Chương 635 Kẻ Hành Quyết
Sự tiến hóa của ma vật? Hắc Chí Giả?"
Đỗ Địch An thầm cảm thán. Hắc Chí Giả là một trong mười quái vật quý hiếm. Ma Ngân trên cơ thể của Greely là của Hắc Chí Giả. Có khả năng vượt qua mọi địa hình một cách hoàn hảo và gài bẫy kẻ thù bằng cách dùng tơ nhện dính như keo của mình, nó có thể điều khiển từ xa và ám sát ở cự ly gần. Nó được mô tả như một Ma Ngân đa phương diện. Thêm vào đó, theo thông tin về bài danh quái vật truyền kỳ mà hắn đã từng thấy trước đó, năng lực của Dục Mộng Giả dường như chỉ có một loại, đó là khả năng làm tê liệt dây thần kinh của kẻ thù thông qua chất độc để tạo ảo giác. Ngoài ra, giống như những quái truyền kỳ khác, không có giới thiệu chi tiết nào khác.
"Điều đó có nghĩa là, một khi tiến hóa Ma Ngân thì các khả năng sẽ rất khác nhau."
Đôi mắt của Đỗ Địch An khẽ lóe lên, hắn tiếp tục nhìn xuống, liền thấy các dạng quái vật truyền kỳ cấp thấp khác trước khi tiến hóa được liệt kê ra, Ma Ngân Ma Long Giả của Helisha hóa ra là do Ma Ngân của Long Cương Giả quý hiếm phát triển mà ra. Còn Thú Ảnh Giả Lại do ma vật cấp hiếm Huyễn Sắc giả mà thành. Còn về Ma Ngân Cát Liệt Giả của hắn thì lại được phát triển từ Huyết Nhẫn Giả. Con ma vật này chỉ là một con quái vật thông thường, không đáng sợ lắm. Phương thức tấn công đơn điệu, nhưng sức tàn phá của nó thật sự đáng kinh ngạc, có thể sánh với Cát Liệt Giả.
"Ma vật tiến hóa trong điều kiện cực kỳ khắc nghiệt và cơ hội cực kỳ thấp. Một số ma vật có thể tiến hóa sau khi chúng đã phát triển thành một cơ thể hoàn chỉnh, trong khi một số ma vật đã thay đổi trong thời kỳ trưởng thành hoặc ngay cả trong giai đoạn trứng nước và phát triển thành những con hoàn toàn mới. những yếu tố trong số đó, vẫn không thể hiểu được sau nhiều năm nghiên cứu của tác giả... "
"Nhưng theo thống kê, sau khi ma vật tiến hóa thành cơ thể hoàn chỉnh, xác suất tiến hóa sẽ là 1 trên 10.000, trong khi xác suất của các giai đoạn khác là cứ trăm năm sẽ cho một lần và không ngoa khi nói rằng vạn phần quý hiếm.”
Đỗ Địch An cẩn thận đọc từng hàng một, chợt ngập ngừng khi thấy xác suất tiến hóa của ma vật quá thấp? Điều này chẳng có nghĩa hàng chục ngàn Hắc Chí Giả đã trưởng thành hoàn toàn mới xuất hiện một sự tiến hóa? Không có gì lạ khi có đường tiến hóa hẳn hoi, nhưng Dục Mộng Giả vẫn là một con ma vật truyền kỳ hiếm có. Chắc hẳn một Gia Tộc lớn như Long Tộc muốn tìm được một trăm Hắc Chí Giả cũng đã khó lắm rồi chứ chưa nói đến hàng chục ngàn con!
Nghĩ đến điều này, một tia hy vọng trong lòng hắn lập tức bị xua tan và tiếp tục lật xuống xem tiếp.
"Ta đã phỏng vấn bậc thầy nghiên cứu ma vật 'Pusi'. Theo ông ta, sau hàng ngàn thí nghiệm, ông đã tìm ra cách cải thiện cơ hội tiến hóa của ma vật. Đó là dùng bột côn trùng Thần Trùng Phấn cho quái vật ăn. Càng nhiều ma vật ăn, xác xuất tiến hóa càng cao!"
"Tuy nhiên, con quái vật vốn sợ bột côn trùng, để chúng ăn là điều rất khó thực hiện. Chỉ có để đánh ngất và ép nó ăn loại thuốc này vào dạ dày. Sau hai năm cho ăn, đại sư Pusi đã thành công biến một con Khát Máu (tên những quái vật phổ thông), tiến hóa thành Ký Huyết Giả (Tên những quái vật hiếm). "
Đọc đến đây Đỗ Địch An hơi sững người nghĩ đến Thần Trùng Phấn!
"Theo đại sư Pusi, còn nhiều cách khác để thúc giục quái vật tăng xác suất tiến hóa. Trong các thí nghiệm của mình, có nhiều thứ có thể làm tăng xác suất tiến hóa của ma vật, nhưng hiệu quả khá yếu..."
Đỗ Địch An tiếp tục nhìn xuống.
Chẳng mấy chốc, hắn đã nhìn thấy điểm chính được đề cập ở phần đầu của cuốn sách, đó là tiến hóa Ma Ngân.
"Xác suất tiến hóa Ma Ngấn thấp hơn quái vật và các yếu tố dẫn đến tiến hóa cũng hỗn loạn hơn. Một số người vì kích động hơn bình thường liền dẫn đến Ma Ngân của bản thân phát triển, còn một số người lại xuất hiện sự tiến hóa của Ma Ngấn bằng cách ăn thực vật chưa biết tên...”
