← Quay lại trang sách

Chương 872 Hợp Tác Đến Từ Vương Thành

Nhìn xem biểu hiện của bọn họ.

Trên núi Uto, bên trong thần điện, Đỗ Địch An trả lời Riley, đồng thời đứng dậy đổi chiến giáp chế tạo từ xương cốt cứng rắn nhất của Cát Liệt Giả, sau đó ra khỏi thần điện.

Riley một đường đi theo sau Đỗ Địch An, châm chước chốc lát, nhỏ giọng nói:

- Thiếu gia, lúc này để Noyes tới đây có thể khiến chúng ta bại lộ đệ nhị căn cứ hay không? Nếu như bọn họ phái người theo dõi ngài...

Đỗ Địch An nghiêng đầu nhìn hắn một cái, nói:

- Cân nhắc không sai, nhưng mà đệ nhị căn cứ bại lộ cũng không phải vấn đề, người bọn họ muốn không ở nơi đó, họ không dám manh động.

Tuy rằng đệ nhị căn cứ bí mật, nhưng hắn biết nếu như những người này thực sự muốn tìm thì sẽ tìm được rất dễ dàng, hơn nữa... Hắn cũng vui vẻ để bọn họ biết chỗ đó.

- Ngươi lưu lại cùng Noyes.

- Vâng, thiếu gia, ngài đi đường cẩn thận...

Cánh trên lưng Đỗ Địch An duỗi ra qua khe hở chiến giáp, vỗ cánh bay lên, bay về hướng Thán Tức Chi Bích. Cũng không lâu lắm, Đỗ Địch An đã đến Nội Bích, hắn tìm tới căn cứ mạng lưới tình báo ở một tòa thành thị được Bá Tước che chở biên giới Nội Bích, khi hắn lại đây, nhân viên tình báo liên lạc lập tức liền nhận ra hắn.

- Thiếu gia, Long tộc cùng Nham tộc từ chối lời mời của chúng ta, Dực tộc bên kia cũng không nhận được tin tức.

Chào đơn giản mấy câu, mấy người lập tức báo cáo với Đỗ Địch An. Đỗ Địch An hơi nhíu mày, nói:

- Long tộc cùng Nham tộc từ chối? Tại sao?

- Họ không nói tại sao.

- Biết rồi.

Đỗ Địch An xoay người rời khỏi nơi đây, hắn đến và đi rất bí mật, Long tộc từ chối khiến hắn có chút ngoài ý muốn, dù sao cũng là lấy danh nghĩa Helisha để mời, bây giờ Hathaway lại rơi vào trong tay mình, không ai gây sự, Long tộc lại từ chối hợp tác lần này, chẳng lẽ bọn họ đã biết tình huống Helisha? Coi như biết, lẽ nào cũng không muốn gặp nàng một lần sao?

Đỗ Địch An gọi bà chủ quán rượu cho thêm một chén hổ phách tửu, lẳng lặng uống, Nham tộc từ chối hợp tác, không muốn tham chiến, hắn cũng có thể hiểu được, dù sao sào huyệt cũng bị hắn xốc lên, phỏng chừng hiện tại chính đang giận, dù sao Ma Thần nghi là căn cơ của bọn họ, lần này không bị hủy đi nhưng cũng có thể dọa bọn họ phát sợ.

- Người bạn nhỏ, dịch sang một tí.

Bên cạnh một âm thanh thô lỗ đánh gãy tâm tư của Đỗ Địch An. Khóe mắt Đỗ Địch An nhìn lướt qua, thấy một tráng hán vóc người khôi ngô, tướng mạo xấu xí, nhưng trên cổ tay nhưng mang vòng tay vàng lớn, trên thân khoác trường bào lông tơ, nhìn qua gia thế không tồi, hắn khẽ cau mày, lạnh lùng nói:

- Cút!

- Hả? Tiểu tử, ngươi...

Tráng hán khôi ngô lông mày rậm dựng đứng, đưa tay muốn quát mắng. Đỗ Địch An không chờ hắn tiếp tục dông dài liền ra một cái tát, thân thể tráng hán khôi ngô lập tức lăn lộn vài vòng tại chỗ, rơi xuống mặt đất, Đỗ Địch An tiện tay lột Hoàng Kim Thủ trạc từ cổ tay hắn ra ném lên trên quầy:

- Tiền thưởng.

Dứt lời, người đã ra khỏi quán rượu. Hắn đi tới một tửu điếm của quý tộc gần đó, thuê căn hộ ở lại, sau đó lấy ra thần tương trên người tiêm vào trong thân thể, đợi trong cơ thể nóng bỏng đau đớn liền đình chỉ.

Thời gian trôi qua cực nhanh, trong nháy mắt Đỗ Địch An đã ở quán rượu được hai ngày, hai ngày nay hắn đi lại chung quanh Vương thành, gặp Vương Cung bị phá hủy, cả tòa Vương Cung cao ngàn tầng bậc thang lại như bị bom làm nổ, khắp nơi tàn tạ, bậc thang ở giữa sụp đổ ra mấy lỗ thủng, tuy rằng hiện trường đã bị vây quanh, có không ít công nhân đang chữa trị, nhưng không khó để tưởng tượng ra đại chiến lúc đó như nào. Đỗ Địch Andùng nhiệt cảm thị giác quan sát tình huống trong Vương cung, chỉ nhìn thấy bảy, tám Khai Hoang Giả, trong đó còn có một tồn tại nhiệt lượng đạt đến nội hoang cấp, phỏng chừng những người này đã là phần lớn sức chiến đấu còn sót lại của Vương Cung.

