← Quay lại trang sách

Chương 724 Tân Hoàng

Những người này mặc trang phục hoa lệ cao quý, đứng thành hai hàng, biểu lộ cung kính, thái độ thành kính, vì dân cầu phúc. Trong thân thể tản mát ra ánh sáng thánh khiết nhu hòa, chiếu rọi đại điện, cũng chiếu trên người bọn họ, trên mặt, thậm chí mỗi một cái lông mi cũng được tắm mình trong ánh sáng nhu hòa, tản mát ra khí tức trang nghiêm Thần Thánh.

Ở trên bậc thang cao cao đằng sau những người này, có một thân ảnh lão giả tay cầm quyền trượng đứng ở đó, đầu đội vương miện, mặc áo bào hoa lệ, khí chất nho nhã, biểu lộ ôn hòa, nhưng tóc trắng bên thái dương cùng hai mắt hơi lõm lộ ra vài phần tiều tụy. Barry nhìn thấy lão nhân nho nhã này, trong lòng chấn động, mở to hai mắt nhìn, đứng bất động tại chỗ.

- Giáo hoàng đại nhân!

Barry kinh ngạc nhìn hắn, trong lòng tràn ngập rung động cùng với sự kính sợ khó có thể hình dung, hắn không nghĩ tới chính mình có thể tận mắt nhìn thấy vị Giáo hoàng bệ hạ vĩ đại này.

Richeliu nhìn lại thiếu niên đang nơm nớp lo sợ này, đôi mắt hơi nheo lại, người này dung mạo xấu xí, cũng không thấy nửa phần xuất sắc, nhưng lại được kẻ đa nghi như Đỗ Địch An tín nhiệm khiến hắn ngạc nhiên.

Hai hàng người hai bên liên tiếp đưa ánh mắt về phía thiếu niên này, ánh mắt khó hiểu đánh giá hắn, muốn xem xem người này đến cùng có chỗ nào không giống bình thường, rõ ràng có thể trở thành tân mới Giáo hoàng.

Chỉ là nhìn một lúc, tất cả mọi người phát hiện người kia chỉ là một kỵ sĩ thực tập thật sự bình thường, bề ngoài cũng không hề có khí chất.

Phải biết rằng, nhiều người không hề quen biết ngươi, thường thường sẽ thông qua vẻ bề ngài cùng khí chất để phán đoán cách làm người của ngươi. Nhưng mà khí chất bên ngoài của thiếu niên này không có chút tương xứng nào với thân phận"Giáo hoàng" cả. Barton lần đầu bị nhiều người nhìn chăm chú như vậy, cảm giác tim đập nhanh hơn, toàn thân như bị một tòa núi lớn đè nặng không thở nổi, hình như liên y ăn vào che dấu phóng xạ ngầm ban, đều bạo lộ trong không khí, nhường khiến hắn không hề có cảm giác an toàn. Hắn khẩn trương đến nỗi mồ hôi lạnh ứa ra toàn thân, nhưng lại xấu hổ không dám biểu lộ ra, chỉ âm thầm cố nhịn. Dưới sự dẫn dắt của Ernolin mới chậm dãi bước vào trong đại điện.

Richeliu lẳng lặng nhìn chăm chú vào Barry, chờ sau khi hắn đi vào, trên gương mặt ôn hòa mới chậm dãi lộ ra một nụ cười:

- Barry tiên sinh, ngày mai sẽ là ngày ngươi trở thành tân nhiệm Giáo Hoàng, ngươi chuẩn bị xong chưa?

Barry nghe được hắn hỏi, trái tim nhảy lộn xộn, lắp bắp nói:

- Dạ, Giáo hoàng đại nhân, ta, ta...

Nhìn thấy hắn phản ứng như vậy, hai hàng người bên cạnh khẽ nhíu mày, nhưng đều tự giác cúi đầu, không biểu lộ ra rõ ràng. Richeliu nhẹ đưa tay ra ngăn hắn lại, nói khẽ:

- Ngươi không cần khẩn trương, lúc trước thời điểm ta đảm đương thân phận Giáo hoàng, cũng tâm thần hoảng sợ giống như ngươi thôi, thậm chí cả đêm cũng không ngủ được!

Nói đến đây hắn khẽ nở nụ cười. Hào khí căng cứng trong đại điện lập tức dịu lại, những người còn lại hai mặt nhìn nhau, nghĩ thầm điều này cũng đúng, đổi lại là mình kế vị Giáo hoàng, hơn phân nửa cũng sẽ kích động đến phát run. Barry nhìn thấy bộ dạng hắn ôn hòa, lập tức cảm thấy thân thiết, dùng sức gật đầu nói:

-Ta đã biết!

Richeliu mỉm cười nói:

- Ngày mai lúc kế vị Giáo hoàng, ngươi cần tụng niệm Thánh Điển, cái này đêm nay ngươi chuẩn bị một chút, đến lúc đó cũng không nên phạm sai lầm. Mặt khác, nghi thức kế vị sẽ có rất nhiều quý tộc cùng với đại nhân của quân đội tới quan sát, trong lúc làm nghi thức càng không thể xuất hiện sai lầm để tránh bị người khác chê cười, có biết không?

Barry bị sợ nhảy lên:

- Còn phải tụng niệm Thánh Điển?

