← Quay lại trang sách

Chương 652 Sát Ý Của Hathaway

“Gầm!”

Một tiếng gầm nổ ra, Thi Vương xông ra từ đám thây ma và bay về phía Hathaway. Sắc mặt của nàng hơi thay đổi một chút, nàng vội vàng né tránh, vòng qua bên cạnh Helisha.

Helisha ra tay nhanh như chớp, thanh kiếm nhanh chóng chặn ngọn giáo của Thi Vương, theo sau là cơn bão chiến giữa hai binh khí đẫm máu, nhanh như điện giật, nếu đổi lại là những con ma vật khác, dưới sự tấn công đồn dập như vũ bão của nàng đã sớm về với cát bụi rồi.

Tuy nhiên ngọn giáo của Thi Vương cực kỳ linh hoạt. Vừa lùi lại vừa chặn được toàn bộ chiêu thức mà đối phương tung ra, chỉ bị một hai vết thương nhẹ do thanh kiếm để lại trên cánh tay.

Hathaway nhanh chóng vòng về sau lưng Thi Vương quay lại phía sau, vừa định tấn công, thì Cự Thần Thi bỗng đưa tay lên và chộp lấy nàng. Hình bóng của Hathaway thấp thoáng, thoát khỏi lòng bàn tay khổng lồ như một con bướm và tiếp tục tấn công Thi Vương. Ngay lúc này, điểm yếu của Cự Thần Thi đã bị lộ. Mặc dù sức mạnh rất lớn, nhưng tốc độ lại cực kỳ chậm. Cứ như bị kéo lại bởi vô số sợi tơ trên cánh tay, mỗi lần nó đưa tay lên vẫy liền vô cùng chậm chạp.

- Chết đi!

Hathaway thoát khỏi Cự Thần Thi, cổ tay xoáy lại khiến ngọn giáo cũng run rẩy, mang theo một lực xoay như xoắn ốc bất ngờ đâm vào lưng Thi Vương. Khi ngọn thương chuẩn bị chạm vào lưng của Thi Vương, đột nhiên máu thịt của nó vặn vẹo, bỗng một khối thịt bay ra khỏi đó và đâm vào ngọn thương. Xác thịt này đã bị vũ khí xuyên qua ngay lập tức. Lực xoay xoắn ốc khiến thịt bị xoắn vào, tạo nên một bề mặt thịt có các đường xoáy như ốc vít. Hathaway chớp mắt một cái và cảm thấy hơi kỳ lạ.

“Máu thịt của nó không hề bị vỡ vụn?”

Nghĩ vậy nàng liền cảm thấy không ổn liền giật mạnh trường thương về ngay lập tức, tuy nhiên, thân thương không kéo được về như là có lực hút ngược trở lại vậy!

“Soạt!”

Cùng lúc đó, đầu trước của thịt xoắn ốc đột nhiên mở rộng với tốc độ nhanh, bơi về phía ngọn thương và đầu trước của thịt bỗng nứt ra. Bên trong có những chiếc răng sắc nhọn, bay dọc theo ngọn thương về phía khuôn mặt của Hathaway.

Đôi đồng tử của nàng co rúm lại, lòng bàn tay run rẩy vì một sự chấn động dữ dội. Sự run rẩy mạnh mẽ ngay lập tức làm rung chuyển da thịt, phập một tiếng đầu nhọn của ngọn thương liền cắt da thịt thành một vết nứt. Nàng xác định cơ hội, nhanh chóng vung ngọn thương và rút lấy vũ khí ra. Vào chính lúc này, phần thịt bị cắt đột nhiên vặn vẹo, biến thành nắm đấm và đâm sầm vào ngực nàng. Đùng một tiếng khiến Hathaway không khỏi choáng váng và không né kịp, cơ thể nàng bị bật ngược lại đập vào các Hành Thi trên mặt đất như một thiên thạch, các Hành Thi xung quanh nổi lên sự khát máu liền tràn lên ngay lập tức.

- Long Diệm!

Một tiếng hét lớn vang lên, một ngọn lửa đột nhiên bùng cháy lên giữa đoàn quân Hành Thi. Toàn thân Hathaway ngập trong ngọn lửa nhanh chóng bay lên không trung và khi đến giữa không trung, ngọn lửa đã tắt khỏi cơ thể. Đây chính là khả năng Ma Ngân Ma Long Giả của nàng - điều khiển lửa!

Sau khi vào trạng thái Ma Binh, nàng có thể kiểm soát chất béo trong cơ thể và hỗn hợp carbon của Ma Long để tự bốc cháy! Trong thực tế, bất kỳ sinh vật nào cũng có khả năng tự cháy. Có điều đây là đặc điểm sinh học của Ma Long, nó có thể tự điều khiển quá trình đốt cháy tự phát, giống như con rắn độc có thể kiểm soát nọc độc trong cơ thể.

“Phù! Phù!”

Sau khi triển khai Long Diệm, Hathaway thở hổn hển, mồ hôi lạnh chảy ra từ trán và nhìn chằm chằm vào Thi Vương đang chiến đấu với Helisha, đôi mắt nàng khẽ rung lên.

“Gầm!”

Cự Thần Thi gầm lên và tóm lấy Hathaway một lần nữa. Nàng liếc xuống nó, một tia lạnh lẽo lóe lên trong mắt và nói với Helisha - người đang chiến đấu với Thi Vương:

- Ta đi giải quyết con quái vật điên này đã.