- Thú ma gia tộc cùng Tu Đạo Viện tựa hồ cũng không xảy ra chuyện, bọn họ đang làm gì thế?

Đỗ Địch An nhíu mày, hai ngày nay hắn ở tại Vương thành, thời khắc chú ý động tĩnh phương hướng Vương Cung, đồng thời dò hỏi tình báo khắp mọi mặt, nhưng tin tức nhận được vẫn là liên quan tới đại chiến mấy ngày trước ở Pagel sơn mạch, hơn nữa trong tình báo cũng không nói tới tình huống Long tộc cùng nhóm thế lực vương thất tan tác chạy tứ tán. Hẳn là Tin tức này bị phong toả, phòng ngừa khủng hoảng, trái lại là nói người xâm lấn đã bị chém giết. Đối với những kẻ xâm lấn này, tất cả tin tức nhận được từ dân cũng, cũng trở thành phần tử phản loạn bên trong Ngoại Bích.

- Nếu như bọn họ công kích thú ma gia tộc, hai ngày đi qua, coi như trong lúc nhất thời thú ma gia tộc không kịp truyền ra tin tức, cũng không đến nỗi lâu như vậy cũng không có tin tức gì truyền ra, nếu như tin tức về bọn họ được tiết lộ, thú ma gia tộc khác cùng Tu Đạo Viện, Sở Thẩm Phán tất sẽ tụ tập, cùng nhau kháng địch, nhưng lại không có động tĩnh gì...

Ánh mắt Đỗ Địch An lấp lóe, nếu như nói những người này đã giết sạch người thú ma gia tộc hoặc là người của Tu Đạo Viện, không để một chút tin tức lộ ra ngoài, hắn khó có thể tin tưởng được, tuy rằng thú ma gia tộc không thể chống lại bọn hắn, nhưng nhân số đông đảo. Mà bọn họ tổng cộng chỉ có sáu người, giết nhanh thế nào đi nữa cũng không đến nỗi không thể truyền tin tức ra ngoài.

Trừ phi là bọn họ lén lút lẻn vào, ám sát từng người. Nhưng mà, cũng có thể là bọn họ không có hành động. Đỗ Địch An suy nghĩ mãi, quyết định ởlại quan sát một ngày. Tới ngày thứ ba, tình huống bên trong Vương Cung vẫn như cũ g, Đỗ Địch An không tiếp tục chờ đợi, trở lại trong khu căn cứ tình báo, hỏi dò tình huống Dực tộc cùng Sở Thẩm Phán một chút để chắc chắn.

- Thiếu gia, Dực tộc cũng từ chối chúng ta, Sở Thẩm Phán cũng như thế, nhưng Vương thành lại tìm tới chúng ta, nói đồng ý hợp tác với chúng ta.

Nhân viên tình báo nói.

- Vương thành muốn hợp tác với chúng ta?

Đỗ Địch An hơi kinh ngạc, phải biết hắn cướp đoạt Ngoại Bích, kẻ địch lớn nhất chính là Vương thành, dù sao toàn bộ Cự Bích đều bên trong sự quản hạt của vương thất, Ngoại Bích hắn phân cách chính là lãnh địa của vương thất, nhưng bây giờ, người duy nhất đồng ý hợp tác với hắn lại là vương thất.

- Trả lời bọn họ, nếu như đồng ý hợp tác, đến núi Uto Ngoại Bích tìm ta.

Đỗ Địch An nói rằng.

- Bọn họ mời ngài đến Vương Cung để gặp.

Nhân viên tình báo nói. Đỗ Địch An lắc đầu:

- Ta sẽ không đi, để cho bọn họ tới gặp ta ở địa bàn của ta.

- Ta biết rồi, nghị trưởng.

Đỗ Địch An rời khỏi nơi đây, trở lại Ngoại Bích, chờ đợi người vương thất đến, đồng thời thần tương hắn mang theo bên người cũng đã dùng hết, vừa vặn về để bổ sung. Nửa ngày sau, lúc hoàng hôn. Noyes đi tới thần điện, nói với Đỗ Địch An:

- Thiếu gia, bên ngoài có hai người tự xưng là người vương thất cầu kiến.

- Để bọn họ tới.

Đỗ Địch An nói rằng, đồng thời vận lực, dùng nguồn nhiệt cảm ứng nhìn tới, nhất thời nhìn thấy hai nguồn nhiệt lượng chỉ là Giới Hạn Giả ở dưới bậc thang núi Uto.

- Trải qua một trận chiến Pagel sơn mạch, số lượng phổ thông Khai Hoang Giả cũng ít đi rồi sao...

Đỗ Địch An tự lẩm bẩm một tiếng, thả tay xuống bản vẽ, lẳng lặng chờ đợi đối phương tới cửa, tuy rằng chỉ là Giới Hạn Giả nhưng hắn cũng không xem thường, dù sao đối phương đến đây để đàm luận, đầu óc trọng yếu hơn sức mạnh.