Chương 685 Nguồn Gốc Quý Tộc Khu Ngoại Bích
Tâm trí của Guinness vẫn đắm chìm trong cuộc tàn sát trước đó. Hình ảnh đẫm máu cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí nàng. Bất cứ khi nào nàng nghĩ về khuôn mặt của những đứa trẻ rơi xuống vũng máu đó, đều không khỏi bất giác siết chặt nắm tay lại. Có loại cảm giác hối hận nhưng lại bất lực không làm gì được, lúc này chỉ nghe thấy Đỗ Địch An đột nhiên đột nhiên gọi mình, không thể không cau mày, ngước lên, bắt gặp đôi mắt đen của Đỗ Địch An lặng lẽ tới sát, trong lòng cả kinh, sự nghi ngờ trong mắt nàng nhanh chóng hội tụ rồi gật đầu đáp.
- Rõ, thiếu gia.
Nói rồi nàng liếc nhìn Melsaya đang nằm trước mặt Đỗ Địch An, có một chút lạnh lẽo thoáng qua đôi mắt. Nếu không phải do những người gây hiềm khích với Đỗ Địch An, những nô bộc và trẻ em vô tội đó cũng sẽ không chết một cách oan uổng!
Kể từ khi bị hãm hại và giam cầm đến nay, nàng không còn có hảo cảm với quý tộc nữa, liền ngay lập tức lạnh lùng nói:
- Hồi bẩm thiếu gia, theo như ta biết, tất cả những quý tộc ở khu vực Ngoại Bích đều là những nô bộc bị trục xuất khỏi khu Nội Bích mà thành.
Ngoại trừ Đỗ Địch An. Trong hội trường, Kacheek, Greely, và cả những người phục vụ bên cạnh như Gabriel và Macon, tất cả đều thất kinh.
Là một người trôn trau cắt rốn ở khu vực Ngoại Bích, vị trí của tầng lớp quý tộc trong trái tim họ đã ăn sâu bám rễ từ lâu. Cao quý như hoàng tộc thời xưa, nhưng những "hoàng gia" này lại chỉ là nô bộc?
Melsaya và Lisa cũng sững sờ theo. Một lúc sau, nàng mới phản ứng lại, quay đầu và trừng mắt nhìn hắn giận dữ, nói:
- Ngươi đang nói gì vậy, tên tiện dân kia, hẳn là dám khinh nhờn giới quý tộc, ngươi nghĩ mình nói vậy, ta sẽ tin răm rắp sao, ngươi sẽ không được chết tử tế đâu!
Guinness liếc nhìn nàng một cách lạnh nhạt, đáp:
- Dù ngươi có tin hay không, điều này đều là sự thực. Khu vực Ngoại Bích nơi ngươi đang sống trước giờ luôn bị khu vực Nội Bích gọi là “Hoang dã” có nghĩa là những người sống ở khu vực Ngoại Bích là những người nguyên thủy dã man, không hiểu biết về nghi thức và giáo dục của con người, giống như những người ở khu vực Ngoại Bích gọi những kẻ man rợ trong khu vực bức xạ. Trong mắt mọi người ở khu vực Nội Bích, các ngươi đều giống như một kẻ man rợ không ra bộ dáng con người!
Melsaya bàng hoàng nhìn nàng, không thốt nên lời.
Guinness nói tiếp:
- Tổ tiên quý tộc của ngươi ở khu vực Ngoại Bích là những nô bộc cho các quý tộc thực sự ở khu vực Nội Bích. Bởi vì ngươi đã học được phép xã giao và nhận giảng dạy từ các quý tộc thực sự, nên trong lời nói và hành động mang phong cách quý tộc. Tuy nhiên, nhiều người trong số những nô bộc cấp cao được giới quý tộc bồi dưỡng đã quá ngạo mạn và xúc phạm chủ nhân của mình, vì vậy họ đã bị trục xuất khỏi khu vực Nội Bích và lưu lạc vào khu vực Ngoại Bích này.
- Do đó, tất cả các giới quý tộc ở khu vực Ngoại Bích đều không được phong danh phó tước, hoặc chăng chỉ là danh hiệu giả và đăng ký trên hộ tịch chỉ có hai chữ “quý tộc”, không dám tự mình phong tước.
Nghe xong những lời này, Kacheek và Greely sững sờ. Họ tin rằng Guinness không nói dối. Trong sáu tháng qua, họ biết rằng cô gái với tính cách kiêu ngạo này luôn coi thường việc nói dối. Hơn nữa lại xuất thân từ một Trừng Giới Giả trong khu vực Nội Bích nên những gì nàng nói phần nhiều là đúng.
Tuy nhiên, thông tin này đã khiến cả hội thực sự bị chấn động. Bọn họ làm sao cũng không bao giờ nghĩ tới, rằng tầng lớp quý tộc cao cao tại thượng quyền uy tối thượng thực sự chỉ là một nô bộc bên cạnh các quý tộc chân chính ở khu vực Nội Bích, vả lại còn là những nô bộc bị lưu đày trục xuất vì phạm lỗi!