"... Đại sư Pusi đã từng cho Thú Liệp Giả ăn Thần Trùng Phấn, nhưng khi nó cắn miếng đầu tiên, liền bị nghẹn chết. Khi ông liên tục thử nghiệm với hơn ba mươi Thú Liệp Giả cũng như các Ma Ngân khác nhau thì kết quả đều không thay đổi. Đại sư Pusichỉ có thể tìm cách khác... "
"... Sau những nỗ lực lặp đi lặp lại, hiện tại đã biết cách để tăng xác suất tiến hóa của Ma Ngân chính là ăn Ký Sinh Hồn Trùng làm dinh dưỡng... "
Đọc đến đây, khi Đỗ Địch An lướt đến phần cuối cùng của cuốn sách. Đoạn đọc được phần kết luận “tinh hoa” hắn suýt thì ném nó đi vì quả nhiên cuốn sách này chẳng ra làm sao. Phần nghiên cứu và nội dung tuyệt vời như vậy, mở đầu dẫn dụ người đọc hay đến thế, khiến người ta chờ mong như vậy, thế mà chỉ vì một phút cuối cùng đưa ra một lý do hết sức ngớ ngẩn không thể thực thi: suy đoán.
“Không còn điều gì xa xỉ hơn khi sử dụng Ký Sinh Hồn Trùng như một chất dinh dưỡng cho Ma Ngân, thật điên rồ!”
Vả lại, từ quan điểm này, chỉ lấy một con ma vật truyền kỳ để làm chất dinh dưỡng cho Ma Ngân là không đủ. Mà số lượng càng nhiều, xác suất càng lớn! Nói thẳng hơn, nếu số lượng được cung cấp càng nhiều thì xác suất càng tăng, nhưng cũng có khả năng sẽ không có gì thay đổi.
“Có quỷ mới tin vào những lời hoang đường này mà đi lấy hết Ma Ngân truyền kỳ quý hiếm trên thế giới làm dinh dưỡng. Hơn nữa, kể cả thực sự có kẻ điên như vậy thì tất cả ký sonh hồn trùng truyền kỳ trên đời này cũng không nhiều đến thế!”
Bên cạnh đó, hắn còn rất hoài nghi, liệu chủ nhân "Pasi" viết ra kết luận này đã tự mình thử và sử dụng nó chưa?
- Đọc mãi mà chẳng thấy gì có ích, lãng phí thời gian quá.
Đỗ Địch An chỉ biết thở dài ngao ngán rồi nhét lại cuốn sách vào giá sách, quay lưng lại và rời đi, tiếp tục suy nghĩ về cách để lẻn đi.
Thoáng cái đã hai ngày trôi qua. Hai ngày này Đỗ Địch An luôn ở trong tòa nhà mũi nhọn không dời đi nửa bước. Nơi đây cũng yên ắng, nhìn có vẻ rất đỗi bình yên, nhưng việc hắn lo lắng đó là Hathaway dường như đã hoàn toàn bỏ qua hắn và không hề đến tìm hắn gây rắc rối.
Hơn nữa, hắn nghe được từ Eureka rằng
Hathaway và Helisa trong hai ngày này nay chỉ gặp nhau đúng một lần và cũng chẳng nói gì. Vả lại qua lời hắn ta kể lại thì thái độ của Hathaway đối với Helisa rất khiêm tốn nhã nhặn, không khiêu khích tỷ tỷ một cách hung hăng như trước, cứ như biến thành người khác vậy.
Nghe Eureka nói xong Đỗ Địch An liền lấy làm lạ. Những ngày này, hắn sống cùng với Helisa ở hoang khu, lúc rảnh rỗi cũng thường nghe cô kể về mối quan hệ của mình với Hathaway cũng như lý do luôn nhẫn nhịn muội muội mình trước đây. Chẳng nhẽ Hathaway đã biết những điều này nên mới bắt đầu thay đổi thái độ?
“Do đó, cô ta đã không gây rắc rối cho mình?”
Đỗ Địch An hoài nghi, nhưng hắn không lãng phí tâm trí để suy nghĩ thêm về nó. Trong mọi trường hợp, luôn luôn đúng khi đưa ra kế hoạch tồi tệ nhất. Dù sao chỉ cần đi sai một bước cũng mất mạng, không nên suy nghĩ mọi chuyện theo chiều hướng quá lạc quan như thế. Hơn nữa dựa theo sự hiểu biết của hắn về Hathaway, cô gái trẻ này không chỉ vì hận thù và đố kị mới đối xử với Helisha như vậy, mà phần lớn còn nằm ở nỗi ám ảnh kiểm soát quyền lực của cô.
- Đỗ Địch An, điện hạ gọi ngươi tới.
Bên ngoài tòa nhà, giọng nói của Eureka vang lên.
Trong tay hắn đang cầm một cuốn sách "Chiến đấu cơ bản", khi nghe thấy có người gọi liền bước ra cửa và thấy Eureka vẫy tay. Hắn lập tức bước tới và hỏi:
- Có phải Helisa không?
- Ừm.
Eureka khẽ gật đầu, liếc nhìn Đỗ Địch An trong chiếc áo choàng giản dị rồi nói:
- Tốt hơn là ngươi nên quay lại và mặc áo giáp, lần này ngươi có khả năng rời khỏi pháo đài, chúng ta đã tìm thấy dấu vết của Kẻ Hành Quyết.