← Quay lại trang sách

Chương 648 Tiến Đến

“Vù! Vù!”

Cùng lúc đó, một vài nhân vật lao trên bầu trời và đáp xuống phía Helisha. Đỗ Địch An sững sờ vì thấy Hathaway cũng ở đó?

Hathaway sớm đã chú ý đến Đỗ Địch An trong một thời gian dài, nhìn thấy hắn đang nhìn mình, một tia ranh mãnh lóe lên trong mắt nàng, lè lưỡi trêu Đỗ Địch An một cách tinh nghịch, cư xử “ngoan ngoãn” giống như hồi đầu đóng giả Helisha để hẹn hò với hắn vậy.

Đỗ Địch An hơi sững sờ rồi nhíu mày.

- Không ngờ ngươi cũng ở đây. Đụng độ với Thi Vương và Cự Thần Thi mà không chết, chậc chậc, lớn mạng thật đấy!

Hathaway vừa với vừa nụ cười với Đỗ Địch An.

Hắn trông hơi nặng nề và im lặng không nói gì.

- Quả thực là quá yếu đuối. Sợ đến mức không thể di chuyển, chỉ có thể giương mắt lên nhìn Cự Thần Thi xơi tái mình.

Hathaway lộ hàm răng trắng như bắp và cười toe toét:

- Trong truyền thuyết thì tất cả các anh hùng đều cứu mĩ nhân, nhưng nhìn chúng ta xem, có khác gì mĩ nhân cứu “gấu chó” không? Tỷ tỷ à, xem ra tỷ cái gì cũng giỏi hơn ta, chỉ có con mắt nhìn người là tệ hơn ta nhiều.

- Câm miệng!

Helisha quay lại nhìn nàng lạnh lùng.

Hathaway khẽ nhún vai.

- Đó là sự thật...

Nàng chưa nói hết bỗng nhiên dừng lại, một cơn gió lạnh đập vào cổ nàng, nhìn kĩ mới thấy chính là mũi kiếm khổng lồ đỏ như máu trong tay Helisha chĩa đến phía mình.

Một người đàn ông trung niên bên cạnh nhìn thấy bầu không khí cứng nhắc này, nhanh chóng nói:

- Helisha điện hạ, Hathaway điện hạ chỉ bông đùa thôi, đừng bận tâm, chúng ta nên giải quyết Thi Vương đã.

Helisha hừ một tiếng lạnh lùng, rút lại thanh kiếm, ngước lên và nhìn chằm chằm vào Thi Vương đang tiến về phía trước, đôi mắt khẽ rung lên.

Nụ cười trên khuôn mặt của Hathaway đã biến mất từ lâu, nàng trở nên vô cảm, lặng lẽ quay đầu và nhìn vào đôi mắt của Thi Vương rồi nói:

- Kẻ Hành Quyết là do hắn giết đúng không, trên cơ thể hắn vẫn còn có mùi của nó.

Giọng nói nàng bỗng trở nên nghiêm nghị và không còn chút sự đùa cợt nào lúc ban nãy.

Đỗ Địch An nghe vậy liền bất ngờ.

“Kẻ hành quyết đã bị giết? Hơn nữa còn bị chính con Thi Vương trước mặt mình xử?”

- Renault, ngươi ở lại và chăm sóc hắn ta.

Helisha ra lệnh cho người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên hơi choáng váng, hắn đường đường chính chính là một Khai Hoang Giả vậy mà lại phải đi bảo vệ thanh niên này? Tuy nhiên, thiết nghĩ đến chuyện hai chị em nhà này cãi nhau thậm chí đụng đao kiếm chỉ vì thanh niên kia khiến hắn bất giác quay ra nhìn kĩ Đỗ Địch An hơn. Đối phương cũng khá đẹp trai nhưng không phải kiểu anh tuấn hiếm có. Nguồn nhiệt trong cơ thể cũng ở mức trung bình, ở cấp độ Giới Hạn Giả và … chẳng có gì nổi bật.

Hắn cau mày nói với Helisha:

- Điện hạ, con Thi Vương này có thể giết chết Kẻ Hành Quyết, chắc hẳn phải là một Thị Vương mạnh mẽ. Nếu ta không giúp thì...

- Không cần ngươi.

Helisha ngắt lời hắn.

- Chỉ cần chăm sóc hắn ta tốt. Thi Vương này mạnh hơn ngươi nghĩ nhiều, một Khai Hoang Giả bình thường không đấu lại được. Hathaway, đến đây giúp ta kết thúc trận đấu càng sớm càng tốt, đề phòng đoàn quân Hành Thi tập trung về đây.

Hathaway giả vờ ngạc nhiên nói:

- Tỷ à, sức mạnh của ta cũng chỉ ở mức Khai Hoang Giả. Chẳng nhẽ tỷ không sợ ta gặp nguy hiểm sao?

Helisha liếc nhìn nàng đáp:

- Tốt hơn là ngươi nên kích hoạt Ma Binh, nếu không một khi Huyết Mạch thức tỉnh ngươi cũng sẽ chết.

