← Quay lại trang sách

Chương 771 Thành Công Và Hi Sinh

Khặc! Khặc!

Bỗng nhiên thanh niên nhân nô cẩu vừa ăn xong bò bít tết nằm trên mặt đất ho khan kịch liệt, hai tay chặn cổ họng của mình lại giống như muốn phun đồ vật mắc kẹt trong cổ họng ra ngoài. Quý phụ thấy vậy lườm hắn một cái, nói:

- Đúng là thứ không ra gì, đến ăn cũng kinh tởm như vậy.

Nhân nô cẩu vẫn ho khan kịch liệt như cũ, ho đến độ mặt đỏ lên, giơ tay che miệng lại. Quý tộc cau mày, nói:

- Cút sang một bên, đi hình phòng lĩnh hai mươi roi.

Nói xong, chiếc ủng thêu đồ án hoa văn đá ở lên người hắn. Nhân nô cẩu như giống như không nghe thấy, khặc càng lúc càng nhiều, dần dần, ở ngoài miệng hắn phun ra chất lỏng tung toé, rơi rớt trên thảm.

Quý phụ còn tưởng rằng nước, càng ngày càng tức giận, một cước đạp lên người hắn. Bỗng nhiên thanh niên đình chỉ ho khan, lẳng lặng nằm trên mặt đất. Quý phụ càng ngày càng tức giận, dùng cạnh sắc bén nhất của ủng mạnh mẽ đá vào bả vai của hắn, trên phần gáy, không hề chú ý đây là nơi yếu ớt nhất cơ thể con người, rất có thể một cước đá chết hắn, nàng vừa đá vừa tức giận nói:

- Bảo ngươi cút sang một bên, có nghe hay không, có nghe hay không?!

Phốc một tiếng, chiếc ủng vừa nhọn vừa dài của nàng đột nhiên đâm vào bên trong của phần gáy thanh niên, lúc thu chân thì nhìn thấy trên cổ hắn có một hố máu, nhưng kỳ quái chính là bên trong lại không có máu tươi phun ra. Quý phụ thấy vậy vội vã nhấc chân lên, đạp vào bả vai thanh niên:

- Suýt chút nữa làm bẩn thảm của ta, tên súc sinh này!

Phần gáy của thanh niên phần hơi co giật, xương cổ cứng đờ lại, chuyển động cực kỳ gian nan, khi hắn quay đầu, ngẩng đầu nhìn quý phụ, quý phụ nhất thời ngây người, chỉ thấykhắp mặt thanh niên đều là máu tươi, tựa hồ từ trong miệng ho khan ra, bị bàn tay chặn lại dẫn đến máu tươi đọng lại trên mặt, mới nhìn qua giống như là dã thú vừa cắn xé con mồi.

- Ngươi...

Hống!

Đột nhiên thanh niên tiếng rít một tiếng, đánh về phía quý phụ.

Quý phụ sợ hãi hét lên, kêu to cứu mạng. Người hầu xung quanh sợ hãi bắn lên, vội vã rút binh khí ra tiến lên giúp đỡ. Lúc này, một cô bé bên bàn ăn cuối cùng sau một trận kịch liệt ho khan, đột nhiên giống như phát điên đánh về phía thân ca ca bên cạnh.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng ăn rơi vào trạng thái hỗn loạn. Hỗn loạn từ trong pháo đài cổ lan ra bên ngoài giống như một cơn gió, tiếng kêu sợ hãi, ánh lửa tràn ngập toàn bộ bên ngoài pháo đài cổ, trên đường tuần tra bên trong trang viên pháo đài cổ đã là một mảnh chiến thành, "Người" khôi giáp khuôn mặt dữ tợn đánh về phía người bên cạnh, trên đường phố bên ngoài pháo đài cổ cũng tương tự cực kỳ hỗn loạn, những bình dân gào khóc chạy trốn tứ phía, từng bóng người chung quanh giương nanh múa vuốt truy đuổi...

Đêm đen, khủng hoảng, giết chóc, hỗn loạn, tràn ngập khắp các góc thành thị. Tiếng thét chói tai tan nát cõi lòng truyền tới cứ điểm trên cánh đồng hoang ở ngoài, dần dần nhỏ đến mức không thể nghe thấy.

