Chương 636 Khoảng Cách Xa Nhất
Kẻ Hành Quyết?
Đỗ Địch An lẩm bẩm lại cái tên trong miệng.
- Đây là con ma vật truyền kỳ xếp thứ hai trong bảng xếp hạng – Kẻ Hành Quyết!
- Ngươi cũng biết thứ hạng của ma vật truyền kỳ cơ à?
Eureka ngạc nhiên, rồi mỉm cười nói:
- Đúng đấy, đây là con Kẻ Hành Quyết, chúng ta đã tìm thấy dấu vết của nó trong khu vực vắng vẻ, hiện đang cử người đi tìm kiếm. Nếu có thể tìm thấy nơi ở của nó, than ôi, Long Tộc của chúng ta sẽ có hy vọng xuất hiện nhân vật siêu mạnh mang Ma Ngân của Kẻ Hành Quyết!
Đỗ Địch An thấy hắn ta phấn khích như vậy đột nhiên nghĩ ra điều gì đó và hơi sững sờ, Helisha đã từng nói ba ma vật truyền kỳ hàng đầu, khoảng cách giữa chúng là rất lớn, Dục Mộng Giả xếp thứ nhất có thể một mình cân bảy con ma vật truyền kỳ, quả thực rất đáng gờm!
Mặc dù Kẻ Hành Quyết không đáng sợ như Dục Mộng Giả, nhưng tất cả những con quái vật xếp từ vị trí thứ ba đổ lên đều bất khả chiến bại! Rõ ràng Kẻ Hành Quyết mạnh như vậy nên nếu chỉ dựa vào sức khống chế của Khai Hoang Giả phổ thông thì không thể trụ được. Chẳng khác gì đưa mồi cho sói. Điều này cũng có nghĩa là một khi tìm thấy nó, phải có sự góp mặt từ Helisha!
Nghĩ đến đây, một chút buồn bã lo lắng chợt hiện lên trong ánh mắt. Bởi dù sao vết thương của Helisha cũng chỉ vừa mới hồi phục sau chấn thương. Mặc dù nàng đã phục hồi hầu hết sức mạnh của mình, nhưng việc gặp Kẻ Hành Quyết là vô cùng nguy hiểm!
- Điện hạ cũng sẽ đích thân tham gia tìm kiếm. Khu vực nơi cô ấy đến là chỗ mà con Kẻ Hành Quyết để lại dấu vết và có khả năng sẽ chạm trán con quái vật ghê gớm đó, vì vậysẽ rất bất tiện nếu đưa ngươi đi cùng.
Eureka nhìn Đỗ Địch An lo lắng cứ nghĩ rằng hắn đang lo cho sự an toàn của mình liền vỗ vai hắn an ủi:
- Đừng lo lắng, Điện hạ đã tính toán và cho phép ngươi đi đến khu vực xa nhất so với chỗ Kẻ Hành Quyết.
- Ngoài ra, còn để ta đi cùng bảo vệ ngươi, sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu.
Những ngón tay của Đỗ Địch An khẽ nắm chặt, im lặng một lúc rồi nói:
- Ta biết rồi, ta sẽ quay lại và thay áo giáp.
- Mau đi đi.
Đỗ Địch An quay trở lại tòa nhà và mặc áo giáp mà Long Thủ Vệ mà Eureka được đến, sau đó lấy chiếc tay nải chứa đầy thức ăn, khoác lên mình một cây cung và hộp tên cùng một con dao găm, đoản kiếm, … Lấy hết những trang bị cần thiết nhất để chuẩn bị cho một chuyến đi xa.
"Có lẽ, đây sẽ là một cơ hội tốt để rời đi.”
Đỗ Địch An thầm nhủ trong lòng, trong đầu hắn lướt qua bóng hình cô đơn của Helisha đột nhiên cảm thấy nhói đau đau trong lòng, nếu lúc này, hắn có thể giúp nàng thì có tốt hơn không?
Tuy nhiên, hiện thực lại không hề có cảnh anh hùng cứu mĩ nhân và hắn cũng chẳng phải là anh hùng. Thậm chí việc trước mắt đối với hắn đó là rời khỏi đây, chỉ có vậy với mong giúp được nàng. Mặc dù trong lòng vô cùng khó chịu, nhưng cuối cùng lý trí đã thắng thế, Đỗ Địch An hít một hơi thật sâu, nghiến răng rồi bước nhanh chóng rời khỏi tòa nhà.
- Đi nào.
- Ừm.
Hai người nhanh chóng rời khỏi trang viên của Eureka và đi thẳng xuống đường đến lâu đài rộng lớn nơi Helisha sống. Một lúc sau, hai người đã đến pháo đài.
Helisha đứng cạnh một chiếc trụ tròn, nhìn vào các tòa nhà san sát như bát úp bên trong pháo đài. Khi nghe thấy tiếng gió liền quay đầu lại liền thấy Đỗ Địch An được trang bị vũ khí đầy đủ cùng Eureka bước tới, trong đôi mắt vô cảm của nàng bỗng hiện lên sự dịu dàng nhưng lại chỉ thoáng qua như sương mai, sau đó cất lời:
- Ngươi đến rồi, Eureka đã nói với ngươi chưa?
Đỗ Địch An nhìn thiếu nữ với một sự thôi thúc muốn kề vai sát cánh chiến đấu bên nàng, ở bên cạnh bảo vệ nàng nhưng đã kiềm chế lại được, đáp:
- Đã nói hết rồi.
