Chương 816 Tiến Hoá Liên Tục
Đỗ Địch An nhấc Shamenson lên bằng một tay, để hắn chỉ đường cho mình rồi dùng hết tốc lực chạy về phía trước.
Không lâu sau, Đỗ Địch An đã nhìn thấy Khai Hoang Giả lúc nãy ở ngay trước mặt. Cơ thể hắn giống như một quả cầu lửa hừng hực đang bốc cháy, nổi bật giữa bầu trời đen tĩnh mịch. Thấy vậy Đỗ Địch An cũng biết Shamenson không chỉ đường sai.
Để tránh đánh rắn động cỏ, hắn giảm tốc độ, theo sau tên Khai Hoang Giả từ vị trí khá xa.
Khoảng bốn năm phút sau, Đỗ Địch An nhìn thấy toà kiến trúc phía xa trong đêm tối, xung quanh có lác đác vài đạo ánh sáng màu đỏ yếu ớt đang di chuyển, có lẽ là những người bình thường đang tu tập lại với nhau. Hắn thả người xuống đỉnh của một tòa kiến trúc gần đó, ngay lập tức thấy rõ được tất cả tình hình ở bên dưới. Đó là một pháo đài cực kì lớn với một bức tường cao lớn dựng xung quanh. Một vài đạo ánh sáng được thắp lên phía bên dưới, một đám người tụ tập lại với nhau bên dưới vách tường của pháo đài.
Mà ở phía dưới những con đường rộng lớn lại chỉ có Hành Thi đang tu tập, loạng choạng đi tới vách tường đằng kia.
Đỗ Địch An mơ hồ nghe được những tiếng động lộn xộn, tiếng la hét từ bên trong vách tường. Đây cũng không có gì lạ, chỗ đó là đang bị Hành Thi kịch liệt tấn công. Nhưng những tiếng la chỉ càng thu hút đám Hành Thi kia càng tới đông hơn mà thôi.
Bùm!
Trong lúc hắn đang dò xét tình hình ở đây, bỗng có một tiếng nổ lớn phát ra từ phía đông của pháo đài.
Đỗ Địch An giật mình, hắn quay đầu lại nhìn liền trông thấy một đoàn người với nhiệt lượng cực kì cao xuất hiện ở nơi phát ra tiếng nổ. Xem động tác của hắn, có vẻ như đang chiến đấu kịch liệt cùng một thứ gì đó!
Hắn nghĩ Elinor bị thi hóa, lúc này, trên không trung có hai Khai Hoang Giả đáp xuống, cũng không để ý tới pháo đài đang khổ sở chống đỡ mà lập tức chạy đến nơi chiến đấu.
Grừ!
Đỗ Địch An nghe thấy tiếng gào thét dữ tợn truyền tới, là một tiếng gầm cực kì hung bạo. m thanh chói tai,không nghe ra được là nam hay nữ, chỉ thấy một tòa nhà ba tầng đột nhiên vỡ tan ra, sau đó là một người toàn thân rách nát đen thui, tóc tai bù xù, xấu xí như quỷ lao ra, theo sau là bóng người nóng rực đuổi theo điên cuồng tấn công.
- Khai Hoang Giả có thể bay cũng không nhiều lắm, những người tiếp viện phân nửa là người Dực tộc, chỉ sợ thân thủ bất phàm.
Đỗ Địch An chớp mắt, trong lòng hơi lo lắng, dù sao cũng là lấy một địch hai. Mặc dù sau khi thi hóa sức mạnh sẽ tăng lên rất nhiều lần, nhưng lại mất đi ý thức,trong tình cảnh chiến đấu hỗn loạn khó tránh khỏi thua thiệt. Hắn không muốn mình chật vật vất vả đưa tới đây một Hành Thi Khai Hoang Giả lại bị giết như vậy.
Hắn nhanh chóng đưa ra quyết định, ném Shamenson xuống đất, lạnh lùng nói:
- Ngươi ở chỗ này chờ ta, tốt nhất đừng nghĩ chạy trốn!
