Chương 623 Ăn Thịt Người?
Đỗ Địch An để thân thể chậm rãi trầm tĩnh lại, xương trắng trên người lập tức chậm rãi chìm vào trong thân thể, bề ngoài thân thể khôi phục bộ dáng bình thường, chỉ là vị trí bị cốt cách bao trùm để lại một mảnh vết đỏ giống như vết sẹo bỏng
Màu sắc vết sẹo này nhạt dần, chậm chạp biến mất.
Đỗ Địch An nhẹ nhàng thở ra, quay đầu nhìn lướt qua bốn phía, cũng không nhìn thấy dị trạng gì, lúc trước có hai con Thú Ảnh giả được ấp ra, còn lại một con vừa mới được ấp không lâu, không biết là bị đầu thú ảnh giả này ăn hay núp chỗ nào rồi.
Hắn không có ý định tiếp tục chờ đợi tại nơi đây, xé thi thể Thú Ảnh giả này ra, nhặt lên một đoạn dây leo trên mặt đất, lục lọi vào bên trong. Rất nhanh đã tìm được trứng kí sinh hồn trùng ngủ say.
Hắn lấy ra cái chai trong balo, bỏ trứng ký sinh hồn trùng vào trong đó, sau đó xoay người trở lại trong phòng, ôm hai quả trứng Thú Ảnh giả còn lại chuẩn bị rời khỏi.
Đúng lúc này trong tầm mắt hắn nhiện ra ba nguồn nhiệt có bộ dáng con người từ một chỗ khác trong khu phố đi tới, động tác nhanh nhẹn, di chuyển tương đối cảnh giác.
Đỗ Địch An thấy vậy liền giật mình, đột nhiên nghĩ đến đây là tiểu đội Long Hoang vệ khác.
Hắn ôm hai quả trứng đi vào chỗ cửa sổ bị nghiền nát, thu liễm khí tức, đồng thời lần nữa vận động tiên huyết trong thân thể, kích phát ra hình dạng cốt cách màu trắng. Dưới hình dạng này nguồn nhiệt thân thể hắn sẽ được cốt cách bao phủ, không cách nào nhìn thấy được, hơn nữa mùi của bản thân cũng sẽ giảm xuống.
Mượn chỗ cao trải rộng tầm mắt, hắn nhìn về hướng ba nguồn nhiệt kia, chỉ thấy bọn họ từ khu phố cùng nhau đi tới, từ phương hướng đến xem, hẳn là sắp đi qua tòa cao ốc này.
Hắn cúi người, ánh mắt hơi chớp động, ngưng tức quan sát.
Ba thân ảnh này rất nhanh đã đi vào ngã rẽ khu phố, quả thật là người mặc Long tộc chiến giáp, hai nam một nữ, một thanh niên ăn mặc chiến giáp bên trong là chiến giáp quy định giống như Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An tập trung nhìn, đột nhiên ánh mắt ngưng lại, chỉ thấy đằng sau ba đạo thân ảnh đằng sau còn một thân ảnh toàn thân chiến giáp màu đen đi cùng. Từ dáng người mà xem thì hẳn là nam tính, đội mũ sắt màu đen, không cách nào thấy rõ khuôn mặt, trong tay nắm một thanh loan đao, hình như là người cản lại phía sau.
- Bình thường tiểu đội là bảy người, bọn hắn mới có bốn người, hẳn là cũng tao ngộ qua nguy hiểm bị hao tổn ba người?
Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp động, đầu hơi lùi về sau phòng ngừa bị bọn hắn nhìn thấy.
Rất nhanh, Long hoang tiểu đội này đi tới đường phố bên cạnh cao ốc, mấy người dựa sát vào vách tường di chuyển, động tác nhẹ nhàng, không phát ra chút tiếng vang nào, lúc gặp gỡ Hành Thi đang ngủ say liền lập tức ra tay, ôm lấy cổ nó hơi kéo một cái đã đánh chết, khiến cho Hành Thi không kịp phát ra âm thanh nào.
Tê tê!
Đột nhiên Đỗ Địch An nghe được trong đại lâu tầng hai dưới chân mình truyền đến tiếng kêu của Phệ Cốt Thử, Phệ Cốt Thử đang kiếm ăn trong đại lâu hình như cảm ứng được khí tức nguy hiểm trên người mấy người này, hoảng sợ thét chói tai trốn vào sào huyệt trong vách tường.
Bốn người dưới lầu nghe được tiếng thét của Phệ Cốt Thử, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sau khi thấy không có dị trạng gì, lúc này mới tiếp tục đi về phía trước.
- Chi đội ngũ này, rất mạnh...
Đỗ Địch An ngồi xổm bên cửa sổ, trong lòng âm thầm nghiêm nghị, từ nguồn nhiệt phản ứng của chi đội ngũ này, một trung niên nhân cùng nữ nhân bên trong đội ngũ đều có thể chất Cao cấp giới hạn giả, nồng độ nhiệt lượng tương đương với Martin, về phần Hắc y nhân đằng sau đội ngũ kia không hề tản mác ra nguồn nhiệt, có vẻ thân thủ càng mạnh hơn nữa. Chỉ có thanh niên ăn mặc chiến giáp quy định kia là thực lực yếu nhất
Chỉ là nồng độ nguồn nhiệt sơ cấp giới hạn giả.
