Chương 853 Dừng Lại
Hơn mười thân ảnh hơi thở mạnh mẽ đứng ở một chỗ cao trên sườn núi, vị trí cắm trại chia làm năm trận doanh, nếu như có người quen thuộc với các thế lực của Nội Bích ở đây, có thể thông qua huân chương hoặc hoa văn chiến giáp trên người họ để phân biệt thân phận. Trong đó bỏ qua Quân đội và Tu Đạo Viện mọi người đều đã biết ra, còn có Long tộc với hoa văn rồng đen, Dực tộc có hoa văn khắc bốn cánh, Nham tộc khắc huy chương mai rùa.
Những thân ảnh có khí tức sâu không lường được đứng cùng một chỗ trên khu đất bằng phẳng phía trước, vây thành một cái vòng tròn, bàn bạc với nhau.
- Ulita điện hạ, bên trong thần quan mà những người này cướp được thực sự niêm phong thi thể của Sylvia chiến thần sao?
Một người có thân hình cao gần ba mét mở miệng nói, giọng nói của hắn mạnh mẽ trầm thấp như sấm sét cuồn cuộn trong yết hầu, nói chuyện không giận tự uy.
Hắn hỏi chính là một thiếu nữ có dáng người thon thả, nàng không lùn, nhưng trước mặt hắn lại chỉ tới vị trí bụng của hắn, dáng vẻ nhỏ nhắn xinh đẹp động lòng người, đầu đội vương miện, khí chất tôn quý ưu nhã, nàng nghe thấy lời của cự hãn, lông mày khẽ nhíu lại, nói:
- Đương nhiên là thi thể của chiến thần Sylvia vẫn luôn được bảo tồn niêm phong dưới Vương cung, những kẻ này đã giết đại quốc sư, còn giết chết bốn vị Khai Hoang Giả trông coi thần quan cùng với đại quốc sư tiền nhiệm, ngay cả hai con thần thú thủ hộ thần quan cũng bị chém chết, cũng may là Thống soái Kate gọi mọi người tới kịp lúc, bây giờ tất cả bọn chúng đều đã bị thương nặng, các vị nên nhanh chóng tiêu diệt, đoạt loại thi thể chiến thần Sylvia!
- Không thể cường công được!
Thiếu nữ ở bên cạnh khoác áo choàng màu vàng, bên sừng có hoa văn hình ngọn lửa bốc cháy khẽ lắc đầu, khí chất của nàng ung dung lộng lẫy, nhìn qua như thiếu nữ mới hai mươi tuổi, lại giống như thiếu phụ ba mươi tuổi, khí chất lãnh diễm, vẻ mặt nàng bình tĩnh, lạnh nhạt nói:
- Nếu như bọn chúng bị ép quá sẽ huỷ đi thần thi, hậu quả như vậy chúng ta không gánh được.
- Không sai, những người này đều là cao thủ nội hoang, thi triển ma thân đều không thể nhìn rõ. Vừa nhìn đã biết đến từ ngoài Cự Bích, nếu bọn chúng bị ép đến đường cùng thì khả năng thần thi bị huỷ là rất cao.
Người nói là một ông lão khoác áo khoác của Tu Đạo Viện, có một loại khí chất nho nhã khiến người khác tin phục
Ulita nhìn thấy sự băn khoăn của họ, trong lòng lo lắng, nói:
- Nhưng bây giờ là cơ hội nghìn năm có một, một tên trong chúng đang bị trúng nọc độc, hai tên đã bị tiêu diệt, những tên khác đều đang bị thương nặng, Nếu còn không ra tay, đợi đến lúc chúng hồi phục thương tổn thì cơ hội giành lại thần thi sẽ càng thấp hơn, một khi thần thi bị bọn chúng cướp, chúng ta nhất định phải chết.
- Điện hạ, ngài đừng nóng vội.
Cự hán lúc trước trầm giọng nói:
- Chúng ta sẽ không để chúng mang thần thi rời khỏi Cự Bích, nếu như bọn chúng chỉ còn lại sáu người, chắc chắn đều là cao thủ nội hoang, nhưng chúng ta cũng sẽ không thua, ta với Long mẫu, lão Điểu, đủ để ngăn chặn ba người bọn chúng, Kate cũng có thể giúp chế trụ ba tên, còn có rất nhiều khai hoang giả khác giúp đỡ, muốn giữ bọn chúng ở lại không khó, chỉ là.....
- Không sai, chỉ là phải nghĩa cách khiến chúng tách khỏi thần quan, để chúng không rảnh để ý đến thần quan nữa.
Ulita nhẹ nắm chặt tay, trong lòng lo lắng như lửa đốt, trước khi phụ thân nàng rời khỏi Cự Bích đến thần quốc đã giao Cự Bích lại cho nàng cai quản, không ngờ rằng lại xảy ra náo loạn lớn như vậy, nhưng nàng cũng biết, muốn bọn họ cường lực công kích là điều không thể, trừ phi....... không có trừ phi, nàng cúi đầu, trở nên trầm mặc.
