← Quay lại trang sách

Chương 846 Vương Thành

Đại ca, ngươi luôn cẩn thận như vậy.

- Chúng ta bắt một tên Khai Hoang Giả hỏi han một chút hẳn là sẽ biết.

- Không đơn giản như vậy. Khai Hoang Giả phổ thông chưa chắc đã biết thi thể nữ thần Sylvia giấu ở đâu, đây là điều tối cơ mật. Ý của đại ca rất chu toàn, nếu chúng ta bại lộ thân phận trước, bị người nơi này biết được sự hiện hữu của chúng ta thì khó đảm bảo sẽ không xảy ra đại chiến. Tuy chúng ta không sợ, nhưng nếu bọn họ biết được chúng ta đến từ chỗ khác, chắc chắn họ sẽ đoán được mục đích của chúng ta, do đó phá huỷ Thần Thi.

- Bọn họ dám!

- Có cái gì không dám? Cá chết lưới rách, cái gì cũng dám làm.

Lão già lọm khọm đạm mạc nói:

- Đây chỉ là một điểm. Thứ hai, chúng ta có thể tìm hiểu tình hình của Thần thành nơi này, và quá trình phát triển của nó. Cơ hội như vậy rất rất hiếm có, lẽ nào các ngươi không muốn xem thử trong Thần thành khác cất giấu bí mật gì sao?

Nghe xong lời của hắn, mấy người khác hai mặt nhìn nhau, sau đó chợt hiểu được tính toán của hắn, không ai lên tiếng nữa.

...

...

Nội Bích, Quân Bộ.

- Hilo, Lonon bị mất liên lạc ở Ngoại Bích rồi. Mấy ngày trước Hathaway điện hạ của Long tộc đã liên hợp với Ma Hạt quân thần, trưởng lão Tu Đạo Viện Hắc Cưu, cùng chín tên Khai Hoang Giả còn lại cùng đi tới Ngọai Bích. Mục đích là truy sát Hành Thi Khai Hoang Giả, nhưng thực chất chỉ là mượn cớ để thảo phạt Ngọai Bích, có điều kết quả thế nào? Chỉ có một mình Hathaway chạy về, nội gián ở Long tộc nói Hathaway bị thương không nhẹ, đến mức sức mạnh huyết thống cũng bị mất đi.

Trong phòng họp lớn mấy trăm mét vuông, bốn phía có hơn trăm thị vệ bao quanh, ở bàn chính giữa có một lão già lục tuần, trước ngực đeo huy hiệu 5 sao, ánh mắt sắc bén, lạnh giọng nói:

- Bất kể là ai mưu toan chiếm giữ Ngọai Bích đều công khai khiêu khích chúng ta. Tuy điều này liên lụy đến Tu Đạo Viện và Long tộc, nhưng mất mặt nhất lại là Quân Bộ chúng ta! Chúng ta đã liên tiếp mất ba vị quân thần ở Ngoại Bích rồi!

- Robert, chớ nóng vội, ngồi xuống rồi nói.

Một thượng tướng năm sao khác khuyên nhủ.

- Sao có thể không vội được?!

Robert tức giận nói:

- Nếu lúc này bệ hạ trở về, thấy tình huống như vậy, làm sao chúng ta bàn giao cho bệ hạ? Chúng ta có mặt mũi gì đi gặp bệ hạ?

- Bệ hạ mới đi Thần quốc chưa được mấy năm, sẽ không quay lại nhanh như vậy.

Vị thượng tướng năm sao vừa rồi tiếp tục khuyên nhủ:

- Mà dù có trở về, Tu Đạo Viện cũng khó mà đổ lỗi. Dù sao Ngọai Bích vẫn được giao cho bọn họ quản lý. Tất cả mọi chuyện đều ở dưới mí mắt bọn họ, nhân vật nguy hiểm như vậy xuất hiện từ khi nào họ cũng không hay biết. Người thứnhất bệ hạ muốn phạt chính là bọn họ.

- Không sai, chức trách chủ yếu của chúng ta là giữ an toàn cho Nội Bích. Ngọai Bích là do Tu Đạo Viện phụ trách, năm vừa rồi Ngọai Bích bình an vô sự, không phải lần nào bọn họ cũng lấy chuyện Ngọai Bích ra tranh thủ lấy lòng bệ hạ sao? Lúc đó bọn họ cũng chưa từng nghĩ đến bộ mặt của Quân Bộ chúng ta? Ngược lại còn cực kỳ trào phúng! Bây giờ Ngọai Bích bị rơi vào tay người khác, bọn họ lại chạy tới tìm chúng ta trợ giúp? Quả thực là nực cười!

Một trung niên thượng tướng khác cười lạnh nói.

- Lúc trước mời hai vị quân thần Hilo và Lonon ra mặt, ta cũng rất không tán thành rồi. Bây giờ lại xảy ra chuyện, ây dà!

Một lão giả đầu tóc bạc trắng hơn tám mươi tuổi than thở.

- Coi như chúng ta không ra tay, sớm muộc gì Long tộc và Tu Đạo Viện cũng sẽ ra tay. Lần này, Hathaway điện hạ của Long tộc bị thương nặng như vậy, ta cũng không tin Long tộc có thể nuốt trôi được cơn giận này!

