Chương 837 Tình Huống Khác Thường
Ngày tiếp theo, quảng trường San Marco đã được tu sửa xong. Một đội quân Hắc Ám Giáo Đình đã bí mật vận chuyển hỏa dược bằng con đường bên dưới quảng trường. Tin tức về cuộc đại chiến ngày hôm qua cũng đã bị Giáo Đình phong tỏa, chỉ có một vài tin tức nhỏ lưu truyền trong giới quý tộc.
Số lượng kỵ sĩ canh gác ở núi Uto được tăng thêm gấp đôi, tất cả kỵ sĩ đều ngầm hiểu nguyên nhân là do cuộc đại chiến ngày hôm qua. Nhưng không có ai dám đưa ra suy đoán, họ chỉ biết rất có thể kẻ địch là người Nội Bích.
Sáng sớm, Đỗ Địch An mang theo Helisha tới ngọn núi không người ở phía sau quảng trường. Hắn bắt đầu rèn luyện cho nàng các kĩ năng phản xạ theo lệnh của hắn. Từ sau khi trở về từ hoang khu, hắn vẫn ít tập luyện kiểu này, sợ rằng thời gian lâu dài, số lần mà nàng ra tay cũng sẽ tăng theo, bản năng dần dần bỏ qua sự khống chế của hắn. Những dấu hiệu này đã bắt đầu xuất hiện từ khi nàng kích hoạt trạng thái bán ma thân.
Hiện tại hắn chỉ tăng cường hai mệnh lệnh chủ yếu, thứ nhất là tấn công, thứ hai là đình chỉ. Đối với hắn hai điều này là đủ rồi.
Trước đây Đỗ Địch An để cho Helisha ra tay vì bất đắc dĩ. Hắn ở thế yếu hơn, không thể không sử dụng nàng như vũ khí. Nhưng hắn không muốn tình huống đó lặp lại thêm một lần nào nữa, hắn luôn tin rằng Helisha vẫn còn tồn tại ý thức, nàng nhất định không muốn thấy bộ dáng khát máu đó của mình.
Tuy rằng lúc trước để cho Hathaway chạy trốn, Đỗ Địch An cảm thấy nếu như lúc đó hắn để Helisha ra tay thì nhất định có thể lưu nàng lại, nhưng hắn cũng không huấn luyện Helisha mệnh lệnh tập trung công kích vào một kẻ địch. Nếu như lúc đó truyền đạt mệnh lệnh, nàng sẽ đánh tới kẻ địch gần nhất là lão già áo choàng đen và Ma Hạt quân thần chứ không phải là Hathaway đang đứng cách nàng khá xa.
Tuy rằng trải qua sơ xót lần này, nhưng Đỗ Địch An cũng không có ý định huấn luyện cho nàng tỉ mỉ về phương diện này. Nguyên nhân là chưa chắc tình huống như thế sẽ xảy ra thêm một lần nữa. Thứ hai hắn cũng không có ý định để cho Helisha ra tay, nếu như gặp lại Hathaway lần nữa, bằng vào sức mạnh của hắn phối hợp với thần thuật cũng đủ để đối phó, hắn không muốn nhìn thấy dáng vẻ rít gào của nàng lần nào nữa...
Sau khi kết thúc buổi huấn luyện, Đỗ Địch An đi vào phòng thí nghiệm được dựng lên tạm thời ở quảng trường, chỉ thấy hai người Poland và Shamenson đang bận rộn tiến hành chế tạo thú ma khí thứ hai.
- Làm sao để chế tạo thần tương?
Sau khi vào bên trong, Đỗ Địch An nhìn hai người dò hỏi.
Thay vì hết lần này đến lần khác phải đi Nội Bích để cướp phòng nghiên cứu ma vật, chẳng bằng hắn tự mình nắm giữ phương pháp chế tạo ra thần tương, hắn tin tưởng tìm kiếm vật liệu chế tạo thần tươngcũng không mấy khó khăn.
Dưới sự khuyên bảo của Poland, Shamenson đã nhận mệnh, ngoan ngoãn ở đây giúp đỡ Đỗ Địch An chế tạo vũ khí, nghe hắn nói như thế thì kinh hãi, lắp bắp nói:
- Ngươi muốn bọn ta chế tạo thần tương? Đây là chuyện không thể nào?
Đại chiến ngày hôm qua hắn cũng tận mắt nhìn thấy, tâm tình lúc này lên xuống giống như thuỷ triều, từ lúc bắt đầu phấn khởi đến cuối cùng lại chìm trong nỗi tuyệt vọng. Kết quả khiến hắn cảm thấy rất khó tiếp nhận, nhưng hắn vẫn tin rằng với sức mạnh Nội Bích, chỉ cần Đỗ Địch An tiếp tục khiêu khích như vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ gặp tai họa!
- Sao lại không thể?
- Đây, đây là bí mật, nếu chúng ta chế tác cho ngươi, chỉ có một con đường chết!
Poland đứng bên cạnh nghe được lời giải thích của hắn, vừa muốn mở miệng ngăn cản thì hắn đã nói xong, không nhịn được lộ ra nụ cười khổ. Hắn biết bây giờ có ngăn cản lại cũng đã muộn, hắn chỉ hối hận vì sao mình không cướp lời nói trước.
- Nói như vậy nghĩa là các người biết cách chế tạo?
Đỗ Địch An nói xong, tia hy cuối cùng trong mắt Poland lập tức biến mất.
