Chương 716 Quản Lý
Nếu như như vậy là điên thì ta đã sớm điên rồi.
Greek hờ hững nói:
- Hai phút rồi, mẫu thân thân yêu, ngươi lại hại chết một đứa con của ngươi.
Nói xong, hắn hơi đưa tay.
Tên người hầu hiểu ý, lại kéo một nữ hài ra, dao găm mạnh mẽ đâm tới, khì khì một tiếng liền xỏ xuyên qua xương cổ cô bé này, tiếng kêu thảm thiết vừa mới phát ra liền im bặt mà dừng lại, thi thể nữ hài như cánh hoa giống tàn lụi mà ngã xuống.
Nữ nhân ngây ngốc một chút, mạnh mẽ xông về phía Greek, cuồng loạn mà rít gào nói:
- Ta giết ngươi!!
Greek khẽ nhíu mày, cổ tay run lên, lợi kiếm giống như là ngân quang phi ra, phốc một tiếng, đục thành một lỗ ngay giữa lồng ngực nữ nhân. Thân thể nữ nhân cứng đờ, ho ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt kinh ngạc mà ngẩng đầu lên nhìn biểu lộ lạnh lùng như băng của Greek, trong mắt tràn đầy vẻ uất hận cùng tuyệt vọng.
- Tại sao phải ép ta đến mức này?
Greek yên lặng mà nhìn nàng, thấp giọng nói một câu, cổ tay phát lực, rút lợi kiếm ra, tiên máu tươi bắn bay lên, tung tóe khắp mặt đất cháy đen, nhìn thấy mà giật mình.
Thân thể nữ nhân như hồ điệp mà ngã xuống, triệt để bất động.
Đỗ Địch An yên lặng mà nhìn xem, trong mắt hiện lên một chút sát ý lạnh như băng, bàn tay nắm chặt, một lúc lâu sau, chậm rãi buông ra, hắn lạnh lùng mà nhìn Greek nói:
- Ngươi giết nàng, vậy làm sao thống ngự dã nhân?
- Greek chọc lợi kiếm vào vỏ kiếm, quay đầu nhìn qua Đỗ Địch An, nói:
- Hôm nay cha ta cùng mẫu thân ta đã chết, còn lại vài thế lực lớn hơn ca ca cùng tỷ tỷ cũng đều bị ngươi chém giết, bây giờ đã bị chúng ta hoàn toàn khống chế, khắp nơi đều là người của chúng ta, chỉ cần phong tỏa tin tức, mời 'Tiên tri' đại nhân đến đề cử ta leo lên vương vị, Thú Vương binh bài có tìm được hay không cũng không quan trọng, ta có thể làm giả một mảnh trước, ai dám nghiệm chứng thì người đó sẽ chết!
Đỗ Địch An đưa mắt nhìn hắn một lát, gật đầu nói:
- Xem ra, ta không có chọn lầm người.
Greek khẽ cười cười nói:
- Ngài tuyển ta là lựa chọn chính xác nhất, kể từ hôm nay, là ta Vương duy nhất, tiên sinh có gì cần ta xử lý cứ nói với ta.
Đỗ Địch An nhìn hắn một cái, chậm rãi nói:
- Điểm này ngươi không cần lo, những chuyện ta cần ngươi làm, đối với ngươi, cùng với tất cả tộc nhân các ngươi, chỉ có chỗ tốt, không có chỗ xấu.
- A?
Ánh mắt Greek khẽ nhúc nhích.
- Đợi ngươi có địa vị vững chắc, ta sẽ lại tới tìm ngươi.
Đỗ Địch An lạnh lùng nói:
- Trong ba năm này, ngươi chuẩn bị binh mã cho tốt, ta sẽ dọn ra một khu vực trong để cho các ngươi vào trong ở, từ nay về sau, các ngươi không cần sinh sống ở nơi cằn cỗi này nữa.
- Thật sự?
Đôi mắt Greek sáng ngời, nhưng trong lòng bán tín bán nghi.
Đỗ Địch An cũng không dong dài nữa, cũng không muốn dừng lại, liền nắm đôi bàn tay lạnh buốt nhỏ bé của Helisha mà quay người băng qua một vùng chiến hỏa cùng thi hài chất như núi mà rời đi.
Nhìn thân ảnh hai người Đỗ Địch An biến mất dưới chân núi, nụ cười thản nhiên trên mặt Greek lập tức biến mất, ánh mắt âm trầm, hàn quang chớp động.
- Điện hạ, chúng ta đã khống chế tất cả binh lực trên núi rồi, có cần phái người lập tức bắt lấy đám bọn hắn hay không?
Tên người hầu bên cạnh lập tức lên tiếng nói.
Greek lạnh lùng mà liếc mắt nhìn hắn,
- Ngươi không nhìn ra sức mạnh của hắn cường đại ra sao hay sao, chỉ dựa vào một mình hắn là có thể tiêu diệt cả vương thất chúng ta, ngươi phái xem ngươi có thể phái giữ được hắn? Đến cả U Minh đại nhân bên cạnh cha ta đều bị hắn một phát mà chặt đứt đầu.