- Nghe nói, chỗ dựa đứng sau Ngoại Bích là Helisha điện hạ. Helisha là một nhân vật hung tàn, còn nhớ rõ chuyện sáu năm trước chứ. Khi Dực tộc xâm phạm biên giới lãnh địa Long tộc của bọn họ, Helisha này vừa ra tay, không nói gì đã chém giết Khai Hoang Giả của Dực tộc xâm phạm biên giới. Mà còn lấy một địch năm, đệ đệ của thánh tử Dực tộc bị giết ngay tại chỗ. Quả thực quá đáng sợ!

Nghe vậy, thượng tướng ngồi hai bên bàn hơi biến sắc, biểu tình cứng ngắc.

- Nếu vậy, chúng ta có thể mời Ulita Điện hạ lấy chỉ ý của bệ hạ để Long tộc xuất chiến. Trước giải quyết phiền toái này đã, không thể để mặc cho khối u ác tính của này tiếp tục khuếch tán!

Robert lập tức nói.

Thượng tướng ngồi bên cạnh Robert nhìn lão rồi nói:

- Robert, Ulita điện hạ sẽ không nghe chúng ta. Chuyện này quá phức tạp, bây giờ thi loạn ở Nội Bích vẫn chưa được dọn dẹp, muốn bình dọn dẹp Ngoại Bích ít nhất cũng phải mời ba đại nguyên soái ra tay. Nhưng Ngọai Bích là sào huyệt của Helisha, nhất định sẽ bố trí bẫy trùng điệp. Dù ba đại nguyên soái đích thân ra tay cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra!

- Ngộ nhỡ bọn họ gặp chuyện không may, coi như lần này chúng ta có lập công, chẳng lẽ bệ hạ có thể thưởng cho chúng ta một vị nguyên soái sao?

- Không sai, cho dù có lập công, đồng thời đả kích được Tu Đạo Viện, nhưng cái giá quá lớn! Trừ phi Tu Đạo Viện nguyện ý phái ba vị trưởng lão, Long tộc phái vị Long mẫu kia ra, hoặc là tộc trưởng của bọn họ đích thân ra tay. Còn chuyện này chỉ dựa vào Quân Bộ chúng ta, thật sự là quá khó khăn!

- Chúng ta trông cậy bọn họ ra tay, bọn họ lại trông cậy chúng ta ra tay.

Robert tức giận nói:

- Chính vì đùn đẩy như vậy mới để phản loạn ở Ngọai Bích vẫn còn ngông nghênh đến tận bây giờ, còn có thể trơ mắt nhìn kẻ chiếm giữ Ngọai Bích ngày càng lớn mạnh. Đợi đến khi bọn chúng hoàn toàn thống trị Ngọai Bích, liên hợp người trong Ngọai Bích phát động chiến tranh, đến lúc đó sẽ hi sinh quá nhiều người!

- Hi sinh cũng khống có cách nào, chiến tranh nào mà không có người chết?

Một thượng tướng khác hờ hững nói.

- Lần trước chúng ta mời Hilo và Lonon ra tay. Vốn tưởng có thể thu phục, ai biết được rằng họ một đi không trở lại! Chúng ta đã tận lực rồi. Đừng quên, nhiệm vụ của chúng ta chỉ là giữ gìn trị an Nội Bích, quan trọng nhất là có thể dọn dẹp thi loạn một cách nhanh nhất!

- Không sai, phạm vi thi loạn đã lớn đến mức như vậy rồi, đám người Tu Đạo Viện kia còn đang chê cười chúng ta đấy. Ngươi xem, trong khoảng thời gian chém giết Hành Thi Khai Hoang Giả này, trong số mười vị đó có chín vị là Quân Bộ chúng ta chém giết. Long tộc cùng Dực tộc, Nham tộc cũng có công lao. Còn Tu Đạo Viện, tuy phái nhiều người nhưng một Hành Thi Khai Hoang cũng không giải quyết được, dĩ nhiên, bọn họ cũng không bị tổn thất một người nào! Thái độ như vậy còn mặt mũi trông chờ chúng ta sẽ giúp bọn họ giải quyết phản loạn ở Ngọai Bích sao? Đến lúc đó bệ hạ thật sự truy cứu trách nhiệm, cũng chỉ có thể truy xét được Long tộc cùng trên đầu bọn họ!

Robert nhìn mọi người đùn đẩy trách nhiệm, tức giận nắm chặt tay. Cuối cùng lão tức giận hừ một tiếng rồi phủi tay bỏ đi.

...

...

Mấy ngày trôi qua.

Trung tâm Nội Bích có một thành thị bao la hùng vĩ. Nó có một cái tên rất đẹp, nhưng toàn bộ người ở nơi này đều thích trực tiếp gọi nó là Vương Thành.

Nơi này là thành chính của Nội Bích, cũng là trung tâm kinh tế của Nội Bích, là thành thị giàu có nhất, an toàn nhất, xinh đẹp nhất.

Cư dân sinh ra ở đây đều vô cùng tự hào, đi đến những thành thị khác cũng đều có cảm giác ưu việt hơn người. Cho dù là một thường dân rất bình thường ở đây, khi đến những thành thị khác cũng có thể ngẩng cao đầu như quý tộc.

Ánh mặt trời chiếu sáng trên tường thành, binh sĩ san sát nhau, dáng người của họ thẳng tắp như cây giáo. Rõ ràng tố chất binh sĩ thủ thành ở đây cao hơn một bậc so với những thành thị khác.

Lúc này, ở một chỗ trên tường thành đột nhiên có chín bóng người nhảy lên, đáp xuống tường thành nguy nga.