Chương 759 Quý đem chưa
Một lát sau, Noyes dẫn hai người trung niên khí độ bất phàm đi vào bên trong thần điện. Hai người vào cửa, đầu tiên là đánh giá thần điện một chút, sau đó nhìn Đỗ Địch An ngồi trên vương tọa Giáo Hoàng phía trên thần điện, trung niên nhân da trắng bên trái nói:
- Ngươi chính là chủ nhân chỗ này?
Đỗ Địch An lạnh nhạt đáp:
- Hai vị là?
Thấy Đỗ thái độ Địch An có chút ngạo mạn, trung niên nhân này khẽ nhíu mày một chút, nhưng vẫn rất bình tĩnh nói:
- Tại hạ là Stanley, đại thần cung vụ vương thất, vị bên cạnh ta chính là huân tước Henry, cũng là phụ tá đắc lực của Ulita điện hạ, chúng ta được Ulita điện hạ bàn giao, tới để thương nghị chuyện hợp tác cùng ngươi, xin hỏi Helisha điện hạ ở nơi nào?
Nói xong, hắn nhìn qua những nơi khác.
- Nàng đang nghỉ ngơi, không tiện gặp khách, có chuyện gì hai vị trao đổi cùng ta là được, ta toàn quyền phụ trách nơi này.
Đỗ Địch An lẳng lặng mà nhìn hắn, biết người này hẳn là người phụ trách chủ yếu lần đàm phán này, riêng là chức quan cũng cao hơn so với Henry huân tước bên cạnh, tuy rằng nói trắng ra cung vụ đại thần chỉ tương đương với đại nội tổng quản Trung Quốc cổ triều, quản lý mọi việc lớn nhỏ bên trong vương thất, nhưng ở đây, việc cung vụ đại thần quản hạt rộng hơn một chút, bao quát các phương diện giao tiếp hội nghị, thông thường nhân viên đảm nhiệm đều là cấp độ Bá Tước, cũng coi như là cấp bậc hơi cao.
Stanley không nhìn ra hỉ nộ trên mặt Đỗ Địch An, không đoán được tâm tư thiếu niên này, hắn thu hồi khinh thị trong lòng nói:
- Ulita điện hạ phi thường thưởng thức phẩm đức của Helisha điện hạ, lần này tao ngộ kẻ xâm lấn, có lẽ ngươi cũng đã nghe thấy, ta cũng không lắm lời, bây giờ kẻ xâm lấn đã rời đi, rất khả năng đã rời khỏi Cự Bích của chúng ta, nhưng cũng có thể ẩn núp trong bóng tối, vì lẽ đó nhằm đề phòng vạn nhất có chuyện gì xảy ra, sau này kẻ xâm lấn xuất hiện lần nữa, hi vọng Helisha điện hạ có thể đi tới trợ giúp.
Đỗ Địch An gật đầu:
- Đây là tự nhiên, thế nhưng ngươi cũng biết, Ngoại Bích chúng ta thiếu thốn tài nguyên, Helisha điện hạ lại cần thần tương tăng cao thực lực, không biết các hạ có biểu thị gì hay không? Thuận tiện cũng hỏi vị Ulita điện hạ kia trong lời ngươi nói là?
- Ulita điện hạ là con gái ruột của Bích Chủ đại nhân, là Công Chúa Sylvia Cự Bích chúng ta, bây giờ tạm thời thay thế Bích Chủ quản hạt Cự Bích.
Stanley mặt mỉm cười, nói:
- Ngươi nói thần tương, vương thất chúng ta tất nhiên sẽ cung cấp, chờ ta trở về sẽ sai người mang đến.
- Vậy là được.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, bỗng nhiên nói:
- Việc chúng ta tạm thời chiếm cứ Ngoại Bích, Ulita điện hạ hẳn cũng biết đi, không biết nàng thấy thế nào?
Mắt Stanley sáng lên, mỉm cười trả lời:
- Chuyện này Ulita điện hạ đã điều tra nguyên nhân bên trong, điện hạ nói, nếu như lần này hợp tác vui vẻ, việc các ngươi chiếm cứ Ngoại Bích có thể sẽ bỏ qua, dù sao đây chỉ là vùng đất man di mọi rợ bị vứt bỏ, nếu Helisha điện hạ muốn, đưa cho nàng thì có làm sao?
Đỗ Địch An nghe khẩu khí của hắn, trong lòng hiện ra hình tượng Ulita điện hạ tựa hồ là người rất dễ nói chuyện, hắn nói:
- Điện hạ tốt bụng như vậy, chúng ta chân thành ghi nhớ, sau này chắc chắn sẽ tới cửa bồi tội.
Stanley khẽ mỉm cười, không bày tỏ ý kiến.
- Nói nửa ngày rồi, không cho chúng ta một cái ghế sao?
Henry bên cạnh không vui nhắc nhở.
Đỗ Địch Annhìn hắn một cái, phất tay ra hiệu Noyes mời ngồi. Hai người vào chỗ, Đỗ Địch An nói:
- Nghe nói những kẻ xâm lấn đã tổn hại mấy người, theo ta thấy, bọn họ phản kích độ khả thi rất lớn, không biết Ulita điện hạ có phòng bị gì không?