Hắn cũng không biết nhiều chữ, hơn nữa là gần đây đã được cải biên, mà chữ bên trong Thánh Điển đêu là chữ cổ, hắn chưa hẳn có thể nhận biết tất cả. Đến lúc đó đọc được một nửa rồi không đọc được nữa, đây chẳng phải là quá xấu hổ? Ánh mắt Richeliu hơi chớp động một cái, nói khẽ:

- Ngươi không cần lo lắng, ngươi chỉ cần chọn lựa tụng niệm một quyển sách trong đó là được, không cần tụng niệm hết toàn bộ quyển sách, đợi buổi tối ta sẽ cho người đi qua chỉ đạo ngươi.

Barry nhẹ nhàng thở ra, vừa định nói vậy thì tốt quá, lại cảm giác nói như vậy quá tùy ý, chỉ có thể ngượng ngùng nói:

- Đa tạ Giáo hoàng bệ hạ.

- Buổi tối sẽ diễn thử nghi thức, ngươi nên quen thuộc.

Richeliu ôn hòa nói ra, sau đó quay đầu hướng hai hàng người hai bên nói:

- Nghi thức kế vị ngày mai, các vị không được phạm sai lầm, tất cả công văn cần phải chuẩn bị đầy đủ hết, chuyện này không được phép nửa phần qua loa, có biết không!

Nói đến đây, biểu lộ của hắn nghiêm khắc vô cùng, thái độ của hắn không hề có chút nhu hòa nào như khi đối đãi với Barry.

- Vâng!

Mọi người đông thanh đáp. Ernolin cũng đồng dạng lên tiếng, trong lòng thở dài, biết rõ việc này kết cục đã định, không cách nào sửa đổi. Bất quá, đối với hắn mà nói cái này cũng không phải là sự tình bết bát nhất.

Hắn phỏng đoán, sở dĩ những giáo chủ khác sẽ đồng ý, hơn phân nửa là có nguyên nhân —— muốn tiểu quỷ này làm Giáo hoàng, ít nhất còn tốt hơn so với Richeliu làm Giáo hoàng, tại lúc hắn căn cơ bất ổn có thể cướp đoạt quyền lực, thậm chí cướp đoạt phần lớn tài nguyên cho mình sử dụng! Đây là sự tình mà khi Richeliu còn tại nhiệm không cách nào làm được, tiếp theo, tiểu quỷ này quá bình thường, mặc dù tương lai lấy được tài nguyên Giáo Đình tài bồi, một lát cũng khó thành.

Tương lai tính toán thay thế hắn, xa xa dễ hơn so với thay thế Richeliu! Từ những phương diện này mà nói, đây là một chỗ tốt cực lớn. Nghĩ đến những điểm này, trong lòng của hắn cũng bình thường trở lại, đột nhiên cảm giác nhìn tiểu quỷ này thuận mắt hơn không ít.

Một đêm nhanh chóng đi qua. Trên quảng trường San marco của Quang Minh giáo đình cả đêm đều tiến hành nghi thức diễn thử, Barry tham gia mấy lần, sau khi quen thuộc đã được Richeliu an bài người chỉ đạo đọc Quang Minh giáo điển.

Mà còn lại Quang Minh kỵ sĩ, kỵ sĩ trưởng cùng với Quang Minh mục sư vẫn còn đang diễn thử, thẳng đến khi phối hợp lẫn nhau hoàn toàn không có sai lầm gì mới kết thúc đợt diễn tập long trọng này. Ánh rạng đông chiếu xuyên qua đỉnh Uto. Tuy là sáng sớm nhưng dưới núi đã cực kỳ náo nhiệt, từng đoàn xe ngựa chậm dãi đi tới, trên tất cả xe ngựa đều cắm cờ xí quý tộc, trong đó còn có xe ngựa của đại nhân vật trong quân đội, cùng với sở thẩm phán, kỵ sĩ Điện Đường. Người hai bên đường tới quan sát trận lễ nghi quan trọng này nhìn thấy hàng dài xe ngựa liền hưng phấn kích động chỉ trỏ.

Đông ~ đông!

Thánh chung vang lên, thanh âm truyền khắp toàn bộ Uto. Nghi thức bắt đầu tiến hành trên quảng trường San marco, quảng trường này đã có tuổi thọ hơn hai trăm năm, những bức tượng to lớn điêu khắc từng đời Giáo hoàng được dựng trên quảng trường. Lúc thơ cùng âm nhạc vang lên, Barry cùng Richeliu tiến tới, đi lên tế đàn cao nhất. Barry chưa từng gặp qua nhiều người như vậy, phóng mắt nhìn lại, đều là biển người đen như mực cùng với tiếng hoan hô, hắn khẩn trương, mồ hôi lạnh toát ra toàn thân.

Richeliu phát giác được hắn đang căng thẳng, dẫn dắt hắn chậm dãi thực hiện nghi thức. Một lát sau, nghi thức đã chấm dứt, Richeliu lui xuống tế đàn, chỉ để lại một mình Barry ở bên trên tụng niệm Quang Minh Thánh Điển. Richeliu trở lại đại điện sau quảng trường, giờ phút này trong đại điện trống rỗng, không có thị vệ, tất cả mọi người đều tập trung phía trước quảng trường.

Richeliu đẩy cửa vào trong đại điện, ngửa đầu nhìn lại, chỉ thấy trên vương tọa Giáo hoàng đằng sau đại điện có một thiếu niên tóc đen đang thoải mái nằm tựa trên đó, hai chân bắt chéo, tay chống quai hàm, ánh mắt nhìn xuống đất xuất trần.