Nói xong cũng chẳng cần đợi Helisha trả lời liền nhanh chóng lặn xuống với tốc độ thần sầu, cầm trường thương chĩa thẳng nào đối thủ. Helisha thoáng nhìn theo nhưng rất nhanh sau đó liền không phận tâm nữa mà tập trung sức mạnh tấn công con Thi Vương.

“Soạt!”

Lúc này, một nhân vật ở xa bay qua rìa ngoài của đoàn quân Hành Thi. Đó là Đỗ Địch An đã rời đi trước đó. Có một âm thanh ầm ầm trên mặt đất phía sau hắn, chính là một đàn sói nanh ác..

“Nào, cố lên!”

Đỗ Địch An bí mật dẫn dắt đàn ma vật này. Hắn đã từng gặp đàn ma vật này trước đây, nhưng Eureka không muốn lãng phí năng lượng của mình nên đã không chọn giết chúng, mà thay vào đó là đi đường vòng. Loại ma vật này có ý thức lãnh thổ luôn mạnh mẽ, nên sẽ không dễ dàng rời đi, vì vậy hắn mới nghĩ đến việc thu hút chúng đến đây. Mặc dù không nghĩ chúng có thể đóng một vai trò lớn, nhưng ít nhất cũng chặn chân được một số Hành Thi.

“Gầm!”

Nhóm quái vật này vừa lao tới rìa của đoàn quân Hành Thi, đột nhiên một thủ lĩnh cao gần bốn mét đi đầu đàn gầm to, nó dừng lại rồi lại gầm lên vài lần, sau đó quay lại và chạy.

Đỗ Địch An chết lặng ngơ ngác nhìn theo.

“Chuồn rồi?”

“Chẳng nhẽ chưa gì đã sợ mất mật như vậy?

“Gầm!”

Khi đàn quái vật quay lại và rút lui, các Hành Thi bên ngoài đoàn quân đã chú ý đến chúng và ngay lập tức gầm lên và đuổi theo.

Đỗ Địch An cảm thấy nhẹ nhõm, dù sao hắn đã đóng một vai trò nhỏ.

“Ruỳnh!”

Một tiếng nổ lớn đột ngột vang đến.

Đỗ Địch An giật mìn đánh thót và quay đầu lại nhìn, bất chợt nhìn thấy Cự Thần Thi ban nãy chạy tới giúp Thi Vương ngã sập xuống đạp nát bét số lượng lớn Hành Thi khắp dọc đường. Đỗ Địch An nhìn thấy thế mừng hớn trong lòng, ngay sau đó, hắn nhận thấy rằng người hạ con Cự Thần Thi đó không phải là Helisha, mà là Hathaway.

- Hử?

Hathaway lắc trường thương, đột nhiên nhận thấy một đốm đen lơ lửng trên không trung ở đằng xa. Đó chính là Đỗ Địch An người đã chạy trốn trước đó. Nàng chớp mắt một cái hơi sững sờ nhưng sau đó liền nhếch miệng lên cười nửa miệng.

“Soạt!”

Nàng hơi động thân sau đó phóng vèo tới.

- Tấn công đằng sau nó!

Helisha nói với Hathaway sau khi thấy nàng đã giải quyết xong con Cự Thần Thi.

Hathaway mỉm cười, bay qua chỗ hắn rồi nghiêng đầu đáp:

- Tỷ Tỷ thân yêu, giải quyết Thi Vương nhường ngươi đấy, công lao to lớn như vậy phải để tỷ lập mới phải. Còn em đây sẽ đi xử cái tên khốn kiếp này...

Helisha hơi sững sờ, con ngươi co rúm lại.

“Soạt!”

Hathaway nhanh như điện, vừa nói dứt lời đã cách xa hàng trăm mét. Bóng hình phóng nhanh như luồng điện lao thẳng về phía Đỗ Địch An.

Hắn thấy Hathaway bay đến từ xa liền thoáng sững sờ, một cảm giác khó chịu đột ngột dấy trong lòng. Hắn vội vàng quay lại và chạy, nhưng thay vì chạy ra ngoài đoàn quân Hành Thi, mà lại chạy về phía bầu trời!

Hathaway thấy Đỗ Địch An bay lên với tốc độ cao, nhìn theo hắn chằm chằm, một tia lạnh lẽo lóe lên trong ánh mắt:

- Thằng nhóc xảo quyệt, ngươi chết chắc rồi.

Nếu Đỗ Địch An chạy về phía xa thì nàng sẽ sớm đuổi kịp, nhưng hắn lại chọn cách bay lên trời, dường như nhận thức được ý định của hắn muốn sử dụng Lôi Điểu trên những đám mây trên bầu trời để ngăn nàng lại!

Tuy nhiên...

- Quá chậm!

Đôi cánh nàng rung lên với tất cả sức mạnh của mình, như thể một tên lửa bay với tốc độ cao đang phóng hết tốc lực, khi Đỗ Địch An bay tới khoảng bảy trăm mét cũng là lúc nàng đuổi kịp hắn.

- Sao không tiếp tục bay nữa?

Hathaway bay bay lên trên cao hơn Đỗ Địch An đến vài mét, ném cái nhìn khinh bỉ xuống hắn và mỉm cười.

Đỗ Địch An tái mét, đột nhiên nhìn chằm chằm vào lưng cô và sững sờ:

- Thi … Thi Vương!

Hathaway giật mình và quay lại nhìn.