← Quay lại trang sách

Chương 862 Quét Ngang

Vèo!

Đỗ Địch An bay ra khỏi dãy núi Pagel, một đường bay đi.

Bay qua từng thành phố bị cách ly, bên trong chiến tranh lửa nổi lên bốn phía, trên đường tùy ý có thể thấy được hành thi kết bè kết lũ du đãng, có thành phố đã bị quân đội quét sạch, kiến trúc đổ nát lộn xộn, một số như một tòa thành chết, tình cờ có thể nhìn thấy một vài bóng ma vật to lớn nằm rạp ở trên đường phố ngủ say.

Đỗ Địch An ở trên trời cao yên lặng mà nhìn từng cảnh tượng ấy, không dừng lại, bay thẳng về phía địa giới Nham tộc cách dãy núi Pagel xa nhất.

Tuy rằng trong tam đại thú ma gia tộc, hắn căm hận Long tộc nhất, nhưng Long tộc cách dãy núi Pagel khá gần, nếu như chiến đấu ở Long tộc, vạn nhất bị bọn họ thông báo đến Long mẫu và các cường giả Long tộc khác bên trong dãy núi Pagel, khó tránh khỏi sẽ được trợ giúp kịp thời.

Hai giờ sau, hắn đi tới bên trong địa giới Nham tộc, đây là một thành phố nằm ở vị trí hẻo lánh, bên trong quý tộc không nhiều, đại đa số quý tộc đều không muốn có quan hệ dính dáng gì đến gia tộc thú ma, nơi này tuy rằng bạo phát hỗn loạn, nhưng trong thành trật tự khôi phục từ lâu, chỉ là người ở vẫn mỏng manh, đại đa số người ở đóng chặt cửa, ở trên tường thành, binh lính tuần tra đề phòng nghiêm ngặt.

"Vậy khai đao từ ngươi." Trong lòng Đỗ Địch An thầm nói một câu, lẻn vào trong tòa thành này, thẳng đến vị trí trung tâm thành phố một kiến trúc khí thế rộng rãi, kiến trúc này đa số toàn là cờ hình dạng mai rùa cắm tại Nham tộc, theo gió lay động.

Đỗ Địch An ẩn núp ở bên ngoài kiến trúc, quan sát từng nguồn nhiệt của mỗi bóng người trong kiến trúc, rất nhanh liền nhìn ra bên trong tổng cộng có ba cường giả cấp khai hoang tọa trấn, trong đó hai nguồn nhiệt khá mạnh, đều là quân Thần cấp.

"Không nghĩ tới, ở dãy núi Pagel tụ tập nhiều cường giả như vậy, bên trong sào huyệt của bọn hắn lại còn có năm vị khai hoang giả, trong đó hai tên còn là đỉnh phong ngoại hoang." Ánh mắt của Đỗ Địch An lóe lên, gốc gác của gia tộc thú ma quả thật là sâu không lường được. Bất quá, bây giờ bọn họ ở ngoài ánh sáng, mình ở trong tối, lấy một địch năm không hẳn không có khả năng, chỉ cần không có cao thủ cấp nội hoang khác ẩn náu ở bên trong là được.

Hắn suy tư một chút, vẫn quyết định mạo hiểm thử một lần.

Đây là cơ hội ngàn năm có một, có thể làm hao mòn thực lực của kẻ địch, hơn nữa một khi thành công, có thể thu hoạch được rất nhiều thần dịch, với gốc gác của gia tộc thú ma, cất giữ thần dịch gấp mấy lần phòng nghiên cứu ma vật, thậm chí là mười mấy lần, đủ khiến hắn đột phá đến nội hoang cấp, thậm chí còn có thể cho Kacheek cùng Noyes bọn họ tăng cường thực lực, dù sao, bây giờ hắn chỉ một mình, mặc dù Noyes bọn họ có thể trợ giúp mình, nhưng thực lực thấp kém, có rất nhiều chuyện bọn họ không thể ra sức.

"Trước tiên đánh lén một tên đỉnh phong ngoại hoang, bốn tên còn lại dễ ra tay." Ánh mắt của Đỗ Địch An lấp lánh, coi như đánh không lại, chí ít còn có thể lui, lường trước bọn họ cũng sẽ không dốc toàn bộ sức mạnh truy kích hắn.

