Chương 831 Nhập Điện
Nghe thấy tiếng kêu, Hathaway cùng đám người Ma Hạt quân thần không hẹn mà cùng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Đỗ Địch An vẫn đứng ở cửa thần điện nhưng vươn một cánh tay, dùng ngón trỏ chỉ hướng bầu trời.
Phía trên?
Đám người Hathaway hơi ngẩn ra, không khỏi ngẩng đầu nhìn lên trời.
Mây trắng trôi qua, ánh mặt trời chiếu rọi đám mây, cực kỳ hài hòa.
Ngoài ra, cái gì cũng không có.
Ngay lúc mọi người hoài nghi ——
Oanh!!
Tiếng động lớn vang lên, mặt đất nổ tung không hề báo trước!
Nổ tung không phải chỗ nào khác, mà chính là quảng trường dưới chân đám người Hathaway!
Vụ nổ quá đột ngột, mọi người không hề phòng bị, lại phân tâm nhìn không trung. Ngay thời khắc quảng trường nổ tung, tất cả đều bị sóng xung chấn đánh úp. Phiến đá vỡ nát thành nhiều mảnh nhỏ, sắc bén như đao, bắn về bốn phía. Mặt đất rung động ầm ầm, cuốn lên bụi đất cùng tia lửa thật lớn.
Mấy bóng mờ màu đen từ trong khói bụi và hoa lửa bay ra ngoài, rơi xuống bên cạnh quảng trường. Có người hai chân bị nổ đứt, chỉ còn lại nửa người trên rơi xuống đất, thống khổ kêu rên thảm thiết không chịu nổi. Có người cánh tay bị nổ đứt, nửa bên mặt bị hủy dung, thảm trạng mỗi người không giống nhau.
Đỗ Địch An thu ngón tay lại, đưa tay che trước mắt, ngăn cát bụi cùng mảnh đá bay tới.
Hắn đã bí mật chôn một lượng lớn thuốc nổ ở phía dưới quảng trường, hành động trước đó không chỉ đơn thuần là dụ dỗ đám người Hathaway phân tâm, đồng thời còn là ra hiệu cho Noyes kíp nổ thuốc nổ.
Suy cho cùng, hắn đã sử dụng hỏa dược trên Thán Tức Chi Bích thì sao có thể không giữ lại đại sát khí này ở hang ổ của mình đây!
Xuyên qua các kẽ tay, hắn thấy trong trận hoa lửa cùng khói bụi khổng lồ có mấy bóng dáng vẫn đứng đứng thẳng như cũ, hắn lập tức thu hồi ánh mắt, không quay đầu lại mà xoay người chạy vào trong Thần Điện.
Đối với uy lực của hoả dược bên dưới quảng trường,hắn đã có dự đoán từ sớm, không có khả năng trực tiếp nổ chết đám người Hathaway. Đây không đơn giản là vấn đề về số lượng thuốc nổ, trừ phi hắn đào cả ngọn núi lên để chôn thuốc nổ vào, tạo thành một ngọn núi hoả dược. Nhưng nếu như vậy hắn cũng sẽ bị chôn cùng, chết ở nơi đây. Dù sao thì trước mắt chỉ có thể chế tạo ra thuốc nổ, không thể tạo ra bom như thời đại trước. Tuy nổ mạnh nhưng uy lực tương đối phân tán, khó có thể tạo nên tác dụng có tính hủy diệt.
Dưới tình huống thời gian cấp bách, lại không thể biết kẻ địch sẽ đột kích khi nào, hắn chỉ có thể tạo thành bẫy rập như vậy.
Có điều tuy rằng không thể giết địch, nhưng đủ để tạo thành hiệu quả dẫn dụ.
Ngay lúc Đỗ Địch An xoay người chạy vào Thần Điện, chớp mắt có vài bóng người lao ra khỏi đám hoa lửa khói bụi, mang theo khói đen cuồn cuộn, chính là ba người Hathaway, Ma Hạt quân thần cùng với lão giả áo đen. Sau khi bọn hắn lao ra, lại có thêm hai người chạy ra từ đám hoa lửa khói bụi. Chỉ là chật vật hơn nhiều so với ba người trước đó, trên người bị nổ thành nhiều vết thương lớn nhỏ khác nhau, đặc biệt là hai chân, một người trong đó cẳng chân bị nổ đứt đoạn, chỉ có thể dựa vào một chân và tứ chi ma hoá chống đỡ.
Trái lại Hathaway, Ma Hạt quân thần cùng lão giả áo đen đều đã tiến vào trạng thái ma thân, cơ thể nhẹ nhàng. Đặc biệt là Hathaway, tiến vào trạng thái ma thân Ma long giả, thân hình vẫn duy trì hơn phân nửa bề ngoài nhân loại. Phần lưng có cánh thịt thật lớn, che khuất ánh mặt trời, bao lấy thân thể nàng, ngoại trừ có vết bỏng rất nhỏ bên ngoài cánh thịt, quần áo trên người nàng đều không bị ảnh hưởng gì.
- Cùng ta đuổi theo!
Ánh mắt Hathaway lạnh băng, toả ra sát ý kinh người, nhìn chằm chằm Thần Điện, từ kẽ răng rít ra ba chữ.
Ma Hạt quân thần và lão giả áo đen cũng tức giận khó mà bình tĩnh, trong nhóm người Khai Hoang Giả kia, có không ít người là Khai Hoang Giả của Quân Bộ và Tu Đạo Viện, lúc này bị tập kích nổ tung, tất cả đều hoặc nhiều hoặc ít bị trọng thương, thậm chí có người chết ngay tại chỗ. Điều này làm bọn hắn vừa bực vừa giận, nhưng thứ làm bọn hắn hận đến ngứa răng chính là, trước đó Đỗ Địch An chỉ bừa làm tất cả bọn hắn đều bị lừa!