Shamenson chú ý tới tình hình pháo đài Angeli, nơi đó chiến đấu kịch liệt, hơn nửa đường phố đã bị Hành Thi chiếm giữ, tình huống không khả quan gì. Giờ phút này Đỗ Địch An không ngại cực khổ chạy tới đây, rõ ràng là muốn ra ta giúp đỡ. Đột nhiên hắn ta nghĩ tới một vài thứ, kể cả thân phận của Đỗ Địch an cũng nghĩ qua một lượt, hy vọng có thể theo dấu vết đó mà lần ra chút manh mối gì đó.
Nghe Đỗ Địch An nói xong, hắn ta ước còn không kịp, lập tức nói:
- Sẽ không đâu, ta sẽ không chạy lung tung, xung quanh chỗ này đều là Hành Thi. Nếu không cẩn thận sẽ bị bọn chúng thấy, đến lúc đó thì sống cũng không bằng chết.
Đỗ Địch An cười lạnh, đưa tay bắt lấy mắt cá chân của hắn ta, tay còn lại đè lên đầu gối đang run lên của hắn. Răng rắc một tiếng, đầu gối đã chật khớp
Hắn làm tương tự với chân còn lại. Tin rằng với năng lực của hắn sẽ không có biện pháp tự mình khôi phục như cũ.
Shamenson đau đến mức suýt ngất đi, kêu lên thảm thiết. Cũng may Đỗ Địch An làm rất nhanh nên đau đớn cũng qua nhanh.
Hắn ngồi xuống trước mặt Shamenson nói:
- Thành thật một chút. Ở đây đợi ta, nàng ta sẽ ở lại chăm sóc ngươi.
Nói xong, hắn nhanh chóng nhảy xuống pháo đài, vội vàng chạy.
Hắn không định mang theo Helisha cùng hành động, bởi vì từ nguồn nhiệt đến xem, hai tên Khai Hoang Giả kia còn kém hơn một chút so với hai vị quân thần Hilo và Lonon, hẳn chỉ là Khai Hoang Giả phổ thông. Hắn cũng không lo lắng mình nhìn lầm, lúc này trận chiến đang rất kịch liệt, hai người này cũng không rảnh rỗi che giấu thực lực của mình, cho nên nguồn nhiệt nhất định là thật.
Với năng lực hiện tại của mình, Đỗ Địch An tự tin rằng bản thân có thể đánh bại được những Khai Hoang Giả phổ thông,
Grừ!
Trên đường đi, Hành Thi nhanh chóng phát hiện ra Đỗ Địch An. Lập tức bị hắn hấp dẫn đuổi theo. Tuy trên người hắn đã có Hành Thi phấn, nhưng hành động của hắn lại làm kinh động đến đám Hành Thi kia, thu hút sự chú ý của chúng.
Đỗ Địch An không để ý tới bọn chúng, một đường chạy băng qua vội vã. Rất nhanh đã bỏ qua đám Hành Thi kia, về phần những kẻ cản đường, hắn trực tiếp vung tay quăng tới rìa đường, xương sọ bị quăng méo nhưng vẫn điên cuồng gầm rú.
Không lâu sau Đỗ Địch An đã tới khu vực chiến đấu, hắn không lập tức ra tay mà lặng lẽ quan sát tình huống một lượt.
Vừa nhìn hắn đã phát hiện ra, Hành Thi chiến đấu với hai tên Khai Hoang Giả kia không là Elinor mà là một nam nhân trung niên bị thi hóa, bộ dạng hung tợn, trên sống lưng nhô lên hơn mười cây gai nhọn dài ngắn không đều nhau, dựng thẳng lên. Dưới nách mọc ra những tứ chi kì lạ, hai mắt xuất hiện ánh sáng xanh nhạt, miệng không ngừng gào thét, ngoài đầu lâu thì cơ thể đã ma hóa hơn chín phần.
Hai vị Khai Hoang Giả kia cũng tiến vào trạng thái ma thân chiến đấu, thoạt nhìn qua giống như ba con quái vật đang vật lộn với nhau.
Trong đó Khai Hoang Giả vừa rồi phi hành tới đây, trên lưng có một đôi cánh đen khổng lồ, sải cánh khoảng 14 15 mét. Ma thân cao tới ba mét, toàn thân lộ ra những chiếc xương, nhìn vào chẳng khác gì bộ xương khô. Cũng không biết là tạo hình của áo giáp chiến đấu quái dị, hay là ma thân hắn cấu tạo như vậy.
