Chương 637 Cự Hành Thi
“Vèo vèo!”
Bên ngoài pháo đài, năm bóng hình bay nhanh. Trong nháy mắt, pháo đài cao sừng sững bị bỏ lại đằng sau năm người, cho đến khi nó biến mất hoàn toàn.
- Hãy cẩn thận, hoang khu màu đỏ số một ở phía trước.
Eureka lạnh lùng nói.
Đỗ Địch An biết rằng hắn ta nói vậy để cho mình nghe, dù sao ba người kia cũng biết vị trí của hoang khu màu đỏ số một. Hắn đưa mắt nhìn lên thì chỉ thấy mặt đất lộn xộn của đất đen. Còn không nhìn ra đây là đường cao tốc, càng không còn tàn dư nào của các kiến trúc tòa nhà. Đất đá sỏi ở khắp mọi nơi, một đống đá phía trước cách hai đến ba cây số được chèn vào một lá cờ biểu ngữ cao bốn năm mét. Lá cờ được khắc hoa văn rồng đen, bay phần phật trên khu vực vắng vẻ như một ngọn lửa.
Năm người họ nhanh chóng đến nơi lá cờ được dựng lên. Đỗ Địch An đột nhiên ngửi thấy mùi bột côn trùng ma thuật trong không khí, mang một mùi hương kì lạ sộc thẳng vào mũi, cánh tay phải kết tinh trong chiến giáp bỗng nhói lên. Đôi mắt hắn hơi đọng lại và hắn bí mật theo dõi.
Nhưng Eureka đã không dừng lại, bay vèo qua biểu ngữ, thấy mặt phía bên kia của lá cờ viết một chữ rất to: MỘT!
Điều này đại diện cho lối vào hoang khu số một!
Họ lần lượt vượt qua lá cờ và tiếp tực di chuyển về phía trước, nhoằng một cái đã xa đường viền được đánh dấu bởi cờ phía sau.
Sau khi đi sâu vào đất hoang đỏ số một tầm bảy tám dặm, tốc độ Eureka giảm dần và cuối cùng dừng lại chuyển sang đi bộ về phía trước:
- Nhiệm vụ lần này của các ngươi là bảo vệ Đỗ Địch An, rõ chưa?
- Bảo vệ Đỗ Địch An?
Cả ba không khỏi bàng hoàng rồi quay sang nhìn Đỗ Địch An lặng lẽ theo sau. Người thanh niên tóc xám không thể không hỏi:
- Tướng quân, chúng ta ở đây không phải để tìm dấu vết của Kẻ Hành Quyết sao? Sao lại…
Eureka liếc nhìn hắn ta nói:
- Tìm kiếm Kẻ Hành Quyết? Tìm thấy rồi liệu còn sống sót mà trở về được không?
Thanh niên tóc xám đá liền cứng họng.
- Lần này đến hoang khu màu đỏ số một để tìm tung tích của Kẻ Hành Quyết chỉ là phụ thôi, nhiệm vụ chính là bảo vệ Đỗ Địch An. Nếu như hắn ta gặp chuyện gì thì cả bốn người chúng ta đừng mong sống sót trở về, rõ chưa?
Đôi mắt của Eureka lạnh lùng, liếc nhìn ba người.
Cả ba sững sờ.
Còn Đỗ Địch An thì giật mình, không thể không ngước nhìn đối phương.
“Kể cả hắn ta? Chẳng nhẽ Helisha đã dặn dò hắn trước khi đến gặp mình?”
Hắn đột nhiên nghĩ ra điều gì đó rồi đột nhiên như hiểu ra. Trong lòng liền dấy lên cảm giác xúc động kèm theo chút xấu hổ. Rõ ràng, Helisha đã lo lắng cho sự an nguy của mình và gửi Eureka để bảo vệ bản thân, đồng thời nàng cũng lo lắng rằng Eureka không thể bảo vệ hắn an toàn nên mới nói nặng nề như vậy. Chẳng trách suốt chặng đường đi khuôn mặt hắn vô cùng lạnh lùng, hóa ra là vì vấn đề này.
- Tướng quân, Đỗ Địch An?
Người phụ nữ tóc vàng trong số ba người cẩn thận thăm dò Eureka.
Hai người kia cũng nhìn hắn kèm theo biểu cảm kinh hoàng, dù cho họ có đoán mò như thế nào cũng không thể hiểu nổi tại sao một thiếu niên có sức mạnh trung bình như này lại quan trọng đến vậy? Cứ như là đứa con ngoài giá thú của tộc trưởng không bằng? Tuy nhiên, họ chỉ nghe nói rằng Thánh Nữ điện hạ có một người em gái mà thôi, làm sao có thêm con trai được. Ngoài cách lý giải này ra thì họ thực sự không thể tìm ra bất cứ lý do nào khác hợp lý hơn, rốt cục là phải có thân phận như thế nào mới phải để một vị tướng bảo vệ, thậm chí còn quan trọng hơn cả mạng sống của tướng quân!
Eureka liếc nhìn ba người họ rồi đáp:
- Các ngươi không nên biết, tốt hơn hết là đừng hỏi thêm nữa.
Người phụ nữ tóc vàng cúi đầu gượng gạo.
“Gầm!”
Một tiếng gầm bất chợt vang lên.