Ở trên cánh đồng hoang bao la trong thảo nguyên, một vệt bóng đen cực tốc bò bò, nhìn qua giống như con nhện, nhưng đầu lại là một nữ tử màu da trắng như tuyết xinh đẹp tuyệt trần, chỉ là giờ khắc này trong miệng nàng đầy răng, khóe miệng ngoác đến mang tai, cả khuôn mặt bí xé ngang,trông cực kỳ dữ tợn, nó nhanh chóng bò bò về phía cứ điểm, cùng với thành thị hỗn loạn sau cứ điểm.

Ở xa xa sau lưng nó, Thán Tức Chi Tường cao lớn vững chãi, yên tĩnh trầm mặc như là một cự nhân, không để ý chút nào đối với tiếng rít gào cùng thảm kịch bên trong. Ngoại bích cách một bức tường, khắp nơi trên đường đèn đuốc sáng choang, trong tửu quán phi thường náo nhiệt, bên trong một ít tiểu điếm ven đường truyền ra mùi thơm của thức ăn, bầu không khí an bình.

Mà ở vùng đất trung tâm khu buôn bán đỉnh núi Uto lạicó chút lành lạnh, tuy rằng khắp nơi bên ngoài thần điện treo đèn lồng, chiếu sáng chung quanh như ban ngày, nhưng lại thiếu hụt mấy phần nhân khí, chỉ có thể nghe thấy tiếng người thoang thoảng bên trong tự phụ điện ở ngoài quảng trường.

- Thiếu gia, bên ngoài có người cầu kiến, tự xưng là thủ hạ của Gladly.

Noyes vào bên trong thần điện, cúi đầu nói với Đỗ Địch Anđang ngồi trước bàn đọc sách. Bút trong tay Đỗ Địch An hơi dừng lại một chút, nói:

- Để hắn đi vào.

- Vâng, thiếu gia.

Noyes xoay người rời đi, rất nhanh đã dẫn một thanh niên mặc trang phục màu đen dạ hành đi vào bên trong thần điện. Thanh niên này tiến vào thần điện, đầu vẫn hạ thấp xuống, không dám nhìn thẳng phía trước, sợ rằng sẽ mạo phạm vị đại nhân vật kia, nhưng dư quang trong mắt hắn vẫn quét bốn phía, đánh giá cung điện thần thánh nhất Ngọai Bích này.

Đỗ Địch An chú ý tới hắn cái gì, nói:

- Gladly đâu?

Thanh niên khẽ ngẩng nhìn, sau khi nhìn thấy dung nhan Đỗ Địch An, nhất thời ngẩn ra, không nghĩ tới ở nơi này không phải vị Giáo Hoàng bệ hạ kia, mà là Đỗ Địch An! Là một thích khách, hắn vẫn quan tâm tới một số nhân vật nổi danh, liếc mắt đã nhận ra thân phận của Đỗ Địch An, không phải là vị thiên tài thần thuật đại sư đã biến mất một quãng thời gian sao hay? Tại sao hắn lại ngồi ở trong thần điện? Trong lòng hắn nghi hoặc, nhưng không dám hỏi nhiều, thấp giọng nói:

- Khởi bẩm đại nhân, ta là một trong số những thích khách mà Gladly đại nhân triệu tập, ta tên 'Nuria', Gladly đại nhân đang hoàn thành nhiệm vụ không cẩn thận bị bại lộ, tuẫn chức...

- Tuẫn chức?!

Noyes nghe được ngẩn ra, khó có thể tin mà nhìn hắn. Trong lòng Đỗ Địch An cảm giác nặng nề, nói:

- Nói xem chuyện gì xảy ra.

Nuria quỳ một chân trên đất, cúi đầu nói:

- Một địa điểm chúng ta muốn đưa lđộc vật vào trong, lúc đó có một vị đại nhân vật đến, Gladly đại nhân trở về bất hạnh bị phát hiện, bị giết tại chỗ.

Đỗ Địch An ánh mắt âm trầm, nói:

- Là địa điểm nào?

- Điểm thứ 6 Werther thành thị.

