← Quay lại trang sách

Chương 838 Thức Tỉnh

Đỗ Địch An giật mình, không kiềm chế được lùi về sau hai bước, lo lắng nàng sẽ không khống chế được bản thân.

Nhưng rất nhanh, hắn biết mình đã nghĩ nhiều rồi. Helisha uốn cơ thể mình một cái, nhẹ nhàng đứng lên, vẻ mặt hết sức thống khổ, hai tay ôm đầu, ngồi chồm trên mặt đất gào thét. Tiếng thét cực kì chói tai.

Đỗ Địch An muốn đưa tay ôm nàng vào lòng, nhưng lý trí nhắc nhở hắn, làm như thế sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Trong lòng hắn vừa phẫn nộ vừa xót xa, hốc mắt có chút ướt. Giống như người đang thống khổ gào thét trên mặt đất không phải nàng mà là hắn vậy. Nhưng hắn lại không thể làm gì, chỉ có thể đứng bên cạnh trơ mắt nhìn nàng gào thét trong đau đớn.

Hắn cắn chặt răng, chậm rãi bước tới gần nàng. Thử vươn tay sờ vào mái tóc.

Helisha bị chạm vào liền giật mình, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhe răng trợn mắt nhìn hắn, phẫn nộ gào thét.

Đỗ Địch an lập tức rút tay về, nước mắt hắn chảy dài. Hắn tự nhủ mình sẽ không khóc, nhưng nhìn dáng vẻ này của nàng, nội tâm hắn lại một lần nữa giống như vỡ ra từng mảnh.

Xảy ra chuyện gì, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Trong lòng hắn đau khổ nhưng hắn lại không hiểu.

Đúng lúc này, một âm thanh như tiếng trứng gà vỡ phát ra từ lưng của Helisha. Sau đó là tưng cái mụn nhọn như ngọc từ trên lưng chậm rãi nhô lên càng ngày càng lớn, càng lúc càng sắc bén, giống như là đang nảy mầm, lấy tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được chậm rãi tăng trưởng, cho đến khi đâm rách sườn xám trên lưng nàng lộ ra bên ngoài, là từng cây gai nhọn đỏ sậm.

Những gai nhọn này giống như bộ xương, hoặc là một lớp vật chất hỗn hợp, nhìn vô cùng dữ tợn.

Đỗ Địch An ngây người, kinh ngạc nhìn nó.

Cây gai nhọn này sinh trường càng ngày càng tươi tốt, dài nhất ước chừng khoảng 50cm, nhìn giống như một mảnh rừng trúc mọc trên lưng nàng. Đồng thời từ những chỗ khác như cánh tay và cổ, trên làn da trắng nõn cũng xuất hiện những mạch máu màu đỏ sậm, lưu động cực kì quỉ dị.

Tình cảnh này cực kì quỉ dị quỷ dị, não của Đỗ Địch An hoàn toàn trống rỗng, không biết tại sao mọi lại như vậy.

Helisha vẫn tiếp tục rên lên thống khổ, những gai nhọn đỏ sậm kia cũng ngừng tăng trưởng. Nàng nằm trên mặt đất, phần lưng nhìn hệt như một con nhím, ở vị trí xương cốt sắc bén có thêm lưu dịch màu đỏ sậm, nhìn như máu tươi, nhưng không có mùi máu tanh. Màu sắc cũng đậm hơn máu tươi vài phần.

Lưu dịch nhìn qua cực kì dày đặc, từ từ có hình dạng rõ ràng, là một đôi ma dực.

Đôi ma dực này càng lúc càng lớn, cuối cùng hoàn toàn giãn ra, mở rộng quét ngang, mấy cái ghế trong điện đều bị phá tan, thảm trên sàn cũng bị cắt. Mà Helisha nằm trên mặt đất cả người đã tiến vào trạng thái ma thân, toàn thân phát ra sát khí kinh người, giống như một tuyệt thế ma vật thức tỉnh từ trong thâm uyên.

Đỗ Địch An bị sát khi của nàng làm chấn động, hai chân không tự chủ động được lùi về sau mấy bước, tỏ vẻ chấn động. Hắn không phát ra bất kì mệnh lệnh gì, mọi chuyện vẫn đang êm đẹp, tại sao nàng lại bỗng nhiên tiến vào trạng thái ma thân?

Hơn nữa, trạng thái ma thân này hoàn toàn khác so với trong quá khứ, đáng sợ hơn rất nhiều so với khi chiến đấu với Thi vương!

Lúc này, Đỗ Địch An bỗng cảm thấy hơi thở lạnh lẽo trước kia của nàng không còn nữa, cả người nàng tỏa ra nhiệt lượng kinh người, giống như một khối cầu lửa rực cháy, nóng bỏng!

Hắn còn đang ngơ ngác nhìn nàng thì Helisha đã loạng choạng đứng lên. Tròng mắt thuần một màu đen nhìn chằm chằm vào cơ thể Đỗ Địch An, hai người cứ như vậy đối mặt.

Trong chớp mắt này, trong đầu Đỗ Địch An vang lên một tiếng rơi vào khoảng không, giống như nơi sâu xa trong não hải của hắn nổ tung, hai mắt hắn mở to. Trong nháy mắt, hắn có một loại cảm giác mãnh liệt, người đứng trước mặt này chính là Helisha!

Tuy vẫn là ánh mắt đen nhánh, nhưng hắn biết, đây tuyệt đối là bản thân Helisha!