Năm người nhìn lên và thấy một Hành Thi khổng lồ cao gần năm mét đứng gần phía sau đống đá. Ngoại trừ việc Hành Thi này khá giống con người ra thì các cơ quan nội tạng đều bị biến dạng không ra hình người. Da bị sạm đen, xương trắng trên ngực và bụng lộ ra ngoài da.
Ngoài ra còn có một số xương trắng ở cả hai bên dưới nách và cả xương liềm ở bên ngoài cánh tay vô cùng sắc bén. Đầu nó rất to, trán có nhãn cầu màu đỏ như máu, chiếc cổ dài gần nửa mét, và một sợi mô giống như mạch máu đen liên kết nối giữa cổ và đầu, khiến cho chiếc cổ của nó cỏ thể cong gập lại tới bất cứ bộ phận nào trên cơ thể, thậm chí còn quay vòng ba trăm sáu lăm độ.
- Cự Hành Thi!
Eureka khẽ cau mày, rút một thanh chuỷ thủ từ xà cạp và lao về phía trước.
Ba người còn lại nhìn thấy Cự Hành Thi thì khuôn mặt liền tái nhợt, nỗi kinh hoàng hiện lên trong mắt họ.
Đỗ Địch An không di chuyển đứng yên bất động nhìn nó, nhưng trái tim hắn khẽ thắt lại. Theo ma vật đồ quyển mà hắn đọc được từ kệ sách của tòa nhà mũi nhọn trong hai ngày này, Cự Hành Thi này là một loại đột biến nhiều lần khủng khiếp, mức độ săn bắt lên đến năm mươi tám! Không giống như quái vật khác, cấp độ của Hành Thi là rất chính xác, không có không gian cách biệt quá lớn giữa cấp trên hay cấp dưới, hầu hết các Hành Thi chỉ có thể đánh bại những con quái vật cùng cấp! Mặc dù ma vật rất hung dữ, nhưng dù sao vẫn là một sinh vật có ý thức, nhưng Hàng Thi thì khác. Nó chỉ có bản năng, khiến nó chiến đấu hết mình. Ngay cả ma vật cũng sợ không dám khiêu khích con mồi như này.
“Soạt!”
Cự Hành Thi nhanh chóng áp sát Eureka, thấy cơ thể của hắn thoắt ẩn thoắt hiện, bỗng nhiên có tận ba Eureka xuất hiện tại chỗ, bao quanh Cự Hành Thi ở ba góc, rồi lao vào cùng lúc tấn công.
Khuôn mặt của Hàbh Thi tối sầm, đôi mắt đỏ thẫm của nó hết nhìn trái lại quay sang phải, bỗng nhắm trúng một trong số ba ảo ảnh kia rồi giơ tay và lao về phía đó. Cự Hành Thi đánh vào đó nhưng bị hụt và Eureka kia biến mất ngay lập tức, chỉ còn lại Eureka nhảy cao ở phía sau nó, cầm một thang Chuỷ thủ và đâm vào sau đốt sống cổ của nó! Thanh chuỷ thủ sắc bén đến nỗi nó đâm vào các mạch máu đỏ sẫm trên cổ, phun ra máu đen từ bên trong, bắn vào áo giáp chiến đấu của Eureka và phát ra một luồng khí trắng nhẹ.
Lần này không phải là ăn mòn, mà là đóng băng!
Nơi máu vương vãi, tinh thể kết lại thành sương xuất hiện nhanh chóng!
Đỗ Địch An sợ hãi nhìn theo. Con Cự Hành Thi này lại có hàn tinh trong đầu, thường thì máu của Hành Thi sẽ bị đóng băng, nhưng máu trong con Cự Hành Thi này lại tan chảy lưu động, lại tỏa ra hàn khí bất thường, chỉ cần rời khỏi thân liền đông cứng lại trong nháy mắt.
Eureka nhanh chóng rút thanh Chuỷ thủ ra và lùi lại.
Cự Hành Thi quay đầu lại, vết thương bị đâm nhanh chóng đóng băng và được chữa lành!
Eureka nhổ miếng nước bọt trong miệng ra nhìn nó lạnh lùng, bất chợt phi ra lần nữa.
“Vù!”
Một cơn gió thổi qua tại chỗ, liền sau đó Eureka biến mất khỏi tầm nhìn của cả bốn người.
Nhãn cầu màu đỏ sẫm của Cự Hành Thi nhanh chóng di chuyển sang trái và phải, bỗng nhiên, đôi mắt của nó di chuyển đến rìa hốc mắt trái, gần như nứt ra khỏi hốc mắt. Tại thời điểm này, một bóng hình vụt lóe lên ở phía bên trái của nó. Đó là Eureka.
“Phập!”
Thanh Chuỷ Thủ của hắn ta chém ngang đi qua một nhóm mô mạch máu trên cổ của Cự Hành Thi, nhưng chỉ bị cắt làm đôi liền bị mắc kẹt. Lúc này, đầu của Cự Hành Thi đột nhiên duỗi ra, cắn vào mặt của Eurek. Hắn liền khịt mũi, đột nhiên buông thanh chuỷ thủ ra, dùng hai tay nắm lấy đầu nó rồi kéo mạnh xuống dưới hai chân. Những đường gân xanh trên cánh tay hắn phồng lên, gầm một tiếng lấy hơi đập mạnh đầu nó xuống đất.
Ruỳnh một tiếng, lúc sau chỉ còn nhìn thấy bụi bay mờ mịt trên mặt đất.