← Quay lại trang sách

Chương 686 Kích Thích Phong Vân

Tại thời điểm này, bỗng vang lên một loạt móng ngựa đạp bên ngoài. Chẳng mấy chốc, một vài thân ảnh đã nhanh chóng chạy vào hội trường. Đó là Nicotine và các người hầu mà hắn mang theo. Thấy mọi người đều đang ở trong hội trường, Nicotine thở phào nhẹ nhõm và hãnh lễ trước Đỗ Địch An:

- Thiếu gia, cơ sở trồng cây đã được cướp về.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu:

- Làm tốt lắm, rất có hiệu quả.

Nicotine tiếp tục:

- Thiếu gia quá lời rồi, chỉ là...

- Chỉ là sao?

Nicotine do dự hồi lâu mới nói:

- Chỉ là mặc dù cơ sở trồng trọt đã được cướp về, nhưng ta tin rằng chẳng bao lâu nữa Gia tộc Mel sẽ nhận được tin tức và phái người tới để đánh trả. Với nhân lực chúng ta ở đó hiện giờ, phần lớn không phải đối thủ của Gia tộc Mel, trừ phi cử Greely và Guinness hoặc Kacheek ở lại thị trấn, mới có thể cầm cự được.

Nghe thấy vậy Greely cũng như đám Migcan ở bên cạnh nhìn hắn một cách khó hiểu.

Nicotine nhận thấy biểu cảm kỳ lạ của mọi người, trái timbỗng nhảy lên, dò xét hỏi:

- Thiếu gia, ta... nói gì sai rồi chăng?

Đỗ Địch An khẽ lắc đầu.

Nicotine bối rối và muốn hỏi lại. Nhưng Greely bên cạnh đã nhanh chóng lên tiếng:

- Ngươi không phải lo lắng, Gia tộc Mel từ đêm nay trở đi sẽ hoàn toàn biến mất khỏi khu vực Ngoại Bích

Nicotine sững sờ, tròn mắt lên hỏi:

- Biến mất khỏi khu vực Ngoại Bích, đây... chuyện gì đang xảy ra vậy?

Khi Greely chuẩn bị rời đi, bèn đem chuyện đồ sát Gia tộc Mel kể cho Nicotine nghe, hắn mắt tròn mắt dẹt nói:

- Trời, dùng máu để rửa sạch Gia tộc Mel ư?

- Chính xác.

Greely gật đầu.

Nicotine nhìn Đỗ Địch An ngây ngốc mất một lúc. Mới mất có một chút thời gian để lấy lại được cơ sở trồng trọt, mà Đỗ Địch An đã phá hủy sạch Gia tộc Mel? Đây là một trong những quý tộc lâu đời nhất. Mặc dù ngày nay rơi vào cảnh quẫn bách, nhưng vô số Kỵ sĩ và cao thủ được gia tộc này thuê về, vậy mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi đó, đã bị Đỗ Địch An phá hủy hoàn toàn?

Đỗ Địch An đứng dậy bắt đầu phân phó công việc:

- Vì cơ sở trồng cây đã được chiếm lại, các ngươi nên quản lý cho tốt. Ta sẽ sử dụng nó trong nay mai, ngươi hãy chuẩn bị kĩ. Ngoài ra, hãy thuê một người để mở rộng cơ sở trồng trọt. không giới hạn trên khu vực, có bao nhiêu vốn thì đầu tư bấy nhiêu.

Nói rồi hắn quay người bước lên lầu.

Nicotine sững sờ, đợi cho đến khi hình bóng của Helisha theo Đỗ Địch An biến mất ở góc trên lầu, mới thu ánh nhìn về. Lúc này, hắn chợt nghe thấy tiếng một người phụ nữ hét lên từ một căn phòng trên lầu. Ngạc nhiên quá đỗi, ai đó dám làm điều này khi Đỗ Địch An đang tức giận chứ?

Hắn ta ngay lập tức hỏi Greely, lúc này nàng mới thuật lại sự việc Kacheek cho hắn. Sau khi nghe xong Nicotine trầm ngâm suy nghĩ.

- Thiếu gia trở về lần này, thật tình tính khí đại biến.

Greely thở dài nói.

- Trước đây ta từng cảm thấy hắn ta là một người rất thông minh và nhiệt tình. Không ngờ chỉ vài năm không gặp mà sát khí của hắn ngày càng trở nên nặng nề hơn.

Nicotine khẽ gật đầu:

- Lần này quay trở về quả thực đã thay đổi rất nhiều.

Greely lắc đầu.

- Thật đáng tiếc cho hai cô gái này, đắc tội với ai cũng được, chọc giận hắn là khổ rồi. Khi hắn ta mới ở mức Thú Liệp Giả sơ đẳng, ta đã cảm thấy con người này sau này sẽ làm được việc lớn. Chỉ tiếc Gia tộc Mel quá mù quáng và không biết trọng dụng nhân tài. Bằng không nếu năm đó bao bọc hắn ra khỏi nhà tù, giờ đây hắn chắc chắn rất cảm kích, trung thành tận tâm. Như vậy Gia tộc Mel sẽ sinh ra một Thú Liệp Giả cao cấp đáng sợ, chỉ là vấn đề thời gian để đợi tiến vào khu vực Nội Bích mà thôi!

- Thật đáng tiếc, đáng bi, đáng than, thậm chí đáng ghét hơn! Sự khác biệt trong suy nghĩ...

Vừa nói nàng vừa không kiềm được mà lắc đầu thở dài.

Nicotine nói:

- Cũng không trách bọn họ được, Thú Liệp Giả vốn không được xem trọng.

Greely lại thở dài.

- Tuy nhiên, hắn đem hai cô gái kia về chắc không đơn giản chỉ vì muốn trả thù.