Sau khi quyết định chủ ý, hắn thu lại khí tức, khống chế nhiệt lượng trong cơ thể, từ từ ẩn núp đi qua.

Lúc Đỗ Địch An đến địa giới Nham tộc, vào trong cốc dãy núi Pagel, Ulita và đám người Long mẫu lại một lần nữa phát động tiến công, đây đã là lần tiến công thứ sáu, Long mẫu dẫn đầu, bốn vị cao thủ cấp nội hoang Nham tộc và người trung niên mũi ưng Dực tộc, cùng với ông lão truyền giáo Tu Đạo Viện và thống soái Amos cùng xuất chiến, ngoài ra còn có hơn mười tên khai hoang giả xung quanh.

Những khai hoang giả này mặc dù không thể tranh đấu chính diện với cao thủ cấp nội hoang, nhưng trong đó một số khai hoang giả có năng lực tương đối đặc thù, có thể hiệp trợ, quấy rầy sáu người trong cốc.

Dưới sự đánh luân phiên, sáu người bên trong cốc sớm đã mệt mỏi không thể tả, hoặc là nói là tên béo cùng với bốn người kia uể oải không thể tả, bọn họ gắt gao canh giữ ông lão lọm khọm bên người, không cho đám người Long mẫu có khả năng tiếp cận.

Nhưng đám người Long mẫu nhìn ra mục đích của bọn họ, nhiều lần cố ý nghi binh đánh ông lão lọm khọm, sử dụng sát chiêu đánh úp đến, làm cho mấy người thương càng thêm thương, khổ không thể tả.

Vèo!

Long mẫu cầm kiếm, ma thân của nàng là một con hắc long cực kỳ to lớn, trên long vĩ lồi ra từng chiếc gai nhọn, trên lưng Long Dực đen kịt có một vệt trắng như tuyết, như là một loại tinh thể nào đó, chạm vào nhau phát ra tiếng như kim loại va chạm, cực kỳ kiên cố, hai cánh tay của nàng vẫn duy trì dáng dấp nhân loại, cũng không kích thích ra ma thân tốt nhất, nhưng duy trì trạng thái như vậy, lại làm cho nàng chiến đấu càng thêm nhẹ nhàng linh động, hai Long Kiếm trong tay dài gần ba mét quỷ bí bách biến, bức nữ tử thướt tha đến thần quan trước mặt.

Ma thân của nữ tử thướt tha vừa giống như ngạc vừa giống như xà, hạ thân là phân nhánh đuôi rắn, trên lưng nhô ra một gai nhọn dựng đứng, da thịt còn lại đều bị chất sừng bao trùm, cực kỳ cứng cỏi, trên vảy đuôi rắn của nàng hiện bảy màu sắc, vung vẩy phối hợp rực rỡ, khiến cho mọi người hoa cả mắt, binh khí của nàng là trường kiếm, chuôi kiếm vờn quanh nơi cổ tay, như đấu kiếm, kiếm trong tay nàng linh động mau lẹ lấy một địch hai, kẻ thù dưới song kiếm của nàng liên tục bại lui, không chống đỡ được!

Tên béo bên cạnh nhìn ra quẫn thế của nàng, nghĩ muốn ra tay ngăn cản, lại bị tráng hán Nham tộc vung cự phủ quấn lấy, không đạt được tâm.

Điều khiến tên béo phẫn nộ chính là năng lực ma ngân của tráng hán Nham tộc tựa hồ vừa vặn khắc chế hắn, hắn mấy lần bắt được cánh tay của tên kia, đem kéo nhập đến trong cơ thể mình, nghĩ muốn thôn phệ, nhưng trong bụng truyền đến cảm giác tiêu hóa, như là một hạt cát, ở cánh tay của đối phương che một tầng sa phấn cực kỳ cứng rắn, tuy nói là sa phấn, nhưng so với kim phấn còn khó tiêu hoá hơn, khiến hắn không thể ra sức.

Hơn nữa da thịt toàn thân tráng hán Nham tộc như hóa đá, cực kỳ cứng rắn, mặc dù hắn tình cờ dùng đao kiếm đánh trúng cũng không lưu lại một chút vết thương.