..............
................
Trên cánh đồng hoang vu, một thân ảnh đang bay vút trên không trung, chính là Đỗ Địch An.
Hắn mở rộng đôi cánh dùng hết sức bay về phía trước, bây giờ Vương thành Nội Bích bị công kích, Vương cung cũng bị phá huỷ, chắc chắn đại bộ phận Khai Hoang giả đều sẽ ra tiền tuyến, hắn cũng không sợ bay cao sẽ khiến mình bị bại lộ.
So với chuyện này, hắn càng để tâm tới tình hình của Nội Bích hiện nay hơn, nếu như có thể, hắn tin đây là cơ hội của hắn.
Hắn bay qua đoạn đường có vài thành thị được bá tước che chở, một đường lao tới khu vực trung tâm Nội Bích, hướng về vương thành.
Khi đến gần vương thành, hắn ở trên cao quan sát, bay quanh một vòng liền nhìn thấy vách tường phía tây đã bị phá huỷ, tạo thành một lỗ hổng cực lớn, rộng hơn mười thước.
Không khó để tưởng tượng được trận chiến lúc đó kinh hoàng đến mức nào, trên tường thành bị phá vỡ này có một số lượng lớn kiến trúc sư đang làm việc, binh lính tuần tra qua lại, đề phòng càng thêm nghiêm ngặt.
Ngoài ra, hắn còn nhìn thấy mấy cửa thành đều đóng lại, rõ ràng là muốn phong toả ra mọi người ra vào thành.
Hắn giấu đi khí tức, từ bên ngoài vách tường bị phá trèo vào, thủ vệ nơi này tương đối bạc nhược. Hắn lẻn vào trong Vương thành lập tức giả thành người dân bình thường, đi về phía trước hỏi han tin tức.
Nửa giờ sau, Đỗ Địch An lần nữa từ bên trong tường bay ra ngoài, lần này hắn thu thập tin tức rất dễ dàng, cả Vương thành không có ai không biết, sau khi tổng hợp lại không ít tin tức, kết hợp với tin tức tình báo của Noyes, mặc dù có một chút sai lệch, nhưng tình huống đại thể là giống nhau, những kẻ tập kích này đánh vào Vương thành, phá huỷ Vương cung, giết chết đại quốc sư, bị thú ma gia tộc truy đuổi vây khốn, chật vât đào tẩu.
Ngoài ra, có người thấy lúc bọn họ chạy trốn có khiêng một quan tài màu bạc dài hơn mười thước.
- Không ngờ rằng những người này thực sự là đến để cướp thần thi, bất quá thi thể Sylvia chiến thần lại phải dùng tới quan tài hơn mười thước?
Đỗ Địch An vừa bay về núi Palge, vừa suy nghĩ bên trong thi thể của vị nữ chiến thần này hẳn là ẩn giấu bí mật to lơn, hoặc là có tác dụng cực kỳ quan trọng mới có thể khiến người Cự Bích khác, hoặc người của Thần quốc không ngại nguy hiểm vượt qua khu vực thâm uyên hoang khu tới đây cướp đoạt.
Nhưng muốn vượt qua khu vực thâm uyên, chỉ có thực lực hành tẩu thâm uyên mới có thể làm, dù là Khai Hoang Giả cấp chúa tế cũng không làm được.
Nhưng nếu trong mấy người kia có hành tẩu thâm uyên giả thì lẽ ra không thể bị truy kích tới mức phải bỏ chạy mới đúng, chẳng lẽ bên trong thú ma gia tộc còn cất giấu cường giả hành tẩu thâm uyên?
Đỗ Địch An nghĩ không ra, tin tức quá thiếu thốn, chủ yếu là do thế lực lớn ở trong Nội Bích cắm rễ mấy trăm năm, căn cơ hùng hậu, khó mà chắc chắn rằng họ không giấu lực lượng mà người ngoài không tra xét được.
Nhưng hắn cảm thấy khả năng trong ba đại thú ma có một hành tẩu thâm uyên giả là không cao, nếu như thật sự có người mạnh như vậy, không cần thiết phải luôn che giấu, hiển lộ ra ngoài mới tạo ra giá trị càng lớn hơn, đủ để khiến người khác thần phục, cũng có thể mở rộng hoang khu.
Nếu như khả năng này không được thành lập, vậy thì rõ ràng những người công kích cũng không có hành tẩu thâm uyên giả, đồng thời cũng có nghĩa rằng bọn họ dùng cách khác để đến đây.
- Cách khác....
Đột nhiên thân ảnh Đỗ Địch An dừng lại một chút, hắn giật mình, ánh mắt dao động, quay đầu nhìn về nơi cao nhất của Cự Bích.