Helisha nhìn vào ánh nhìn mang sự phức tạp lóe lên trong đôi mắt của Đỗ Địch An liền mỉm cười nhẹ nhàng nói:
- Đừng lo lắng, ta sẽ ổn thôi. Ngươi đi theo Eureka và hắn sẽ bảo vệ ngươi an toàn. Sau khi rời đi, pháo đài này sẽ trở nên nguy hiểm. Đợi ta xong việc sẽ đi đến tìm ngươi.
Trong ánh chiều tà, hoàng hôn mờ tỏ chiếu lên hình trụ rồi phả xuống má nàng, mái tóc tung bay trong gió, quấn lấy đôi gò má đẹp đẽ. Helisha đưa tay nhẹ nhàng và vuốt lại nó lên tai cùng giọng nói vô cùng dịu dàng. Đỗ Địch An đứng lặng sững sờ trước vẻ đẹp đó, ánh hoàng hôn đỏ rực phản chiếu trong đôi mắt hắn như hai ngọn lửa đỏ bùng cháy, hắn chợt cảm thấy thiếu nữ này như đang ở rất gần mình, lại như ở rất xa, xa tới nỗi không thể chạm vào.
“Là tại bản thân mình quá kém cỏi...”
- Ta hiểu rồi.
Hắn cúi đầu, hoàng hôn chiếu lên tóc hắn, bóng hình che lấp phân nửa khuôn mặt, hắn chầm chậm nói:
- Ngươi hãy cẩn thận, không chỉ đề phòng những con ma vật, mà còn phải đề cao cảnh giác cả những người bên cạnh mình.
Helisha nhìn hắn dịu dàng mỉm cười đáp:
- Ta biết rồi.
Lúc này, bên ngoài pháo đài khổng lồ vọng đến những bước chân gấp rút.
Đôi mắt của Helisha khẽ di chuyển, nàng nhìn sâu vào mắt Đỗ Địch An rồi nói với Eureka:
- Các ngươi đi trước đi.
- Rõ.
Eureka cúi đầu trả lời.
Hắn không nói gì và quay đi.
Đỗ Địch An liếc nhìn Helisha một cái và đột nhiên cảm thấy rằng đây có lẽ sẽ là lần cuối cùng hắn được nhìn thấy nàng. Hình dáng lặng lẽ đứng yên của thiếu nữ đó nhìn hắn thật dịu dàng, dường như có vô số ngôi sao lóe lên trong đôi mắt hắn, đẹp như giấc mơ vĩnh cửu.
Hắn quay lại cho đến khi cái bóng che khuất khuôn mặt, theo sau Eureka rồi bước từng bước một rời đi.
Không khí dường như im lặng trở lại.
Khi đi qua thềm cửa, những bước chân vội vã trước đó đã tiến về phía trước đi ngang qua vai hắn, đó là một người báo tin của Long Thủ Vệ.
Chỉ một lúc sau, Đỗ Địch An đã đi theo Eureka xuống cầu thang và đi xuống phố, càng lúc càng xa khỏi tòa tháp cao im lặng phía sau.
......
......
Pháo đài Cổng Đông.
Eureka và Đỗ Địch An bay thẳng trên đường phố như hai luồng gió đen. Thấy ba người đứng trước bức tường cao của cổng phía Đông của pháo đài. Trong đó có hai người đàn ông và một phụ nữ, cả hai đều mặc áo giáp Long Thủ Vệ, trông có vẻ buồn chán. Khi nghe tiếng gió đến từ phía Eureka và Đỗ Địch An, cả ba quay đầu lại nhìn theo. Khi khoảng cách gần hơn họ mới nhìn thấy rõ khuôn mặt của Eureka đứng đầu, cả ba bị kinh ngạc và bối rối, nhưng đồng thời cũng lộ vẻ vui mừng khó tin.
- Tướng quân Eureka!
Cả ba ngay lập tức hành lễ.
Eureka và Đỗ Địch An rất nhanh sau đó đã tới trước mặt ba người, Eureka lướt nhìn họ một cái, gật đầu và nói:
- Lần này đến khu vực màu đỏ số hai để thăm dò, để ta dẫn đường, ba ngươi đã chuẩn bị đầy đủ chưa?
- Hồi bẩm tướng quân, đã chuẩn bị sẵn sàng!
Chàng trai trẻ có mái tóc màu xám đá một trong ba người nhnah nhẹn đáp, trông cậu chàng cực kỳ đẹp trai sáng sủa, nhưng đốtxương cụt lại phình ra sau cổ, đặc biệt bắt mắt.
Eureka khẽ gật đầu và giới thiệu ba người với hắn:
- Đây là một đồng đội mới tên là Đỗ Địch An, đi thôi, chuẩn bị xuất phát.
Nghe lời giới thiệu của hắn, cả ba liền nhìn Đỗ Địch An đánh giá tổng quan, thấy hắn còn quá trẻ, đôi mắt bỗng lóe lên sự ngạc nhiên, đang định đưa ray ra để chào Đỗ Địch An thì nghe thấy khẩu lệnh xuất phát của Eureka, chỉ có thể gật đầu với hắnthể hiện sự lịch sự, sau đó đi theo Eureka mở phía cánh cửa phía Đông.
Ra khỏi cổng phía Đông, Eureka liền dẫn đường.
- Lần này dấu vết của Kẻ Hành Quyết xuất hiện ở vùng đất đỏ số bảy, cách xa vùng đất số hai của chúng ta.
Eureka lạnh lùng nói:
- Nhưng đừng chủ quan, chỉ cần bất cẩn một chút, thì không có Kẻ Hành Quyết cũng sẽ gặp những con ma vật khác thôi, biết chưa?
- Rõ
Cả ba trả lời to.