Cũng may, hắn nhìn ra tráng hán và những người khác của Nham tộc cũng không có toàn lực ra tay, bằng không bọn họ kiên trì không được lâu như vậy, dù sao bọn họ chỉ có năm người, còn phải một tấc cũng không rời canh giữ xung quanh thần quan, đồng thời còn phải bảo vệ Đại ca.

Bất quá, cũng chính vì bọn họ chốc lát không rời thần quan, mới kiêng kỵ đám người tráng hán Nham tộc, lo lắng bọn họ liều mạng phản công, phá huỷ thần quan cùng Thần Thi bên trong.

Thần quan mặc dù là kim loại, nhưng ở trước mặt cường giả cấp nội hoang lại như giấy, một quyền có thể xuyên thủng, nếu như đám người tên béo thật dự định phá hủy Thần Thi bên trong, chỉ cần mấy quyền là được.

Xoạt một tiếng, đột nhiên, một tiếng đau đớn thê thảm kêu vang lên.

Tên béo đợi người trong ngực vừa kéo, vội vàng nhìn tới, ánh mắt nhắt thờ như sắp nứt ra, một cánh tay của nữ tử thướt tha bị Long mẫu trảm gãy xuống, máu me đầm đìa, rải rác khắp nơi.

– Triệt!

Long mẫu không dám tiếp tục công kích, lập tức quát lên.

Những người khác thấy đạt được phần thắng, lập tức bứt trở ra.

– Tam tỷ!

– Ngươi, ngươi không sao chứ?

Những người khác thấy đám người Long mẫu thối lui, vội vàng bao vây xông tới.

Nữ tử thướt tha khẽ lắc đầu, lập tức mở ma thân, khôi phục thể lực, phần tay cụt truyền đến đau nhức làm cho nàng hơi nhếch miệng, nhưng nàng không muốn để cho mọi người lo lắng, cố nhịn đau lắc đầu nói:

– Không có chuyện gì, cũng còn may bọn họ lui, chứ không thì thật sự nguy hiểm.

Tên béo nhìn sắc mặt tái nhợt của nành, mắt đầy thương tiếc, nói:

– Ngươi mau nhanh dùng thuốc, bọn họ đợi lát nữa sẽ đánh lần thứ hai.

– Cánh tay trước tiên thu lại, đợi trở về còn có thể nối lại.

Tráng hán khôi ngô nói.

– Những tên tôn tử này đã tiêu hao tất cả chúng ta rồi, lại thừa thế xông lên chém giết.

Lão Lục bề ngoài là thanh niên anh tuấn cắn răng nói:

– Bọn họ vừa nãy vốn có cơ hội giết chết Tam tỷ, nhưng sợ chúng ta nổi giận phá hủy Thần Thi, mới không làm như thế, những tên tôn tử thật nham hiểm!

– Đừng nói, nhanh dành thời gian nghỉ ngơi, dù như thế nào cũng phải kéo dài tới khi Đại ca tỉnh lại.

Tên béo nói.

Mấy người kia không oán giận nữa, từng người ngồi xuống cùng nghỉ ngơi.

Thời gian vội vã mà qua.

Nửa giờ trôi qua, Long mẫu cùng đám người tráng hán Nham tộc công kích lần thứ hai.

Đám người tên béo cùng nữ tử thướt tha vội vã đứng lên, sắc mặt khó coi, từng người kích thích ra ma thân, chuẩn bị nghênh chiến.

- Giao thần quan raa, chúng ta sẽ tha cho các ngươi một mạng.

Long mẫu bay vút ở giữa không trung, nói một cách lạnh lùng.

Tên béo phi một tiếng, lạnh lùng nói:

– Phí lời, ngươi nói không chán, nhưng ta nghe chán rồi, thật xem chúng ta ngốc sao, sẽ tin các ngươi!

– Hừ, chết đến nơi rồi còn cậy mạnh!

Tráng hán Nham tộc bay xuống, như một tảng đá lớn rơi xuống đất, mặt đất vang một tiếng ầm ầm, toàn thân hắn hóa thành một người đá khôi ngô, từng bước từng bước hướng về phía đám người tên béo.

– Khoan đã.

Long mẫu đột nhiên kêu lên.