Hathaway hơi bĩu môi, tỏ vẻ không muốn, nhưng trong mắt nàng ta hiện lên một sự trang nghiêm, nàng rút trường thương đằng sau và đưa ngón tay vào. Sau một thoáng, thân thương từ từ tan biến, bò dọc theo cánh tay như nước sáp, bao phủ cơ thể một cách chắc chắn và ngay lập tức biến thành một người cao gần ba mét mang đôi cánh thịt màu đỏ sẫm, với một cái đuôi rồng khổng lồ ở sau hông. Chỉ có điều so với rồng thật thì có phần giống con người, ví dụ như tư thế đứng thẳng, cánh tay tương tự như cánh tay và ngực của con người chẳng hạn.

Helisha nhìn chằm chằm vào Thi Vương, thấy nó không ngay lập tức phát động tấn công, nàng đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, quay đầu lại và nhìn xung quanh, bỗng thấy các Hành Thi xung quanh từ từ tụ tập, rõ ràng nó đã nhân cơ hội khi họ nói chuyện riêng mà gọi đồng bọn đến, Thi Vương không phát động tấn công trước, không phải vì hắn nhường phụ nữ, mà nó nhận thấy rằng kẻ thù không như những đối thủ trước nên nhân cơ hội triệu tập đoàn quân Hành Thi.

- Tấn công!

Helisha sau khi nhận ra liền lập tức ra quyết định, thở dài một tiếng rồi lao thẳng lên khiến một đám mây bụi cuộn lên trên đường đi.

Hathaway thấy vậy liền theo sát. Sau khi sử dụng Ma Binh để vào trạng thái chiến đấu hoàn toàn, nàng kích hoạt tốc độ nổ ra tương đương với Helisha, gần như lao tới vị trí của Thi Vương cùng một lúc. Cả hai dường như tâm linh tương thông, mặt đất phân chia mạnh, một người trái, một người phải lao về phía đối thủ.

- Chúng ta rút lui trước đã.

Renault, người được lệnh bảo vệ Đỗ Địch An ngay lập tức đưa hắn lui về sau. Ngay cả khi không có Helisha nhắc nhở, hắn ta cũng biết rằng mình nếu tham gia vào trận chiến cũng chẳng góp được mấy phần sức lực và khả năng hy sinh là vô cùng cao. Lúc này khi nhìn thấy Cự Thần Thi hắn mới càng hiểu rõ hơn, những Thi Vương bình thường sẽ không có Cự Thần Thi bảo vệ. Sức mạnh của Cự Thần Thi có thể dễ dàng đánh gục một Khai Hoang Giả, vậy nên muốn giết chết nó chí ít phải cần hai đến ba Khai Hoang Giả mới làm được điều đó.

- Ta nghe nói Eureka đi với ngươi, còn những người khác thì sao?

Renault hỏi Đỗ Địch An khi hắn lùi lại.

Đỗ Địch An nhìn chằm chằm vào trận chiến trước mặt, nghe thấy câu hỏi liền hơi tái mặt trả lời:

- Bị con Cự Thần Thi này ăn rồi.

- Cái gì?

Renault giật mình, bất giác ngước nhìn Cự Thần Thi, lúc đó mới chú ý đến máu dính đầy trên một bên lòng bàn tay của nó bỗng biến sắc.

“Gầm! Gầm!”

Vào lúc này, một tiếng gầm vang vọng khắp xung, cùng lúc đó một số lượng lớn Hành Thi đã tập hợp từ mọi hướng kéo đến, nhiều người trong số chúng cực kỳ nhanh, lao về phóng về phía hội Đỗ Địch An mà cắn.

Sắc mặt Renault trông rất khó coi, lão rút thanh kiếm ra rồi rất nhanh chém bay đầu của một số Hành Thi lại gần. Sau khi đẩy lùi một vài Hành Thi, Renault mới để ý thấy khuôn mặt tái nhợt của Đỗ Địch An, sau đó nhìn vào ngực hắn bị dập nát không ít chỗ và đoán có lẽ xương sườn đã bị gãy rất nhiều, lão ta ngay lập tức lục tìm một lọ thuốc từ túi thắt lưng của mình và nói:

- Ngươi hãy ăn một viên thuốc trị liệu trong này đi.

Đỗ Địch An nghe vậy liền liếc qua rồi lấy một viên uống. Thuốc vừa vào họng, hắn đột nhiên cảm thấy cơn đau thắt ở ngực đã giảm đi rất nhiều, đồng thời, sức mạnh yếu như đang hết hơi của cơ thể dần dần hồi phục.

Hắn giật mình, không ngờ tác dụng của thuốc lại nhanh đến vậy. Không hổ danh là thuốc chữa bệnh cấp tốc mà Khai Hoang Giả luôn mang theo bên mình. Hắn thầm thở dài rồi nhanh chóng kiểm soát trái tim, kết hợp với tác dụng của thuốc, đẩy nhanh quá trình hồi phục vết thương ở ngực, đồng thời vẫn chú ý nhìn về phía chiến trường phía trước.

“Đùng Đùng! Đùng!”

Helisha và Hathaway đang hợp sức chiến đấu với Thi Vương. Cả ba cực kỳ nhanh nhẹn, như những luồng quang điện. Mỗi lần hạ đất đều khiến mặt đất rung chuyển dữ dội, như thể hàng ngàn pound đá hạng nặng tấn công vậy.

Tuy nhiên, trong tình huống một chọi hai, Thi Vương vẫn có thể dễ dàng đối phó với họ, thậm chí còn không bị yếu thế hơn.