Nicotine nheo mắt.

Greely sững người, quay lại nhìn ông lão và nói.

- Ý ngươi là sao?

- Thiếu gia còn thông minh hơn so với chúng ta nghĩ nhiều, tuyệt nhiên sẽ không bao giờ làm bất cứ chuyện gì mà không có hồi đáp. Trừ phi Gia tộc Mel làm điều gì đó khiến hắn cực kì thống hận...

Nicotine chậm rãi nói.

Greely liếc nhìn anh ta, biết rằng hắn tiếp xúc với Đỗ Địch An đã lâu và đủ để hiểu thấu triệt thanh niên kia.

Một màu đen thâm trầm.

Vào đêm nay, các nhân viên của Tòa Thánh Quang Minh gần thị trấn nhỏ Ô Cảng và đồn thẩm phán lục tục bị đánh thức khỏi giấc ngủ ngon của mình. Một tin tức chấn động nhanh chóng lan truyền đến tất cả các ngóc ngách và các tờ báo đăng tin với đà phát ra nhanh như tia lửa.

Vô số người đã bị đánh thức khỏi giấc ngủ và bận rộn với công việc.

- Chấp sự đại nhân, mau tỉnh dậy đi, có đại án rồi.

- Ồn ào, đã nói với ngươi biết bao lần, cho dù có là vụ án kinh thiên động địa đến đâu, cũng đừng làm phiền khi ta ngủ, có chuyện gì để mai nói.

- Chấp sự đại nhân, là quý tộc gặp nạn.

- Cái gì?

Các thần quan của toà chán án cùng Kỵ sĩ thẩm phán đã nhanh chóng chạy đến thị trấn Ô Cảng, đêm nay sẽ là một đêm mất ngủ của bọn họ.

Ngày hôm sau.

Các tiêu đề của các tờ báo lớn khác nhau đã xuất bản một tin vô cùng chấn động. Gia tộc Mel, tạm trú tại thị trấn nhỏ Ô Cảng, đã bị diệt môn chết thảm vào hồi đêm qua. Thiên kim tiểu thư Melsaya và tộc trưởng Melkenson bặt vô âm tín, sống chết chưa rõ.

Nhìn vào những tin tức được đăng trên báo, Đỗ Địch An nhấp một ngụm sữa ăn sáng.

Cùng lúc đó, một chàng trai trẻ anh tuấn trong một cung điện tráng lệ khác khí thế hào hùng khi nhìn thấy dòng tiêu đề trên tờ báo và ngay lập tức siết chặt nó, vành mắt hắn ta đỏ lên, phẫn nộ ngửa cổ lên trời gầm to, đột nhiên xé tờ báo trên tay thành từng mảnh.

Một mẩu tin tức sẽ làm cho một số người cảm thấy phạnh phúc, tất nhiên cũng sẽ làm cho một số người không hài lòng.

Các quý tộc thuộc tập đoàn tư bản lũng đoạn Scott, tập đoàn tư bản lũng đoạn Huáheng( Hoa Thịnh) và các tập đoàn lớn khác đều nhìn thấy tin tức chấn động này. Mọi người đều hết sức kinh hãi. Mặc dù Gia tộc Mel đã bị Đỗ Địch An phong sát, nhưng thiên tài thần thuật truyền kỳ đã biến mất từ lâu. Gia tộc Mel phát triển trong sự khiêm tốn, cho đến nay mặc dù không tốt như thời hoàng kim, nhưng cũng vẫn có thể so sánh với tầng lớp quý tộc thượng lưu. Vậy là chỉ trong một đêm đã bị người ta đánh hạ. Thật đúng là khó lòng tin nổi!

Mà nơi ở của Melkenson và con gái của mình. Không cần nói cũng biết, đa phần trong số họ rơi vào tay của kẻ thủ sống hay chết cũng không khác nhau là mấy.

Tại thị trấn Đức Hưng, hàng xóm liền kề với thị trấn Ô Cảng.

Có một hội trường tráng lệ và rộng lớn bên dưới một trang viên, tại thời điểm này, có bảy tám nhân vật ngồi trong một căn phòng trong hội trường, người trung niên mặc áo choàng đen toàn thân, đập tay xuống bàn trong sự tức giận, nói đầu tiên:

- Hãy nhìn xem đây là gì, Gia tộc Mel đã bị phá hủy ở thị trấn Ô Cảng, vậy mà cho đến bây giờ vẫn chưa nhận được tin tức gì, chẳng nhẽ lại ngồi đợi khi nào kẻ địch đến thăm khu của chúng ta mới tỉnh mộng?

Những người còn lại im bặt như ve sầu mùa đông.

- Hắc Ám giáo đình của chúng ta, bây giờ lại để đến mức đọc báo để biết những gì đang xảy ra bên ngoài. Các ngươi có phải sống dưới lòng đất quá lâu và quên rằng mặt đất mới là nơi chúng ta sống?

Người đàn ông trung niên giận dữ hỏi.

Không ai dám nói một lời.

- Gia tộc Mel hợp tác với chúng ta, nay họ bị giết, vậy mà phải rất lâu sau đó chúng ta mới nhận được tin. Hung thủ giết người còn không biết là ai. Các vị nói xem, nếu như Nghị trưởng hỏi thì, ta sẽ phát giải thích như thế nào?

Người trung niên nạt nộ quát mắng.

Một trong số họ do dự một lúc, bèn nói:

- Trưởng lão, kẻ tắm máu Gia tộc Mel có lẽ cũng sẽ có thù với chúng ta. Chúng ta cứ lần theo manh mối này mà tìm kiếm, tin chắc sẽ nhanh chóng biết được rốt cục thì ai là kẻ đứng sau vụ này.

Người trung niên quát lên:

- Vậy sao còn không mau đi.