Tráng hán Nham tộc khẽ cau mày, ngẩng đầu nhìn nàng.

Ánh mắt Long mẫu nhìn chăm chú mặt sau thân quan của đám người tên béo, chỉ thấy ông lão lọm khọm từ từ mở mắt ra, nghiêng đầu nhìn về phía nàng, ánh mắt hai người đang nhìn nhau, Long mẫu hơi thay đổi sắc mặt, lập tức nói:

– Ngươi quay trở lại đây.

Tráng hán Nham tộc hơi run, bỗng nhiên cảm ứng được cái gì, ngẩng đầu nhìn tới, nhất thời nhìn thấy thần quan trên ông lão nhìn xuống hắn, trong lòng nhất thời sợ hãi, dừng bước.

– Đại ca?

– Đại ca, ngươi rốt cục tỉnh rồi!

– Quá tốt rồi, Đại ca tỉnh rồi.

Tên béo cùng mấy ngừoi nữ tử thướt tha cũng chú ý tới ông lão lọm khọm tỉnh lại, nhất thời kinh hỉ cực kỳ, đặc biệt là nữ tử thướt tha, mừng đến phát khóc, viền mắt cũng có chút ướt át, đây cũng không phải là nàng cá tính mềm yếu, thực sự là cục diện trước mắt thật sự khiến cho người khác tuyệt vọng.

– Tiểu Tam...

Ông lão lọm khọm nhìn thấy nữ tử thướt tha bị chém đứt cánh tay, con ngươi hơi nháy một thoáng, hắn chậm rãi đứng dậy, nói:

– Khổ cực các ngươi rồi, lui xuống trước đi.

– Đại ca, ngươi phải cẩn thận, bọn họ mặc dù là cấp nội hoang, nhưng thủ đoạn của từng người vô cùng vướng tay chân.

Tên béo vội vã nhắc nhở.

– Đừng lo.

Ông lão lọm khọm lẳng lặng mà nhìn đám người Long mẫu.

– Chúa tể được gọi là chúa tể, cũng là bởi vì có thể làm chúa tể của tất cả mọi người bên dưới.

– Chúa tể?!

Long mẫu cùng đám người tráng hán Nham tộc tráng nghe được lời của ông lão lọm khọm nói, nhất thời trợn mắt lên, tỏ rõ vẻ kinh ngạc, khó có thể tin.

Ông lão này lại là chúa tể?!

– Không được, nhanh thông báo Ulita điện hạ, lập tức gọi Kate bọn họ lại đây!

Long mẫu hầu như trong nháy mắt liền phản ứng lại, vội vàng kêu lên.

Sắc mặt một tên khai hoang giả phá sau đoàn người tái nhợt, nghe vậy nhanh chóng leo lên trên đi, rất nhanh liền chạy ra khỏi cốc, lan truyền tin tức ra ngoài.

– Lại là chúa tể...

Sắc mặt tráng hán Nham tộc khó coi, từ từ lùi về sau, hắn không nghĩ tới, sáu người bên trong lại có một chúa tể! Lúc trước lọm khọm ông lão lọm khọm từ Vương Cung ra ngoài, thân trúng kịch độc, vẫn chưa ra tay, cường độ nhiệt lượng trên thân cũng không cao, khiến tất cả bọn họ đều lầm tưởng, hắn chỉ là một cao thủ cấp nội hoang, nhưng không nghĩ tới lại là chúa tể!

– Đại ca, giết sạch đám tôn tử này!

– Đặc biệt là tiện nhân cánh màu đen kia, tay của Tam tỷ chính là bị nàng ta chém đứt.

Tráng hán khôi ngô cùng thanh niên anh tuấn kêu lên.

Con ngươi của ông lão lọm khọm híp lại, ánh mắt khóa lại trên thân Long mẫu, trên thân chậm rãi hiện ra lưu dịch mài đen nhánh, giống như có sinh mệnh bao trùm toàn thân, tiến vào trạng thái ma thân.

Long mẫu nhìn thấy sát ý trong mắt hắn, sắc mặt ung dung lãnh diễm hơi thay đổi một thoáng, lập tức nói:

– Lui lại, đánh bên ngoài, đừng thương tổn Thần Thi!

