← Quay lại trang sách

Chương 633 Giáng Lâm ( phần2)

Khi đến pháo đài hùng vĩ, Đỗ Địch An thấy không có ai trong đó, im lặng lạ thường. Không có bất kì một người giúp việc nào. Các cột trụ cao đỡ lấy toàn bộ mái vòm pháo đài. Cơn gió lạnh ùa vào từ bên ngoài cột, vừa như ngân nga vừa nghe như tiếng khóc ai oán.

- Đây là nơi ngươi ở?

Đỗ Địch An giật mình khi thấy ở đây ngoài chiếc giường, giá treo vũ khí kiếm đao các loại cùng một sân tròn tập võ thuật thì chẳng có trang sức cũng như đồ đạc nào mà phụ nữ dùng, thoạt nhìn trông vô cùng lạnh lẽo và cô đơn.

Helisha không phủ nhận hay thừa nhận chỉ quay sang nói với Đỗ Địch An:

- Ta sẽ nộp đơn cho Long Tộc trong ít phút nữa để xin tạo ra một Ma Binh mới cho ngươi. Nhưng ngươi cần trích xuất một số Ma Ngân trong cơ thể mình. Thiết bị y tế ở đây tương đối lạc hậu và có thể phải mất một thời gian để chuẩn bị. Ngươi cần nghỉ ngơi hai ngày trước khi chuẩn bị phẫu thuật.

- Ừm.

Đỗ Địch An gật đầu, liếc nhìn dáng người gầy gò của nàng, hơi lưỡng lự, lúc sau mới thì thầm nói:

- Đợi Ma Binh của ta được tạo ra, lúc đó ta sẽ giúp ngươi.

Helisha hơi sững lại, đôi mắt nàng dịu lại rất nhiều, khẽ đáp:

- Được!

Như thể đó là một thỏa thuận, bất chợt cơn gió lạnh thổi quanh họ, mang lại cảm giác ấm áp.

Mất một lúc lâu sau khi Eureka chạy lên cầu thang, nhìn thấy hai người đứng lặng yên bất động trong pháo đài, đôi mắt như lóe sáng một chút rồi lập tức chạy đến chỗ Helisha nói:

- Điện hạ, y sư đã đến rồi.

Helisha chếch đầu nhìn và hướng đôi mắt về phía những bậc thang phía sau hắn, nơi có một bóng hình mặc áo khoác trắng, đi đôi giày cao gót bằng hợp kim màu bạc mảnh khảnh trên đôi chân, đôi tất lụa đen mặc trên đôi chân dài miên man trắng muốt chạy dọc đến hết tận cùng của váy, trông cô gái đó vô cùng lạnh lùng và lộng lẫy, đeo một cặp kính gọng đen dày, đang bước từng bước tới.

- Điện hạ, Người cuối cùng cũng đã quay trở về.

Người phụ nữ trông không nhiệt tình lắm nói với Helisha.

Helisha khẽ mỉm cười đáp:

- Fanny, ngươi đến rồi.

- Chẳng phải vì ngươi sao.

Fanny nói một cách bình tĩnh:

- Không biết biến đâu mất trong những ngày này, làm nơi đây thương vong thảm trọng, người trong tộc buộc phải cử ta lên tiền tuyến, hừ, Bát Tướng cái cóc khô, toàn lũ vô dụng.

Eureka đứng bên cạnh có vẻ bối rối liền nói:

- Fanny, gặp phải một con ma vật ở cấp độ đó thì không nằm trong phạm vi hàng phục của chúng ta. Có thể đỡ được là giỏi lắm rồi.

Fanny liếc hắn nói:

- Vô dụng thì đừng có mà bao biện.

Eureka cứng họng, chỉ có thể cười khổ.

Đỗ Địch An ngừng luyện tập rồi quay lại tò mò nhìn người phụ nữ. Cảm thấy thắc mắc vì giọng điệu và thái độ cay nghiệt này hơi giống lần đầu tiên gặp Helisha, nói thẳng và mắng thật chẳng nể nang gì.

Helisha hơi nhíu mày, nói:

- Vậy trong tộc có biết chuyện của ta

không?

- Còn phải nói sao?

Fanny nhún vai.

- Ngươi là Thánh Nữ điện hạ của chúng ta, mất tích lâu như vậy. Mấy lão già trong tộc lo sốt vó lên được. Mà tộc đã phái muội muội tốt của ngươi đến rồi đấy, chưa gặp nhau sao?

Helisha và Đỗ Địch An sững sờ.

Đồng tử của hắn bất giác thu hẹp lại vì biết Hathaway cũng ở đây?

Helisha quay đầu lại nói với Eureka:

- Muội muội ta cũng đang ở đây? Tại sao ngươi không nói trước với ta?

Eureka vội vàng đáp:

- Điện hạ, Người mới trở lại, ta định để lúc khác sẽ báo cáo.

Helisha liền trầm xuống và im lặng không nói gì.

Fanny nói một cách thờ ơ.

- Nói hay không cũng có gì khác biệt đâu, cứ như ngươi lại sợ cô ta không bằng?

Helisha cau mày nói:

- Chuyện này không đơn giản như mấy người nghĩ đâu.