Tên người hầu bị sợ nhảy lên, nói:
- Người của Nội Bích lại lợi hại như vậy sao?
Greek hừ lạnh một tiếng nói:
- Thời gian không còn sớm, lập tức truyền lệnh xuống, phong tỏa toàn bộ ngọn núi, không được để bất kỳ kẻ nào rời khỏi, mặt khác, lập tức đi gọi người đưa tiên tri đến đây!
- Vâng!
Tên người hầu đồng ý, lập tức nhìn thấy vài thi thể trên đất, cẩn thận từng li từng tí mà nói:
- Điện hạ, cái này cần xử lý hay không?
Nghe vậy, Greek nhìn thoáng qua mẫu thân té trên mặt đất, cùng với thi thể đệ đệ muội muội bên cạnh hơi im lặng, thấp giọng nói:
- Gọi mấy người tới, khiêng bọn họ xuống đi, không được phá hủy di thể mẫu thân của ta, ta giữ lại còn hữu dụng.
- Vâng.
...
...
Đỗ Địch An dẫn Helisha trở về Ngoại Bích.
Ven đường hoa cỏ xanh tươi cùng mùi hương thơm ngát khiến hắn không nhịn được mà thả chậm bước chân, đi tới đi tới, quay đầu nhìn lại Helisha bên cạnh nói:
- Lúc trước lần đầu chúng ta gặp mặt, hình như ngay tại đồng cỏ hoang bên ngoài Cự Bích, ngươi còn nhớ không?
Helisha im lặng.
- Lúc ấy ta đang săn giết một con ma vật, ngươi nhớ lại được gì không?
- Được rồi, bây giờ không nhớ ra cũng không sao, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ nhớ ra thôi.
Hai người bước chậm trên cánh đồng hoang dã, dần dần cũng về tới trước vách tường Hoàng Kim, Đỗ Địch An ngẩng đầu nhìn thoáng qua ánh rạng đông từ nơi tường trong chiếu đến, ánh mắt sâu kín, thở dài một tiếng, nắm tay Helisha mà tìm một chỗ thủ vệ tương đối bạc nhược yếu kém để leo tường vào, một mạch rất nhanh mà hành tẩu, quay trở về bên trong lâu đài.
Nhìn thấy Đỗ Địch An trở lại, Nicotine lập tức nói với Đỗ Địch An:
- Thiếu gia, đồ vật ngài bảo ta chuẩn bị ta đều chuẩn bị xong rồi, kế tiếp chúng ta nên làm gì?
- Mở nhà xưởng, đem thành phẩm chế tạo ra, ta sẽ gửi công thức chế tạo, ta sẽ chờ ngươi.
Đỗ Địch An đặt mông ngồi xuống ghế sa lon, nhấp một hớp trà lài rồi nói:
- Ta sẽ phái mấy tên đại ma dược sư của Hắc Ám giáo đình hiệp trợ ngươi, ngươi chỉ cần ra sức tìm nơi thiết lập nhà máy là được, tài chính không đủ thì cứ tìm Noyes mà lấy, sau này hắn sẽ phụ trách tài chính.
- Đại ma dược sư của Hắc Ám giáo đình?
Nicotine âm thầm líu lưỡi, đây chính là một đại nhân vật chỉ cần dậm chân một cái cũng có thể gợi ra oanh động, nhưng bây giờ xem ra, cũng chỉ có thể đành chịu mà làm việc dưới tay Đỗ Địch An.
Noyes đứng bên cạnh khuôn mặt ngây ngốc nhìn Đỗ Địch An,
- Ta, ta phụ trách tài chính sao?
Đỗ Địch An gật đầu,
- Ngươi phải tranh thủ thời gian mà học nữa, sau này tài chính đều giao cho ngươi quản, tiền của 12 khu Hắc Ám giáo đình cùng với tiền của Quang Minh giáo đình đều do ngươi chưởng quản, ngươi tranh thủ nắm bắt thời gian mà học hỏi thêm một ít để biết thế nào là quản lý tài chính, nếu như không hiểu thì đi tìm Mắt Ưng, hắn sẽ giới thiệu cho ngươi một vài người dạy quản lí tài chính xuất sắc.
Noyes kinh ngạc khó tin, tài chính lại là mạch máu, chuyện trọng yếu như vậy, Đỗ Địch An lại cứ như vậy mà giao cho hắn sao? Hơn nữa lại không phải là một chút tiền như Đỗ Địch An nói, mà là toàn bộ Ngoại Bích rồi!
Có thể nói, sau này hắn là người nắm cả Ngoại Bích, là người giàu có nhất!
- Ta, ta biết rồi, ta sẽ lập tức đi học!
Noyes vội hỏi, tâm tình kích động được muốn kêu to, hắn đột nhiên nghĩ đến, đến lúc đó chính mình trở lại gia tộc của mình sẽ là quang cảnh như thế nào? Những người từng khinh bỉ hắn vào lúc hèn hạ nhất sẽ có biểu lộ ra sao? Nghĩ tới đây, trong lòng hắn không khỏi có chút phấn chấn, âm thầm quyết tâm cho dù bất cứ giá nào cũng phải khổ học quản lý tài chính!