Chương 634 Sự Tiến Hoá
Ngươi đã quên bài học dạo trước rồi sao?
Ngay sau khi hai người Đỗ Địch An rời đi, Fanny nói với Helisha:
- Muội muội ngươi không như những người khác, cô ta không biết đền ơn đáp nghĩa, trong mắt cô ta ngoài quyền lực quyệt đối ra thì không cần gì cả, một danh phận Thánh Nữ làm sao đủ được! Miễn là ngươi vẫn tồn tại thì sẽ thành kẻ thù và là vật ngáng đường của của cô ta, Hathaway sẽ không mềm lòng, ngươi giữ hắn ta bên cạnh, sớm hay muộn cũng gặp bất trắc.
Helisha quay lại và ngồi lên cạnh giường. Sau đó mới từ từ nói:
- Nếu để hắn ta rời đi, thì phải đi đâu mới được?
Fanny trầm ngâm.
- Nếu trở về Cự Bích, một mình hắn ta còn nguy hiểm hơn.
Helisha nói:
- Trong tộc hiện giờ đã có rất nhiều người quy về dưới trướng của Hathaway, họ chỉ trực chờ cơ hội lập công. Hắn ta là một đứa trẻ mồ côi, bất lực chẳng có ai dựa dẫm và chẳng có nhà để về. Chỉ ở đây mới có một tia hy vọng sống sót.
- Trẻ mồ côi?
Fanny hơi sững sờ, liếc nhìn cô rồi hơi im lặng rồi nói sau một lúc lâu:
- Không có nền tảng cũng chẳng có sức mạnh, không có gì trong tay, có trách thì trách hắn ta đã sinh ra ở thế giới mà hắn không thuộc về. Người như vậy chỉ có thể sống trong bùn, đó chính là nơi hắn ta sống. Ngươi không nên buộc hắn ta ra ngoài, mặc dù có thể hít thở trong bầu không khí trong lành, nhưng cái giá phải trả... chính là mạng sống của hắn ta!
- Nếu là ở đây thì ta có thể cứu lấy hắn.
Helisha quay sang nhìn nàng nói tiếp:
- Hơn nữa đừng coi thường hắn, nếu ngươi là hắn, chưa chắc đã bước xa được đến ngày hôm nay như người ta đâu, hắn ta còn có cả Ma Ngân truyền kỳ nữa!
- Ma Ngân truyền kỳ?
Fanny bất ngờ.
- Tên nhóc này có … có Ma Ngân truyền kỳ?
Helisha khẽ mỉm cười đáp.
- Lợi hại đúng không?
- Theo như ta biết, thằng nhóc này là đứa trẻ ở khu vực Ngoại Bích, một đứa trẻ mồ côi, không nơi nương tựa và không có chốn dung thân, vậy mà lại có được Ma Ngân truyền kỳ?
Fanny lắc lắc mặt không tin nổi:
- Cứ cho là may mắn có được Ký Sinh Hồn Trùng, nhưng... không trải qua bồi dưỡng tu luyện chuyên nghiệp, lại có thể chịu đựng và sống dưới sự xói mòn của Ký Sinh Hồn Trùng truyền kỳ thì quả là đặc biệt.
- Vì vậy, đừng coi thường hắn ta.
Helisha mỉm cười.
- Ta tin rằng một ngày nào đó, hắn ta sẽ như ngọc quý được mài dũa thỏa sức vùng vẫy và bay trên bầu trời thực sự!
Fanny ngượng ngùng nhìn nàng, một lúc sau mới dần định thần trở lại. Sự bất trên mặt nàng dần lắng xuống trở lại bình thường, khẽ lắc đầu nói:
- Có Ma Ngân truyền kỳ cũng vô ích thôi. Nếu muội muội ngươi biết thì hắn ta chết chắc. Chưa kể bây giờ hắn ta chưa trưởng thành, đến khi trưởng thành thì cũng chỉ là một Khai Hoang Giả truyền kỳ mà thôi.
- Vai trò như vậy trong Gia Tộc không hề thiếu đâu, vả lại hắn cũng chẳng có sức mạnh huyêt mạch, từ nhỏ cũng không được tu luyện mật kỹ. So với những Khai Hoang Giả được luyện tập mật kỹ thì còn kém xa.
Helisha mỉm cười khẽ lắc đầu nhưng không nói gì, nàng không nói với Fanny là Đỗ Địch An đã nắm được giai đoạn đầu tiên của Long Huyết Thuật, hơn nữa chỉ mất chưa đầy nửa tháng để học giai đoạn đầu tiên! Cần phải biết rằng, ngay cả khi bản thân được ca ngợi như một thiên tài hiếm hoi trăm năm hiếm gặp, vậy mà cũng phải mất cả tháng để làm chủ giai đoạn đầu tiên này!
- Còn kém xa lắm.
Fanny thở dài nói:
- Thật tiếc nếu không có quan hệ với ngươi thì chắc có lẽ sẽ trở thành nhân vật có tầm, nhưng địa vị của ngươi quá cao, hắn ta đi cùng ngươi sẽ chỉ giống như chim và cá! Kể cả sau này có biến đổi ghê gớm thế nào thì cũng chỉ là một con cá không hơn không kém. Nắm được hệ thống bá quyền dưới nước cũng không thể nhảy lên bầu trời!
Helisha nhẹ nhàng đáp:
- Nếu vậy thì ta sẵn sàng nhảy xuống nước.
Fanny ngạc nhiên ra mặt nhìn chằm chằm vào nàng.
......
......
- Đây là nơi ở của ngươi.