Đỗ Địch An liếc nhìn nàng, biết rằng Helisha lo lắng cho mình, nếu Hathaway cũng đến pháo đài, hắn chắc chắn sẽ gặp rắc rối không nhỏ, chẳng khác gì cá tự chui vào lưới.

Hắn lập tức nói:

- Hay là ta rời khỏi đây?

Nghe thấy hắn đột nhiên mở miệng, Fanny liền hướng mắt về phá hắn bỗng một tia bất ngờ nho nhỏ lóe lên trong mắt nàng, nhìn hắn thăm dò một lượt rồi cau mày nói với Helisha:

- Thằng nhóc này là?

- Đó là bạn của ta.

Helisha đáp.

Đôi mắt của Fanny nheo lại, nàng quay sang nhìn Đỗ Địch An, nói:

- Long Hoang Vệ? Thằng nhóc, ngươi là người khiến Helisha mất đi tư cách Thánh Nữ sao. Không ngờ vẫn còn mặt mũi đứng ở đây.

Đỗ Địch An biến sắc.

- Fanny!

Helisha gằng giọng.

Fanny hơi sững sờ, không ngờ đối phương lại tức giận với mình, chỉ vì một người khác, nàng không thể không liếc nhìn Đỗ Địch An thêm lần nữa, lông mày nhíu lại nói:

- Có phải ngươi đang lo muội muội mình sẽ dùng hắn để đối phó với bản thân đúng không? Làm sao ngươi biết thằng nhóc này không phải là người của cô ta? Hoặc hắn ta đã sớm cấu kết với muội muội ngươi từ lâu! Kể cả ngươi dám khẳng định hắn không phải là người của Hathaway thì cũng nên hiểu rằng, bất cứ kẻ nào tiếp cận gần gũi ngươi đều có thể trở thành mối họa!

Helisha cắn môi rồi đáp:

- Đừng nói nữa, hắn ta không liên quan gì đến Hathaway!

Đỗ Địch An đang định rời đi, nhưng khi nghe lời cuối cùng của nàng liền bất giác nắm chặt tay và ngước nhìn Helisha.

Fanny chú ý thấy ánh mắt của Đỗ Địch An liền hắng giọng nói:

- Sao, không phục à? Nếu ngươi thực sự là bạn của Helisha thì nên rời đi ngay lập tức. bằng không ngươi sẽ làm tổn thương cô ấy! Ngươi có biết muội muội của cô ấy mạnh tới mức nào không, nếu ngươi muốn chết thì tự chết một mình đi, nhưng đừng có làm liên lụy đến Helisha.

- Câm miệng!

Helisha nhìn cô giận giữ nói:

- Đừng nói thêm câu nào nữa!

Fanny sững sờ nghiến răng nói tiếp:

- Nếu ngươi muốn giữ hắn ta thì phải để hắn ta rời xa mình, nếu không ngươi sẽ hối hận!

- Ta tự khắc có dự tính trong chuyện này.

Helisha hít một hơi thật sâu và nói:

- Đây là địa bàn của ta. Không ai có thể làm tổn thương ta!

Fanny nhìn sâu vào mắt Helisha nói:

- Ngươi tự nên thận trọng thì tốt hơn, ta hôm nay tới đây không phải để cãi nhau với ngươi, mãi mới chịu về chắc hẳn bị thương không nhẹ, ta giúp ngươi chẩn đoán trước.

Helisha liếc nhìn nàng rồi khẽ gật đầu.

Fanny liếc nhìn Eureka và Đỗ Địch An đứng bên cạnh nói:

- Cánh đàn ông các ngươi còn không biết thân biết phận mà né đi?

Eureka mỉm cười cay đắng đáp:

- Được rồi, ta đi ngay bây giờ đây.

Helisha nói với Đỗ Địch An:

- Ngươi đi theo Eureka đi, hắn sẽ sắp xếp một nơi cho ngươi. Ở đây, Hathaway không dám manh động đâu, bằng không... ta sẽ không để cô ta sống sót trở ra!

Fanny và Eureka nghe vậy liền sững sờ.

Cả hai nhìn Helisha với ánh mắt không thể tin được. Không ngờ chỉ vì một người đàn ông mà nàng lại có thể làm được tới mức như vậy.

Hathaway đã xúc phạm và làm hại nàng vô số lần, nhưng nàng đều nhẫn nhịn không chống lại cũng như không đánh trả một lần, nhưng lần này lại có thể giết muội muội mình chỉ vì thiếu niên này?

Cả hai người đột nhiên thấy rằng họ đã đánh giá thấp vị trí của Đỗ Địch An trong trái tim của Helisha.

Đỗ Địch An nhìn chằm chằm vào nàng, trái tim chợt tuôn ra cảm giác đan xem phức tạp không nói lên bằng lời, vừa có chút ngạc nhiên vui mừng lại vừa có chút kinh ngạc và sợ hãi, hắn khẽ nắm chặt tay, gật đầu đáp:

- Ta sẽ không để cô ta lợi dụng nữa.

Helisha khẽ mỉm cười, đôi mắt cong như lưỡi liềm, như một bông huệ đang nở rộ, tỏa sáng trước mắt mọi người.