Trái tim của hắn đập thình thịch, máu trong cơ thể nhưsôi trào, hắn không nhịn được run rẩy đi tới phía trước.

Vừa bước được hai bước, gương mặt Helisha bỗng dưng thay đổi, ôm đầu đau đơn ngửa mặt lên trời, hai chân quỳ rạp xuống đất.

Đỗ Địch An vội vàng đi tới ôm nàng, nhưng không ngờ rằng ngón tay chỉ vừa chạm vào tay nàng. Helisha đã hất mạnh ra, một luồng sức mạnh mãnh liệt truyền đến, hất Đỗ Địch An văng ra xa, đồng thời khiến lồng ngực hắn đau nhức.

Hắn cúi đầu nhìn, lâp tức ngây ra, chiến giáp đã bị nghiền nát. Trên đó còn có dấu vết móng tay rõ ràng, làn da bên trong cũng bị xé rách!

Hắn ngẩng lên nhìn nàng, Helisha vẫn ngã trên mặt đất rên rĩ lăn qua lăn lại. Ma dực của nàng khiến sàn nhà xung quanh rách ra từng vệt sâu, may mắn là cáp điện được chôn vùi khá sâu, nếu không nhất định sẽ bị giật.

Qua hơn mười phút, Helisha mới dần dần ngừng lại. vẻ mặt cũng dần bình tĩnh, giống như tất cả đau đớn lúc nãy chưa từng xảy ra. Ma thân của nàng cũng rút đi, cả người nằm trên mặt đất, không nhúc nhích, giống như một thi thể, trêm mặt không có chút biểu lộ.

Đỗ Địch An chậm rãi bò lên từ mặt đất, phát hiện nhiệt lượng trên người nàng đã tiêu tan, trở về trạng thái lúc trước, không có hô hấp, giống như một thi thể đang nằm đó.

Hắn giật mình, chậm rãi giơ lay lay chuyển lục lạc.

Nghe được tiếng chuông, chân tay Helisha lấy tư thế quái dị dứng dậy.

Đỗ Địch An nhẹ nhàng thở ra một hơi, hoang mang đi vòng quanh Helisha vài lần, gai nhọn trên lưng nàng đã biến mất, tấm lưng bóng loáng như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Đã xảy ra cái gì?

Hắn không biết nên lý giải chuyện này như thế nào.

Lúc này, Noyes chạy vào. Trông thấy đại sảnh bừa bộn liền hỏi:

- Thiếu gia, ngài có sao không? Vừa rồi….

- Không có gì.

Đỗ Địch An không quay đầu lại, vẫn đang chìm trong suy tư, nói:

- Tạm hoãn lại hành trình đi Nội Bích đến tối.

- Ta biết rồi.

Noyes nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi nhiều, quay người thối lui.

Đỗ Địch An tiếp tục đánh giá Helisha, hắn cau mày, biến hóa này quá đột ngột, không có chút nào báo trước, hắn chưa từng nghe qua có kiểu biến dị khủng bố như thế này.

Suy tư hồi lâu, hắn từ từ nghĩ tới một đáp án. Hắn xoay người ra khỏi đại điện, vào phòng thí nghiệm nhìn Poland và Shamenson đang bận rộn, tới trước mặt bọn họ hỏi:

- Long tộc thức tỉnh huyết mạch có bảy cấp độ, các ngươi biết mỗi lần thức tỉnh sẽ có biến hóa gì không?

Poland và Shamenson liếc nhìn nhau, có chút kỳ lạ tại sao hắn lại hỏi tới vấn đề này.

- Nói!

Đỗ Địch An không cho hai người thời gian, khiển trách quát lớn.

Poland khẽ nhíu mày, nghĩ nghĩ rồi nói:

- Long tộc thức tỉnh đã rất đặc thù, chúng ta cũng không rõ ràng lắm. Chỉ là, phòng nghiên cứu có lưu giữ tư liệu của tổ tiên kiệt xuất nhất Long tộc.

- Nói nghe một chút.

Poland nói ra.

Đỗ Địch An nghe xong, ý lạnh trong mắt giảm bớt vài phần, gật đầu nói:

- Ta biết rồi.

Nõi xong hắn xoay người rời khỏi, trở về thần điện.

- Quả nhiên là thức tỉnh huyết mạch.

Đỗ Địch an nhìn biểu lộ trên gương mặt Helisha, suy đoán của hắn không sai, biến hóa kinh khủng như vậy là vì nàng thức tỉnh một lần nữa, đây là lần thứ năm.

Huyết mạch thú ma gia tộc thức tỉnh cực kì khó khăn, Helisha chiến đấu với Thi Vương, bị dồn vào tuyệtcảnh mới có thể thức tỉnh lần thứ tư, đây là tình huống phi thường. Nếu đổi lại tình huống bình thường thì không có khả năng này. Nhưng Đỗ Địch An lại nghĩ tới một việc, đó là do thi độc!

Người bình thường bị lây nhiễm, biến thành Hành Thi, thể chất đều sẽ tăng lên gấp hai gấp ba lần! Loại thi độc này tuy là bệnh độc nhưng có thể làm cho trình độ của một người tăng lên, vượt xa tốc độ tiến hóa tự nhiên. Nếu tiến hóa là sự phân liệt tế bào cùng tân sinh lột xác, như vậy thì Thi độc mang tới chính là điên cuồng sinh sôi cùng phân liệt!