Những người khác lập tức lùi về sau, trước tiên nhảy xuống chổ tráng hán Nham tộc xoay người thối lui, bỗng nhiên cảm giác trên lưng như bị hai đạo lợi kiếm đâm trúng, lạnh cả tim, bóng người đột nhiên co rụt lại, vèo một tiếng, trong nháy mắt chui vào bên trong.

– Mấy người các ngươi, bảo vệ tốt thần quan.

Ông lão lọm khọm nhìn thấy tráng hán Nham tộc khoan đất, nhíu mày một cái, hướng về đám người tên béo nói.

– Thần quan giao cho chúng ta, Đại ca cẩn thận.

Tên béo kêu lên.

Ông lão lọm khọm không nói một lời, từ trên thần quan nhảy xuống, rơi trên mặt đất, sau đó đầu gối hơi uốn lượn, đột nhiên bắn ra mà ra, mặt đất rạn nứt sụp đổ, vèo một tiếng, thân thể của hắn như đạn pháo nhằm phía lui lại của đám người Long mẫu, nhảy một cái liền nhảy đến chổ nhai cốc cao hơn hai trăm mét, làm ra một lỗ thủng ở vách đá, bàn tay hắn nhấn vách đá, vươn mình nhảy đến mặt trên cốc, nhìn đám người Long mẫu trước mắt, tròng mắt của hắn hoá ám, màu vàng óng bên trong nổi lên vẻ khát máu, vèo một tiếng, đột nhiên thoát ra.

Trình độ biến hoá ma thân của hắn cũng không lớn, như một con bò sát hình người đứng thẳng, ngoại trừ sau lưng thêm ra một cái đuôi và vảy ở ngoài cũng không sinh trưởng ra quái chi khác, khi hắn lao ra thì mặt đất như nổi lên một cơn lốc, Long mẫu đứng mũi chịu sào sắc mặt kịch biến, Long Dực vỗ, lập tức bay lên trên không trung hơn trăm mét.

Lúc nàng bay lên trên không, mặt đất truyền đến tiếng kêu thảm liên miên.

Khai hoang giả khác không kịp chạy trốn, bị tàn ảnh ông lão lọm khọm tiếp cận, thân thể liền oành một tiếng bạo thành sương máu.

– Chúa tể...

Long mẫu nhìn khai hoang giả trên mặt đất liên tiếp chết đi, cùng với khai hoang giả cấp ngoại hoang, sắc mặt khó coi cực kỳ, trong này có không ít là cường giả Long tộc bọn họ, nhưng giờ khắc này ở trước mặt ông lão lọm khọm như là con rối, không hề có chút sức chống đỡ, thậm chí ngay cả chạy trốn cũng có vẻ chậm chạp cực kỳ.

❖ ❖ ❖

Địa giới Nham tộc, một kiến trúc rộng rãi to lớn trong giáo đường.

Loris ngồi ở bàn làm việc trên thư phòng, đang phê duyệt các văn kiện mấy ngày gần đây đến từ các khu, đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên, hắn cũng không ngẩng đầu lên nói:

– Vào đi.

Cửa phòng bị đẩy ra, một người hầu nâng trà cúi đầu đi vào.

– Xin mời dùng trà.

Người hầu lấy trà đưa về phía Loris.

Loris từ trong văn kiện suy nghĩ tỉnh lại, hơi nhướng mày, nói:

– Ta lúc nào...

Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên nhận ra được một tia dị dạng, không khí trong phòng dường như bị hạ thấp rất nhiều, từng trận hàn khí yếu ớt từ trên thân người hầu trước mặt tản mát ra.

Ánh mắt của hắn ngưng lại, trong mắt lộ ra mấy phần sát ý, nói:

– Ngươi là...

Vèo!

Tiếng rít đột nhiên vang lên, trà và khay trong tay người hầu trong nháy mắt bay tới, trà nóng và khay bay về phía trước mặt Loris, nhưng Loris phản ứng cũng rất nhanh, bàn tay đảo ngược, nhấc mặt bàn phía trước chặn lại, đồng thời nhún mũi chân xuống mặt đất, thân thể vòng về phía sau, kéo dài khoảng cách, quay người tìm ra được một đoản đao màu đen treo lơ lửng trên tường bên cạnh.