Phải biết rằng, tại trong đội ngũ trước kia của hắn, Martin cùng Yan là cao cấp giới hạn giả, những người khác chỉ là sơ cấp giới hạn giả.
- Ừ?!
Đột nhiên Đỗ Địch An cảm giác được một cỗ hàn khí đánh úp lên đỉnh đầu, giống như một đạo băng chùy trực tiếp đâm vào đầu, sau đó thẳng tắp chui vào trong xương sống, lạnh từ đầu tới chân, lông tơ trên lưng dựng đứng!
Vèo!
Đột nhiên một đạo bóng đen từ trong đại lâu sụp đổ bên khu phố kia chui ra, đánh về phía bốn người trên đường.
Đỗ Địch An nheo mắt, theo bản năng có một loại cảm giác sợ hãi liền vội vàng lui thân thể về sau, trốn đến dưới cửa sổ, chăm chú dán vào vách tường, không dám lộ ra nửa phần thân thể.
- A!
Một tiếng hét thảm vang lên trên đường tràn ngập thống khổ.
- Có mai phục!!
- Hắn... Là người?!
- Quá nhanh, chạy mau, chúng ta không phải là đối thủ của hắn!
Lập tức trên đường truyền đến vài đạo thanh âm tràn ngập hoảng sợ cùng phẫn nộ.
Mặc dù Đỗ Địch An không nhìn tới, nhưng theo nhiệt cảm thị giác lại nhìn thấy, trong ba nguồn nhiệt thân ảnh trên đường, trung niên nhân đi đằng trước đã ngã xuống đất, nguồn nhiệt trên người đang tản đi.
Cùng lúc đó, thanh niên cùng nữ nhân ở phía sau hắn quay người chạy trốn giống như sau lưng có Tử Thần đuổi theo.
Theo tiếng hét thảm ngoài cửa sổ, Đỗ Địch An nhìn thấy thanh niên chạy trốn chậm chạp kia lập tức ngã xuống đất, ngay thời điểm hắn ngã xuống đất, sau lưng của hắn hiện ra một Hồng sắc thân ảnh làm cho người ta sợ hãi, là người, nhưng nồng độ nguồn nhiệt tản mác ra lại làm cho người khác cực kỳ sợ hãi, đầm đặc như tiên Huyết Nhất loại, tương tự với Hetaway hắn đã gặp, thậm chí còn mạnh hơn ba phần!
Huyết sắc thân ảnh này lóe lên lại biến mất, sau một khắc lần nữa xuất hiện đã là đằng sau nữ nhân kia.
Nữ nhân vội vàng quay người, hình như muốn đánh trả, nhưng một bàn tay của huyết sắc thân ảnh đã xuyên qua bộ ngực của nàng, đâm ra phía sau lưng, chiều dài cánh tay cực kỳ kinh người, hình như có tính co duỗi.
Huyết sắc thân ảnh nhanh chóng rút tay về, lần nữa biến mất.
Không đến hai giây, trên đường phố lần nữa phát ra một tiếng hét thảm, huyết sắc thân ảnh vừa mới xuất hiện lại biến mất không thấy gì nữa.
Toàn thân Đỗ Địch An chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, thân thể căng cứng lại, khống chế nhịp tim hạ thấp hơn mười giây một lần. Hắn biết rõ một khi bị huyết sắc thân ảnh này phát giác được, chính mình hơn phân nửa cũng sẽ gặp nguy hiểm, coi như thực lực của hắn bây giờ tăng lên, nhưng so sánh với loại quái vật có thể ở trong 10 giây tùy tiện đồ sát bốn tên Long Hoang vệ, vẫn có chênh lệch lớn.
Đây cũng không phải cấp bậc Khai Hoang giả bình thường!
- Chẳng lẽ lại là Khai Hoang giả tộc khác lẻn vào?
Đỗ Địch An nghĩ đến mấy người trước khi chết lúc trước,trong lòng thất kinh.
Lúc này, trên đường phố yên tĩnh truyền đến thanh âm ken két, giống như là dã thú cắn xé xương cốt, ngoài ra còn kèm theo thanh âm bẹp miệng rất nhỏ.
Đỗ Địch An đình chỉ hô hấp, chậm rãi ngẩng đầu, từ bệ cửa sổ bên cạnh nhìn, chỉ liếc mắt nhìn rồi nhanh chóng quay trở lại, để tránh bị đối phương phát giác. Quá trình này mặc dù ngắn, nhưng hình ảnh này lại như Cameras quay chậm trong đầu hắn, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ.
Huyết sắc thân ảnh kia có thể khống chế nguồn nhiệt tự nhiên, lại ghé vào mấy cỗ thi thể trước mặt gặm nhấm, mà thanh âm nhấm nuốt kia, là hắn đang ăn thịt người! Bất quá, chính thức khiến Đỗ Địch An khiếp sợ là chiến giáp người này mặc rõ ràng có huy chương Long tộc!