Eureka đưa Đỗ Địch An đến một điền trang, giơ tay và chỉ vào một trong những tòa nhà mũi nhọn, rồi nói tiếp:
- Ngươi sống ở đây đi. Đây là trang viên của ta, Người của Hathaway điện hạ không dám đột nhập dễ dàng đâu.
- Cảm ơn ngươi.
Đỗ Địch An gật đầu.
Eureka thở dài rồi vỗ vai hắn nói:
- Với tư cách là một người bạn của Helisha điện hạ, ta khuyên thật lòng, tốt hơn hết là ngươi nên rời xa cô ấy, nếu không sẽ mang đến tai họa cho cô ấy.
Đỗ Địch An im lặng một chút rồi lắc đầu đáp lại:
- Không thể tách rời được.
Eureka sững người cau mày nói:
- Địa vị của Helisha điện hạ quá khác với ngươi. Mặc dù cô ấy coi ngươi là một người bạn, nhưng có nhiều chuyện hai người không thể kiểm soát được. Trên thế giới này, nhiều người nghĩ rằng họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn, nhưng thực tế là những gì người khác muốn ngươi làm, thì ngươi phải làm, nếu không, ngươi không thể sống sót!
- Ta biết.
Đỗ Địch An vô cùng bình tĩnh đáp:
- Nhưng ta không thể rời đi được nữa.
- Ý ngươi là gì?
Eureka có vẻ tức giận.
Đỗ Địch An nhìn thẳng vào đối phương rồi đáp:
- Ngươi không nên tiếp tục kéo dài chuyện này ra thêm nữa. Hiện giờ, Hathaway chắc hẳn đã biết tin tức của ta. Nếu ta rời đi vào lúc này, cô ta sẽ cử người theo dõi và ám sát hoặc bắt giữ ta làm con tin, nên ta không thể rời khỏi đây đượcnữa, hiểu chưa?
Nghe vậy Eureka sững người, sắc mặt hắn thoáng thay đổi một chút, cuối cùng thở dài:
- Ngươi nghỉ ngơi đi.
Nói rồi liền quay lưng và rời đi.
Đỗ Địch An nhìn theo bóng lưng dần xa của hắn, trầm ngâm một hồi quay mình đi về phía tòa nhà mũi nhọn mà hắn ta chỉ khi nãy.
"Phải bí mật rời khỏi đây, họ nói đúng, ở lại đây sẽ trở thành gánh nặng."
Hắn thầm nghĩ, mặc dù không muốn thừa nhận điều đó, nhưng hắn phải thừa nhận rằng sức mạnh hiện tại của mình quá yếu.
Khi hắn bước đến tòa nhà mũi nhọn, một số người hầu đã được lệnh tiếp đón Đỗ Địch An. Ngay cả hầu gái ở đây cũng có thể chất ở cấp Thú Liệp Giả, phục vụ như người hầu cho những Khai Hoang Giả ở đây.
Những người hầu gái này là những người Thú Liệp giả phục vụ như những người hầu cho những người tiên phong ở đây.
Mặc dù hắn hơi buồn, nhưng cuộc sống vẫn cứ phải tiếp diễn. Đỗ Địch An đi tắm giặt một hồi, sống ở khu vực vắng vẻ trong hơn bốn mươi ngày khiến tóc và cơ thể hắn có mùi. Sau khi vệ sinh cơ thể xong liền ăn uống no nê, vừa ăn xong hắn liền suy nghĩ tìm lối thoát và lang thang trong tòa nhà mũi nhọn.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên khi bước vào tòa nhà, hắn đã thấy bên trong đặt khá nhiều sách. Trước đây, các thư viện ở khu vực Ngoại Bích đều yêu cầu địa vị cao quý mới được vào các thư viện nổi tiếng để mượn sách, nhưng những cuốn sách trong các thư viện nổi tiếng cũng bị hạn chế và họ không thể có được kiến thức và thông tin quá quý giá. Trong khi đó sách ở đây có rất nhiền cuốn khiến hắn phải ngạc nhiên. Đây phải là những cuốn sách được chuyển từ thư viện Long Tộc để những Khai Hoang Giả rảnh rỗi đọc. Dù sao mếu cứ sống trong môi trường giết chóc trong một thời gian dài mà không được bổ sung kiến thức thì rất dễ phát điên.
"Thần Lực Học” thánh ", "Phân tích sự khống thích không chiến đấu của Dực Tộc” …
Đỗ Địch An quét qua một lượt những đầu sách ở đây, bỗng nhiên đôi mắt hắn như bị đóng băng ở một chỗ khi nhìn thấy một quyển tên “Pháp tắc tiến hóa Ma Ngân”. Trong lòng hắn giật thót, nhanh tay kéo nó ra khỏi kệ sách. Đọc qua một lượt phần cái nhìn tổng quan.
"Sự tiến hóa của các Ma Ngân giống như sự tiến hóa của ma vật, và đó đồng thời cũng là sự tiến hóa của các chiến sĩ Ma Ngân!”
“Hình dạng giống như một quả bóng và sức mạnh của nó giống như không khí. Khi hình dạng đầy sẽ bão hòa và phồng lên khiến hình dạng thay đổi biến hóa. Khi quả bóng phát nổ, nó không phải là sự hủy diệt, mà là sự ra đời của một hình dạng khác.”
“Giống như Dục Mộng Giả - kẻ đứng đầu trong các Ma Vật truyền Kỳ, được phát triển từ "Hắc Chí Giả" - một trong mười quái vật quý hiếm.