Nuria cúi đầu nói. Đỗ Địch An hơi suy nghĩ một chút, liền nhớ tới nơi này, đây là địa điểm thuộc sự quản lý trực tiếp của Quân bộ, một trong mấy địa điểm nguy hiểm nhất.

Hắn trở nên trầm mặc, trong đầu hồi tưởng lại hình ảnh lần thứ nhất gặp gỡ Gladly, lúc đó mình vẫn là một cái sơ cấp Thú Liệp Giả, hiệp trợ nàng đi săn giết Hắc Chức Giả, từ đó kết lên một phần tình bạn, cũng là phần tình bạn này, sau khi làm cho Melon tập đoàn tan vỡ, nàng đồng ý làm tùy tùng cho mình mà không lựa chọn những ông chủ khác.

Không nghĩ tới lần này, chính mình lại hại nàng. Trong lúc Đỗ Địch An trầm mặc, trong đại điện cũng biến thành tĩnh mịch. Noyes ngẩng đầu nhìn Đỗ Địch An, sắc mặt phức tạp, rất nhanh, hắn nghĩ tới Nuria, nhất thời tức giận trong lòng tìm được chỗ phát tiết, nói:

- Tại sao đầu độc lại là Gladly, nhiệm vụ của các ngươi không phải là hiệp trợ nàng sao?!

Sắc mặt Nuria hơi trắng, hai chân quỳ trên mặt đất, nói:

- Đại nhân tha mạng, Gladly đại nhân nói nơi đó quá nguy hiểm, lo lắng chúng ta không cách nào lừa gạt thủ vệ, vì lẽ đó tự thân xuất mã, không nghĩ tới...

- Nàng là chết như thế nào?

Trong mắt Đỗ Địch An lạnh lẽo, nói:

- Dáng dấp người giết nàng ngươi nhớ không?

Nuria vội hỏi:

- Thuộc hạ nhớ, thuộc hạ còn nhìn thấy huân chương của hắn, là một giáo quan Quân Bộ, hắn, hắn mai phục ở địa phương Gladly đại nhân chui lên dưới đất, đợi Gladly đại nhân vừa chui lên liền ra tay đánh lén, một đao trảm đầu Gladly đại nhân...

Mắt Đỗ Địch An nhắm chặt lại. Hắn gần như có thể tưởng tượng ra hình ảnh kia. Hắn nhẹ nhàng hít một hơi, chậm rãi mở hai mắt ra, nói:

- Nhiệm vụ lần này, các ngươi hoàn thành không?

Nuria vội vàng nói:

- Khởi bẩm đại nhân, ngoại trừ một điểm, tất cả địa phươngcòn lại đều xong rồi.

- Địa điểm nào?

- Điểm thứ 4 Flo thành thị.

- Biết rồi, ngươi lui xuống trước đi.

Thấy Đỗ Địch An không giáng tội, Nuria thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận từng li từng tí một đứng dậy, xin cáo lui rời đi. Chờ sau khi Nuria rời đi, Noyes nắm chặt nắm đấm, quay về Đỗ Địch An nói:

- Thiếu gia, Gladly chết, không thể quên đi dễ dàng như vậy!

- Trước lúc bắt đầu nhiệm vụ, ta nghĩ bọn họ sẽ có hi sinh, sẽ tao ngộ nguy hiểm.

Đỗ Địch An nói khiến Noyes choáng váng, hắn nhìn Đỗ Địch An, đã thấy thiếu niên này nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ, âm thanh như gió lạnh không có nhiệt độ:

- Nhưng ta không nghĩ tới, người hi sinh sẽ là nàng.

Noyes trở nên trầm mặc, xác thực, dù sao nhiệm vụ này cũng là ẩn núp tiến vào Nội Bích với cao thủ như mây, bản thân chuyện này đã vô cùng nguy hiểm, có hi sinh cũng là chuyện đương nhiên, thế nhưng nhiều người như vậy, hi sinh vô danh tiểu tốt nào cũng được, vậy mà lại là nàng. Trong lòng hắn có chút khó chịu.

- Gladly còn người thân không?

Đỗ Địch An thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Noyes.

Noyes rõ ràng ý tứ của hắn, nói:

- Tuy nàng điền tư liệu là cô nhi, nhưng theo ta được biết, nàng còn có một người muội muội ruột.