Nếu không phải bị phân tâm nhìn lên trời, khi mặt đất nổ tung, bọn hắn tuyệt đối sẽ không phản ứng chậm trễ dẫn tới thương vong như thế.
- Giết!!
Ma Hạt quân thần rít gào một tiếng, phóng người chạy theo Hathaway.
Ngoại trừ phẫn nộ bọn hắn cũng biết tình thế lúc này của bọn hắn đã rơi vào tiến thoái lưỡng nan, nếu không thừa cơ truy kích cũng chỉ có thể lựa chọn lui về.
Bọn hắn có tổng cộng mười hai người đi tới nơi này, hiện giờ lại thiệt hại quá nửa, những Khai Hoang Giả khác người thì chết, người bị thương, gần như không còn khả năng chiến đấu, chỉ còn lại ba người bọn hắn có thể bảo toàn trạng thái chiến đấu. Mặc dù trong thần điện có Helisha trấn giữ, bọn hắn cũng chỉ có thể tiến vào.
Trên thực tế, bọn hắn vốn đã định hợp lực đối phó với Helisha, những Khai Hoang Giả còn lại không cách nào tham gia cuộc chiến như vậy, nếu nhúng tay vào một cách bừa bãi chỉ gây thêm phiền phức.
Lão giả áo đen theo sát phía sau Hathaway và Ma Hạt quân thần, ánh mắt hắn lạnh lùng, giống như thằn lằn lập loè ánh sáng, lạnh như băng. Trong lòng hắn hoặc nhiều hoặc ít vẫn nhớ lời Lonon nói lúc trước, tuy rằng lúc này phẫn nộ không thôi nhưng hắn vẫn giữ vững thái độ cẩn thận, đi chậm lại phía sau một chút, để Hathaway và Ma Hạt quân thần đi trước.
Trong nháy mắt, ba người trước sau đều đi vào bên trong Thần Điện.
Mới vừa vào Thần Điện, Hathaway lập tức dừng lại, đồng tử hơi co lại nhìn chằm chằm bóng người tinh tế yên lặng ngồi trên Thần Điện, người kia đeo khăn che mặt mỏng, nhưng hình dáng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng, đúng là tỷ tỷ của nàng - Helisha!
Ma Hạt quân thần cũng đồng thời nhìn thấy Helisha, sắc mặt biến đổi, ánh mắt trở nên trầm trọng.
Lão giả áo đen tiến vào đại điện, đầu tiên là nhanh chóng quan sát bốn phía, thấy cũng không có động tĩnh gì khác thường mới chậm rãi dừng lại, đi tới phía sau Hathaway và Ma Hạt quân thần, đồng thời cũng nhìn thấy Helisha. Hắn nhăn mày lại, âm thầm phòng bị.
- Quả nhiên ngươi ở chỗ này.
Hathaway nhìn chằm chằm Helisha, khẽ cười lạnh, nói:
- Thánh nữ băng thanh ngọc khiết, lại ở cùng một tên nam nhân bẩn thỉu!
- Ngươi câm miệng, tiện nhân!
Đỗ Địch An đứng bên cạnh Helisha nghe lời nàng ta nói, lập tức bị chọc giận, lần này là thật sự phẫn nộ. Hắn có thể mỉm cười chịu đựng mình bị người khác vũ nhục, nhưng không cách nào chịu được người khác vũ nhục Helisha nửa câu, đó là cấm kị không thể xúc phạm trong lòng hắn:
- Lúc trước giả trang thành tỷ tỷ ngươi quyến rũ ta, tuổi nhỏ đã lộ ra dáng vẻ dâm đãng, câu dẫn nam nhân, loại tiện nhân như ngươi, không xứng nhắc tới tỷ tỷ ngươi!
Sắc mặt Hathaway khẽ biến, dù sao nàng cũng là thiếu nữ chưa đầy mười tám tuổi. Tuy từ nhỏ tâm tư thâm trầm nhưng vẫn là lần đầu tiên bị người ta nhục mạ chính diện như thế, khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh chóng trầm xuống, nói:
- Tiện dân, hiện tại ngươi đã không còn đường lui, mau cầu xin tỷ tỷ của ta tới bảo vệ ngươi đi, ha ha, nếu nàng ta thật sự có thể bảo vệ ngươi, à…… Đúng rồi, lúc trước chính vì bảo vệ tiện dân như ngươi, nàng ta mới bị Thi Vương làm bị thương, tiện dân như ngươi đúng là sao chổi mà……
Mặt nàng tràn đầy trào phúng, lời nói sắc bén, tựa như lưỡi đao cứa vào tim Đỗ Địch An.
Tuy Đỗ Địch An biết mình phải giữ bình tĩnh, nhưng nghe thấy lời nói của nàng, vẫn cảm thấy hai mắt đỏ lên, máu nóng toàn thân như muốn nổ tung, từ các lỗ chân lông sôi sục trào ra ngoài. Thân thể hắn run nhè nhẹ, gắt gao nắm chặt nắm đấm, trong lòng tràn ngập sát ý và phẫn nộ, cùng với một tầng bi thương. Tuy lời này của Hathaway là châm chọc hắn, nhưng cũng là sự thật, chính vì thế mới làm hắn phẫn nộ gần như mất đi lý trí.
Thấy phản ứng của Đỗ Địch An, khoé miệng Hathaway hơi cong lên, biết mình đã chiếm thế thượng phong, nàng hơi ngẩng đầu, nhìn Helisha nói:
- Tỷ tỷ, đã lâu không gặp, ngươi không định nói một câu với muội muội này sao? Ngươi phản bội Long tộc, Long mẫu thật sự rất thất vọng về ngươi!
…………..