó chạm đến đỉnh của bức tường đá rồi dừng lại. Đỗ Địch An giật thót trong lòng một cái, hắn nhón chân nhặt lấy một hòn đá từ mặt đất, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bức tường đá này rồi bất ngờ nắm lấy hòn đá và ném nó đi khiến hòn đá đập vào tường vỡ tan ngay lập tức. Đỗ Địch An tập trung nhìn lại một lần nữa ngay lập tức thấy dấu vết của vệt nước ướt trượt trở lại từ đỉnh của bức tường đá. Nhìn thấy vậy hắn lập tức biết rằng mình đã phán đoán đúng. Con Thú Ảnh giả này dường như có khả năng thay đổi màu sắc và có thể hòa nhập với môi trường xung quanh mà không có bất kỳ xung đột nào!

“Phải tìm cách phân biệt nó.”

Đỗ Địch An mẩm thầm trong lòng nhưng không nán lại liền nhanh chóng nhảy về phía trước. Khi đến gần đỉnh của bức tường đá liền chém lên phía đầu trên của dấu nước ẩm.

“Phập”

Bức tường đá thay đổi đột ngột, trở lại hình dạng của Thú Ảnh Giả và trèo về phía bức tường đá bên cạnh nó. Móng vuốt trên bụng nó ôm chặt đầu Martin và giấu nó dưới bụng mình, như vậy khi cơ thể con quái vật đó đổi màu mới có thể ngụy trang và giấu đầu Martin mà nó mang theo.