Lúc này Shamenson mới đột nhiên bừng tỉnh, phát hiện ra mình đã lỡ lời, lập tức sửa chữa:
- Bọn ta chỉ biết một chút, cái gì cũng rất mơ hồ. Đây là cơ mật!
Đỗ Địch An không tiếp tục dài dòng cùng hắn, quay sang Poland nói:
- Làm hay không làm, các ngươi cần vật liệu gì thì nói với ta.
Poland nhìn sang Shamenson đang liều mạng nháy mắt với mình, nội tâm cười khổ một tiếng, giờ khắc này hắn chỉ muốn bóp chết tên ngu ngốc này, đúng là không sợ kẻ địch mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu như heo! Hắn xoay người, không để ý tới Shamenson đang liều mạng ra hiệu, nói với Đỗ Địch An:
- Có thể làm được, nhưng vật liệu rất khó tìm. Còn dụng cụ, nếu như ngươi có thể lấy từ phòng nghiên cứu về đây là tốt nhất. Nếu không được, chúng ta có thể tự mình chế tạo ra một bộ. Quan trọng nhất vẫn là vật liệu, một là linh hồn kết tinh, cái này không khó đối với ngươi. Thứ hai là thần trùng, cái này có chút khó tìm hơn, cần ngươi đi phòng nghiên cứu một chuyến.
Nghe Poland nói, Shamenson tức giận trừng mắt, thiếu chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.
Poland trông thấy vẻ mặt tức giận của hắn thì quay đầu mặc kệ.
- Thần trùng…các ngươi cần bao nhiêu?
Đỗ Địch An suy tư.
- Vậy thì phải xem ngươi muốn chế tạo ra bao nhiêu thần tương, thần trùng sinh sôi nảy nở rất nhanh, nếu như ngươi cướp được từ một phòng nghiên cứu, số lượng trong đó đủ để chúng ta chế tạo ra số thần tương mà ngươi cần.
Poland đáp.
Đỗ Địch An gật đầu, đúng lúc hắn cũng muốn đi Nội Bích một chuyến, thuận tiện xử lý chuyện mười hai bá tước, không thể tiếp tục để bọn họ chiếm cứ thành thị, càn quét các thành thị khác, như vậy thì không lâu nữa Thi loạn sẽ bị dọn dẹp.
Tới khi Đỗ Địch An rời đi, Shamenson không nhịn được nữa, nhảy chồm tới nắm lấy cổ áo của Poland, phẫn nộ nói:
- Đầu óc ngươi chứa cái gì vậy, phân sao? Ngươi có biết làm như thế sẽ hại chết chúng ta hay không hả?!!!
Poland một tát đẩy hắn ra, lạnh lùng liếc xéo hắn nói:
- Ngu ngốc, ngươi có biết câu đầu tiên ngươi nói ra đã là phán tử hình cho chúng ta rồi hay không?
- Ngươi nói cái gì?
Shamenson giận dữ.
- Ngươi cho hắn biết chúng ta có thể chế tạo ra thần tương, trừ phi chúng ta chết ngay bây giờ, bằng không thì chỉ có thể ngoan ngoãn chế tác thần tương cho hắn.
Poland lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt đầy giống như hận không thể ăn tươi nuốt sống kẻ này.
- Lẽ nào ngươi không thấy hai vị quân thần Hilo cùng Lonon kia sao? Hai người bọn họ là nhân vật nào? Là quân thần! Là quân thần được Quân Bộ huấn luyện đặc biệt! Nhân vật như vậy rơi vào tay hắn có kết cục gì? Còn không phải là ngoan ngoãn nghe lời hắn, vì hắn xuất chiến, thậm chí còn bị hắn xích vào chiến xa, làm trâu làm ngựa kéo xe cho hắn!
Shamenson ngây người.
- Thủ đoạn của tên tiểu quỷ này, cho dù ngươi có là người chết, hắn cũng có thể để ngươi mở miệng!
Poland lạnh lùng nói.
- Nếu như ngay từ đầu ngươi giả bộ không hiểu, chúng ta không biết chế tác, như vậy thì còn có thể cố gắng tránh được một kiếp. Hắn còn cần chúng ta chế tác thú ma khí, sẽ không nghiêm hình tra hỏi nhưng ngươi lại ngu ngốc nói cái gì mà cơ mật, thật sự là ngu ngốc, nếu như hắn đồng tình với chúng ta thì chúng ta còn phải ở đây sao? Ngươi cảm thấy tiểu quỷ này là người có lòng cảm thông sao?!
Shamenson triệt để ngay người, miệng khẽ run, không nói ra lời.
Đỗ Địch An rời khỏi Thần điện, thính giác nhạy bén của hắn vẫn có thể nghe thấy những gì hai người này cãi vã. Poland cũng biết được hắn có thể nghe thấy những gì mình nói, nhưng chuyện đã đến nước này hắn cũng lười che giấu.
Tuy Đỗ Địch An nghe được, nhưng cũng không thèm để ý. Dù sao yêu cầu người khác toàn tâm toàn ý quy thuận mình, là tự mình lừa gạt mình mà thôi.
Ngay khi hắn chuẩn bị đi tới Nội Bích, thời điểm nói lời từ biệt với Helisha, đột nhiên cơ thể nàng không có điềm báo trước run lên, gò má vẫn luôn bình tĩnh giờ khắc này hoàn toàn vặn vẹo.
………………………..