Chương 611 Lựa Chọn
Khu trùng phấn?
Đỗ Địch An hơi kinh ngạc, không nghĩ tới nàng còn mang theo vật tùy thân như vậy, hắn tiếp nhận nhìn thoáng qua hỏi:
- Có hiệu quả sao?
- Thử xem đi, có lẽ là có.
Trên khuôn mặt yếu ớt tiều tụy của Helisha lộ ra vẻ tươi cười, trong bóng đêm dường như đột nhiên tỏa ra một mảng hào quang.
Đỗ Địch An thấy nao nao, rất nhanh đã bị tiếng kêu két két của côn trùng kéo suy nghĩ trở lại, hắn nhanh chóng lần nữa cúi đầu nhìn thoáng qua cái chai trong tay, cũng không nói cái gì nữa, vặn đứt cái chai. Một cỗ mùi thối kỳ lạ đập vào mặt, mang một chút mùi lưu huỳnh.
Hắn đổ trên tay một ít, ném ra đàn trùng bên ngoài.
Bột phấn rất nhanh rơi vãi như mưa.
Đỗ Địch An ngưng mắt nhìn lại, lập tức nhìn thấy đàn trùng xuất hiện bạo động, ở vị trí bột phấn rơi xuống, côn trùng thét lên két két giống như gặp gỡ đồ vật cực kỳ đáng sợ, bối rối tán loạn, đội hình đàn trùng lập tức hỗn loạn.
Trong lòng Đỗ Địch An mừng rỡ, không nghĩ tới khu trùng phấn này hiệu quả lại tốt như vậy, hắn lập tức vung khu trùng phấn ngã vào bên trong quyển lửa, rải quanh một vòng, lập tức đổ ra một đám nắm trong tay, ném về phía đàn trùng.
Đàn trùng lập tức đại loạn, vốn đội hình chỉnh tề giống như một miếng vải đen lập tức chia năm xẻ bảy, mỗi con đều chạy thục mạng.
Đỗ Địch An nhẹ thở ra, vặn nắp bình đưa trả lại cho Helisha, cười nói:
- Thật sự là đại ân rồi.
Helisha thò tay tiếp nhận, thu hồi vào trong túi, mỉm cười nói:
- Lần này may mắn mà có ngươi, nếu không...
Lời còn chưa nói hết, đột nhiên quai hàm nàng phồng lên, ho ra một ngụm máu tươi, rơi trên mặt ghế.
Đỗ Địch An thấy vậy liền cả kinh, vội vàng xoay người leo đến trong xe, nói:
- Ngươi không sao chớ, lại tác động đế miệng vết thương sao?
Sau khi Helisha ho ra tiên huyết, sắc mặt càng yếu ớt, nàng hơi lắc đầu suy yếu nói:
- Không có việc gì, chỉ là ta trúng độc quá sâu, đã xâm nhập vào cơ quan nội tạng, không cách nào chống đỡ được nữa. Ngươi vẫn nên nhanh rời khỏi nơi này đi, nếu không ngươi cũng sẽ chết cùng ta.
Trong lòng Đỗ Địch An mát lạnh, không khỏi nhìn về phía túi bên eo của nàng nói:
- Trong này không có đồ vật giải độc sao, hẳn là có thể trì hoãn một chút chứ, ngươi nói cho ta biết tổng bộ cứ điểm hoang khu, ta đưa ngươi đi qua, ta có thể rất nhanh đưa ngươi đến tổng bộ.
-Tổng bộ quá xa rồi.
Helisha khẽ lắc đầu:
- Hơn nữa ở biên giới chỗ sâu nhất Hồng sắc hoang khu, mặc dù là bay qua cũng mất không ít thời gian, huống chi ở trong Hồng sắc hoang khu, phi hành là rất chuyện nguy hiểm. Tại đây không thể so với khu vực ngoạ Cự Bích của Thú Liệp giả, chim thú rất thưa thớt, phi hành ma vật tại nơi đây là ma vật khó chơi nhất, nếu không cần thiết tốt nhất ngươi cũng không được phi hành, rất dễ thu hút sự chú ý của một số ma vật.
Đỗ Địch An ngơ ngẩn, đột nhiên nghĩ đến lên đã từng thấy qua "Phi Long" ở Cự Bích, tuy truyền thuyết Phi Long là không đả thương người, nhưng ít nhất nó cũng là một loạ iphi hành ma vật, đã có Phi Long tồn tại, sẽ có phi hành ma vật khác tồn tại, chỉ là ở khu vực Thú Liệp giả chưa bao giờ thấy qua làm cho hắn thậm chí không để ý đến điểm này. Nhưng tại đây lại là hoang khu cách Cự Bích xa nhất, không có khu khai thác Nguyên Thủy phóng xạ, tất nhiên ma vật nào cũng có thể tồn tại.
- Ngươi đi ra một mình sao?
Đột nhiên Đỗ Địch An nghĩ đến một điểm, lập tức hỏi:
- Ngươi là tới truy kích Dực Tộc nhân kia đi, chẳng lẽ khôngcó đội ngũ?
- Có.