- Điện hạ chính đang tích cực trù tính, chỉ cần bọn họ dám đến sẽ giết bọn họ không kịp trở tay!
Stanley tự tin nói. Trong lòng Đỗ Địch An nhẹ nhàng nở nụ cười, lời này quá nửa là để ổn định tâm thần cấp dưới, lấy thân thủ những kẻ xâm lấn kia, thật muốn làm một chiêu hồi mã thương, trừ phi bọn họ có chúa tể tọa trấn, bằng không không đỡ nổi một đòn, nhưng hắn không vạch trần, tiếp tục tán gẫu với bọn hắn về sự tình vương thất.
Nửa giờ sau, Đỗ Địch An đưa hai người rời đi. Lần trò chuyện này rất thuận lợi, tuy rằng trong mắt vị Henry huân tước kia trước sau vẫn có thần sắc khinh thường, nhưng Đỗ Địch An cũng không để ý tới, trước đại cục, ở trong mắt hắn những tiểu nhân vật này đều là tồn tại không đáng nhắc tới, trừ phi quấy rầy đến chuyện của hắn.
- Xem ra vương thất đã có đề phòng, như vậy ta cũng không cần lo lắng, bọn họ có thể mời được ta, hẳn là cũng sẽ mời Thú Ma Gia Tộc cùng Phòng Nghiên Cứu Ma Vật, sức chiến đấu Phòng Nghiên Cứu Ma Vật cũng không kém bất kì Thú Ma Gia Tộc nào, tuy rằng cường giả bên trong không nhiều, nhưng ma vật thuần phục được cũng không kém.
Đỗ Địch An kiêng kỵ hơn đối với Phòng Nghiên Cứu Ma Vật, lúc trước lần thứ nhất hắn lẻn vào Nội Bích đã nhìn thấy một con ma vật cực kỳ khủng bố trong hoang khu, lấy Hành Thi làm thức ăn, lấy ánh mắt hắn bây giờ hồi tưởng lại, con kia ma vật hơn nửa có sức mạnh ngoại hoang đỉnh cao.
- Bất quá, đã qua ba ngày, bọn họ vẫn chưa hành động, xem ra là lần trước bị thiệt thòi, lần này đã học khôn.
Đỗ Địch An thầm nghĩ trong lòng, bây giờ đã bàn xong xuôi cùng vương thất, trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không lo lắng Nội Bích phát động tiến công với hắn, thời gian kéo càng lâu càng có lợi đối với hắn, dù sao phát điện của hắn, cùng với tiêu thạch khoáng, mỗi ngày đều sản xuất lượng lớn điện cùng nitrát kali. Thời gian càng lâu hắn dự trữ được càng nhiều.
Sáng ngày hôm sau, Đỗ Địch An đã thu được thần tương vương thất Nội Bích đưa tới, số lượng là năm trăm cân, hơi nằm ngoài dự liệu của hắn, không phải quá nhiều, mà là quá ít! Hắn tùy tiện cướp sạch số lượng thần tương của một tòa Phòng Nghiên Cứu Ma Vật cũng có hơn một nghìn cân.
- Xem ra vương thất là coi ta là ăn mày rồi.
Trong mắt Đỗ Địch An loé ra một tia lạnh lùng, lúc trước còn tưởng rằng Ulita là một người dễ nói chuyện, xem ra cũng chỉ là cách nghĩ của mình mà thôi. Bất quá bây giờ đối với thần tương, hắn cũng không cần như trước nữa rồi, từ sau khi cướp đoạt Nham tộc một phen, hắn đã có số lượng thần tương dự trữ phong phú, đủ cho hắn một đường tấn cấp đến nội hoang, thậm chí vẫn còn thừa, hơn nữa còn có số lượng thần tương Shamenson cùng Poland chế tác mỗi ngày, hắn đã không cần tiếp tục đi cướp đoạt thần tương.
Thời gian trôi mau, trong nháy mắt trôi qua nửa tháng. Như thường lệ mỗi ngày Đỗ Địch An đều hấp thu thần tương, mỗi ngày đều hấp thu đến khi thân thể đạt đến bão hòa mới thôi, gần như dự liệu của hắn, trong nửa tháng liên tục hấp thu tới bão hòa, thể chất của hắn lần thứ hai có đột phá, từ phổ thông Khai Hoang Giả tiến hóa đến cấp độ ngoại hoang đỉnh cao, cùng một cấp bậc với Quân Thần.
Mà biến hóa thể chất đột phá mang đến là ma thân của hắn càng giống ma vật, dáng vẻ sau khi biến hóa càng thêm dữ tợn khủng bố, đặc điểm nhân loại cũng càng ngày càng ít, hắn phỏng chừng chờ khi đạt đến nội hoang cấp, hoặc là chúa tể, bề ngoài thân thể hắn sẽ hoàn toàn giống ma vật. Hắn không biết Hành Tẩu Thâm Uyên giả phía trên chúa tể, sau khi kích thích ma thân sẽ có hình thái thế nào, nhưng hắn đoán hẳn là phải cực kì khủng bố.