Chính là những kẻ giống như vậy, nhưng họ lại tự nhận mình là quý tộc ở khu vực Ngoại Bích. Cao hơn người một trượng và được hưởng những đặc quyền mà thường dân không thể có được!
Nghĩ về điều này, Kacheek và Greely và những người khác cảm thấy hơi buồn cười, lố bịch và mỉa mai làm sao.
Melsaya ngồi thẫn thờ trên mặt đất, mất một lúc sau, đột nhiên phản ứng lại, nhìn chằm chằm vào nàng với một ánh mắt giận dữ và khuôn mặt méo mó, nói:
- Ngươi nói dối, không phải thế này, chắc chắn không phải là như vậy, tầng lớp quý tộc của chúng ta chẳng qua chỉ là phạm phải những điều cấm kị, vì vậy chúng ta đã bị trục xuất ra khu vực Ngoại Bích, nhưng tuyệt đối không phải là nô bộc như ngươi nói. Tổ tiên của chúng ta là những quý tộc thực sự, nhưng họ đã bị tước danh hiệu. Ngươi thấy đấy, ta tóc vàng, tóc vàng đấy!!! Đây là một màu tóc độc đáo chỉ dòng dõi quý tộc mới có, ngươi có biết không, biết không?!
Giữ mái tóc vàng hơi xoăn của mình, nàng rùng mình và nhìn đám đông trong sự phấn khích.
Mọi người cũng nhận ra quả thực mái tóc vàng luôn là một dấu hiệu của sự quý tộc. Điều này không thể là giả được.
Đỗ Địch An thần thái vẫn bình tĩnh vô cùng, giơ tay ra hiệu cho Guinness tiếp tục.
Đôi mắt Guinness nhìn xuống không chút luyến thương Melsaya, nói:
- Màu tóc vàng quý tộc là đúng, trong khu vực Nội Bích cũng vậy, từ huyết thống mà nói, các ngươi quả thực có một nửa huyết thống quý tộc, bởi vì tổ tiên của ngươi là nộ bộc gần gũi nhất với quý tộc. Một số người được giới quý tộc đánh giá cao, được kết hôn với một tiểu thư quý tộc hoặc một số người may mắn khác được các con trai quý tộc lâm hạnh. Do đó, các ngươi có một nửa gen quý tộc, được coi là một nửa quý tộc.
- Nhưng, đó chỉ là phả hệ. Không quan trọng. Biểu tượng của tầng lớp quý tộc là một chức tước. Không có chức tước thì cũng chẳng là gì. Cho dù mái tóc vàng của ngươi có rực rỡ đến đâu, thì vẫn chỉ là một thường dân không hơn.
Melsaya hung dữ đứng dậy và nói:
- Ngươi nói nhăng cuội, ta có huyết thống quý tộc, ta nào giống với lũ tiện dân các ngươi chứ, là ngươi đang đố kỵ với ta, lũ thường dân mạt hạn như các ngươi sao có thể hiểu được sự cao quý của huyết thống?!
Guinness khẽ nhíu mày, đang định nói thêm thì Đỗ Địch An đã chen ngang:
- Dường như tiểu thư Melsaya khá miễn cưỡng khi nghe sự thật này, cũng phải, thực tế luôn khiến người ta nhức mắt, bởi vì thực tế cần phải được nhìn bằng mắt, còn cái đẹp cần dựa vào bộ não của bản thân để tưởng tượng.
Melsaya quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào hắn ta với một tia sát ý.
- Muốn giết muốn chém tuỳ ngươi, hà cớ gì cứ phí những lời vô bổ như vậy?
- Cái chết là sự giải thoát, không phải là sự tra tấn.
Đỗ Địch An điềm nhiên nói:
- Kacheek, phần còn lại giao cho ngươi, hãy nhớ, đừng làm cô ta chết, ta còn cần chúng sống để khi tâm trạng không tốt còn có thứ mà giải toả.
Kacheek kính cẩn đáp:
- Vâng, thưa thiếu gia, đa tạ thiếu gia!
Đỗ Địch An vẫy tay nói:
- Đi thôi.
Kacheek cười toe toét, nắm lấy vai nàng và kéo về phía mình, Tay kia ôm trọn lấy cơ thể Lisa, nói:
- Hai nương tử đi theo ta nào, để Kacheek lão gia này cho các ngươi nếm thử mùi vị làm phụ nữ.
Melsaya bị hắn tóm lấy, ánh mắt hiện lên sự hoảng hốt và vội vã vật lộn.
- Cầm thú, ngươi buông tay, trên tiện dân bỉ ổi, mau buông ra...
Kacheek bỏ ngoài tai, chỉ xốc hai cô gái rồi đi thẳng lên lầu.
Khi Guinness và Greely nhìn thấy cảnh này, họ lập tức đoán được hai người kia sẽ gặp phải chuyện gì. Họ liếc nhìn Đỗ Địch An trên ghế sofa và cảm thấy rằng lần này trở lại thanh niên đó rất khác so với trước đây.