Khóe miệng Helisha hơi tác động một cái nói:
- Một mình ta truy tìm quá chậm, dẫn theo hai đội để thăm dò. Bọn hắn ở phụ cận nơi này, chỉ là chúng ta tuyệt đối không thể bị bọn hắn nhìn thấy, nếu như bọn hắn biết rõ tình huống thân thể của ta hiện tại, sẽ là người thứ nhất ra tay với chúng ta.
- Làm sao có thể!
Đỗ Địch An giật mình, lập tức nghĩ đến một chuyện, không khỏi biến sắc nói:
- Chẳng lẽ trong bọn họ có người của Hataway?
Helisha im lặng một lát, khẽ gật đầu nói:
- Đây là một việc, mặc dù không có người của nàng ở bên trong, những người còn lại cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này. Một khi giết ta, bọn hắn có thể lấy được Ma Binh của ta, Ma Binh này chỉ có nhân tài Long tộc thuần huyết thống chúng ta mới có thể sử dụng, bọn hắn có thể giao cho Dực Tộc hoặc nham tộc, đầu nhập vào bọn hắn, cũng có thể giao cho Hataway đổi lấy địa vị cùng lực lượng. Rất nhiều năm trước, Hataway công nhiên tuyên bố đối nghịch với ta trong gia tôc, đây là sự tình mỗi người đều biết.
Đỗ Địch An trừng mắt, trong lòng tuôn ra một cỗ phẫn nộ, nói:
- Ngươi không phải là Thánh Nữ Long tộc sao, sao bọn hắn có thể đối với ngươi như vậy? chẳng lẽ Bọn hắn không phải bộ hạ của ngươi? Hơn nữa, Hataway rất nhiều năm trước đã ra tay với ngươi, vì sao ngươi còn không sớm diệt nàng?!
- Người ở chỗ này đều khát vọng có thể trở lại Nội Bích nghỉ ngơi. Thời gian dài chiến đấu sớm đã khiến bọn hắn mất đi nhân tính cùng lòng trung thành.
Helisha nhìn hắn một cái, đôi mắt hơi ảm đạm nói:
-Ta đã đáp ứng qua, phải bảo vệ Helisha đến khi nàng lớn lên, cho nên...
Đỗ Địch An cứng lại, giận dữ nói:
- Đã đáp ứng? Đã đáp ứng ai? Là phụ thân ngươi?
Helisha khẽ lắc đầu, không muốn nói chuyện này nữa, đột nhiên lông mày nàng cau lại một cái, khóe miệng chậm rãi tràn ra một ít tiên huyết, nàng đưa tay lau mất, nhẹ nhàng thở sâu nói với Đỗ Địch An:
- Ta không nhịn được nữa rồi, ngươi nhanh đi thôi, máu của ta sẽ đưa tới Cao cấp ma vật, ngươi ở chỗ này chỉ có còn đường chết, đi nhanh đi, ta không muốn trước khi chết còn kéo một người làm đệm lưng...
Nói xong lời cuối cùng, thanh âm của nàng dần dần hư nhược rồi hạ xuống, trước mắt một màn tối đen, nàng lần nữa lâm vào hôn mê, thân thể yếu đuối ngả xuống.
Đỗ Địch An vội vàng nâng nàng lên, nhìn thoáng qua miệng vết thương phía sau lưng của nàng, phát hiện băng gạc có màu sắc, độc huyết vậy mà thẩm thấu ra ngoài, miệng vết thương bị kịch độc ăn mòn, không cách nào lành lại.
Sắc mặt hắn biến đổi, chính như lời Helisha, kịch độc này đã thẩm thấu quá sâu, trừ phi lập tức trị liệu tốt nhất, nếu không hết cách xoay chuyển.
- Đáng chết!
Đỗ Địch An phẫn nộ, phẫn nộ đối với thực trạng tàn khốc trước mặt, càng càng phẫn nộ với sự vô lực của bản thân. Hắn cắn răng, quay đầu nhìn thoáng qua bên ngoài, chỉ thấy đàn trùng đã lục tục ngo ngoe mà lui lại, mùi khu trùng phấn khuếch tán ra dọa đàn trùng chạy mất.
Bất quá, mùi máu của Helisha phiêu đãng trong không khí, đoán chừng được không được bao lâu sẽ đưa tới ma vật mới.
Hắn nắm chặt nắm đấm, hung hăng nện trên mặt ghế, lập tức hiện ra một cái quyền ấn. Hắn nhìn Helisha đang hôn mê bất tỉnh trong tay mình, đôi mắt lập loè, hiện lên một tia giãy dụa. Tình huống trước mắt, phương pháp thích hợp nhất chính là vứt bỏ nàng, nhưng sâu trong nội tâm của hắn lại cảm thấy, một khi mình làm vậy có lẽ sẽ hối hận cả đời, đây là người duy nhất đã cứu hắn mấy lần, hắn lại không có cách nào hồi báo.
Ngoại trừ cha mẹ cùng tỷ tỷ, cùng với vợ chồng Julla, hắn chưa bao giờ nợ ân tình của ai cả, mặc dù là Forint lão gia tử cũng chỉ mang tính giao dịch với nhau. Nhưng cô bé này lại hoàn toàn tương trợ hắn, cũng không có ý đòi hồi báo!
- Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết!!
Trong lòng Đỗ Địch An bực bội, đi qua đi lại trong xe. Đột nhiên ánh mắt của hắn nhìn thoáng qua vật đằng trước, lập tức ngơ ngẩn.