Người còn lại là một nữ nhân, tóc của nàng giống như những lưỡi dao bén nhọn phân thành hai nhánh, toàn thân được phủ một lớp lân phiến màu bạc, ngay cả trên ngực nàng cũng có một phần lân phiến nhỏ, trên bụng lộ ra một cái miệng kì lạ đầy những chiếc răng nanh dài nhỏ và nhọn.
Chỉ riêng bộ dáng này của hai người cũng đủ hù chết thường dân bên dưới.
Lúc này hai người đang liên thủ với nhau, đánh tới trái phải hai bên khiến cho trung niên Hành Thi kia liên tiếp bị lụi bại.
Hai người bọn họ nắm được nhược điểm của Hành Thi, phối hợp với nhau cực kì nhịp nhàng, không để trung niên Hành Thi kia có một chút cơ hội nào tấn công nào, trận chiến gần như nghiêng về một bên. Lúc tên nam thi kia tấn công đôi cánh của nam nhân, nữ nhân bên cạnh lập tức ra tay cản lại, tấn công vào hai chân hoặc là phần lưng tràn đầy gai nhọn của nam thi, căn bản không thể đánh trả.
Đỗ Địch An nhìn một lúc, phát hiện sức mạnh cùng tốc độ của nam thi kia hơn rất nhiều so với hai người bọn họ. Nhưng thân pháp hai người này lại vô cùng ảo diệu, tuy bị đuổi kịp nhưng vẫn có thể thoát thân, nhất là Khai Hoang Giả Dực tộc, bị nam thi đuổi đánh đến mức không còn chỗ để lui liền lập tức vỗ cánh bay lên không trung, khiến nam thi chỉ có thể ở dưới đất gào thét, không thể làm gì.
Hai người này liên tục công kích, nam thi đã bị thương nghiêm trọng. Mặc dù không có cảm giác đau đớn, nhưng cơ thể bị thương vẫn sẽ ảnh hưởng tới sức chiến đấu.
Grừ! Grừ!
Toàn thân tên nam thi chảy ra máu tươi đen như mực, hắn phẫn nộ gào thét, một lần nữa nhào về phía tên Khai Hoang Giả Dực tộc, giống như dã thú đánh tới bờ vai của tên này.
Tên Khai Hoang Giả Dực tộc biến sắc, vội vàng đập cánh bay lên. Khiến mặt đất bên dưới một trận cát bụi mù mịt, bay lên một thước liền dùng chân đạp lên ngực tên nam thi, mượn lực bay lên bầu trời.
Nam thi vồ hụt suýt nữa thì đã ngã xuống đất, hắn nhìn lên bầu trời, ngửa mặt giận giữ gào thét. Đột nhiên gai nhọn trên lưng nam thi xuất hiện biến hóa, một lần nữa sinh trưởng. Hơn một nửa gai nhọn túm năm tụm ba xác nhập lại với nhau, chỉ một lát sau, những gai nhọn đó đã biến thành đôi cánh dữ tợn.
Đôi cánh này cực kì xấu xí, ngắn dài không đối xứng. Nhưng trong lúc nam thi gào thét, đôi cánh đã kéo thân thể nó bay lên.
Nữ nhân kia đang chuẩn bị công kích nam thi, nhìn thấy một màn biến hóa này liền cả kinh dừng lại, đợi nam thi này bay lên bầu trời, nàng mới phát hiện ra mình đã bỏ lỡ cơ hội tấn công hoàn hảo, nàng bực bội đứng đó giậm chân, sau đó mới đập cánh bay lên tấn công nam thi kia.
Nam thi kia giống như lần đầu được bay lên, không khống chế được đôi cánh, cứ chậm chạp bay trên bầu trời.
Tên Khai Hoang Giả Dực tộc nhìn thấy điểm này, lập tức đáp xuống. Trong tay xuất hiện một sợi roi dài như xương sống, quất lên ngực tên nam thi kia, đánh hắn rơi xuống đất.
Đỗ Địch An nhìn tên nam thi kia ngã xuống, nội tâm bỗng chốc giật mình. Không nghĩ tới đối mặt với tuyệt cảnh nó còn có thể biến dị thêm lần nữa, không, phải nói là tiến hóa! Vì thích ứng với kẻ địch có thể bay lượn mà tiến hóa ra ra cánh.
…………