← Quay lại trang sách

Chương 877 Nữ Thần Sylvia

Mưa xối xả trên Cự Bích. Sáu bóng người vượt qua Cự Bích, đứng trên đường rộng rãi, trong tay tráng hán khôi ngô cùng tên béo nâng một quả cầu kim loại dài bảy, tám mét nhẹ nhàng lướt trên mặt đất, kim loại hình cầu dẹt như quả xoài, mặt ngoài có nhiều bụi bẩn bám lại, dưới nước mưa gột rửa lộ ra từng khối kim loại màu bạc, trên bề mặt kim loại có những hoa văn, nhìn qua vô cùng đơn giản.

- Đại ca, chúng ta kiểm hàng đi!

Nữ tử thướt tha quay sang ông lão lọm khọm nói. Ông lão lọm khọm liếc mắt nhìn bốn phía nói:

- Nơi này mưa quá lớn, mở bây giờ Thần Thi dễ bị vấy bẩn, trước tiên tìm nơi sạch sẽ.

- Vậy chúng ta tới Ngoại Bích đi.

- Trong thời gian ngắn bọn họ có lẽ bọn họ sẽ không đuổi tới nơi này, coi như đuổi tới chúng ta cũng không sợ, chỉ cần Thần Thi ở đây, bọn họ tới một người giết một người!

- Đi.

Mấy người ra quyết định rất nhanh, vận chuyển thần bay vút qua Cự Bích, một lát sau tới một thôn trang ở vùng ngoại ô Ngoại Bích, lẻn vào trong nhà một chủ nông trường. Mưa lớn tầm tã, lôi đình lóe lên chiếu sáng thiên địa. Trong đại sảnh rộng rãi, chủ nông trường cùng thê tử của hắn ngã trên mặt đất, bị vặn ra sau chín mươi độ, phần gáy bị gãy, con gái họ đọc sách trong phòng ngủ cũng gục trên bàn học, khóe miệng tràn ra máu tươi, cũng là phần cổ bị gãy cho thấy chỉ là một người xuất thủ.

Rất nhanh trong phòng chỉ còn lại đám người ông lão lọm khọm. Bọn họ chuyển khối cầu kim loại vào chuồng bò trong nông trường, chuồng bò rất lớn, có thể chứa được khối cầu kim loại to lớn, tất cả bò trong chuồng đều bị đánh gục, chất đống trong một góc chuồng bò, sáu người vây chung quanh khối cầu, ông lão lọm khọm đưa tay phủi đi bùn đất mặt ngoài khối cầu kim loại, lau sạch sẽ, rất nhanh đã tìm được một khe hở bé hơn sợi tóc trên mặt khối cầu. Ngoài ra, ở trong khe hở có một miếng kim loại hình vuông nhô ra. Ông lão lọm khọm nhíu mày, tạo hình thần quan hoàn toàn khác với thần quan giả lúc trước, bề ngoài hoàn toàn không giống một bộ quan tài, bên ngoài cũng không khắc hình ảnh nữ Chiến Thần ác chiến cùng ma vật, thực sự quá mức phổ thông.

- Đại ca, làm sao mở vật này ra?

- Chỗ này có phải là khóa?

Tráng hán khôi ngô cùng tên béo nhìn tạo hình vật này quái dị, cảm giác không có chỗ xuống tay. Ông lão lọm khọm suy tư chốc lát, thử đưa bàn tay kề sát tới miếng kim loại tiến hành di chuyển, nhưng miếng kim loại được cố định rất vững chắc, ngay khi hắn chuẩn bị thu tay lại, đột nhiên, khối cầu kim loại phát ra rung động, dọa mấy người sợ nhảy lên, dù sao lần trước bị độc bên trong hàng giả làm tổn thương lưu lại không ít ám ảnh cho bọn họ. Ông lão lọm khọm vừa thu bàn tay về, miếng kim loại bỗng nhiên truyền đến một giọng nữ dễ nghe, sáu người chưa từng nghe qua ngôn ngữ này.

Thanh âm cô gái này xuất hiện, sáu người sợ hãi liên tiếp lui về phía sau, dáng vẻ hoảng sợ. Ông lão lọm khọm cũng bị dọa phát sợ, khiếp đảm nhìn khối cầu kim loại, thanh âm này, chẳng lẽ là nữ Chiến Thần bên trong nói ra? Lẽ nào nàng chưa chết? Tên béo cùng nữ tử thướt tha cũng có suy nghĩ như vậy, hai mặt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ khó có thể tintrong mắt đối phương. Phải biết, thời đại của nữ Chiến Thần cách đây hơn 300 năm, làm sao có khả năng còn sống sót?

Hơn nữa nếu như thật sự sống sót, làm sao có khả năng tùy ý để bọn họ giết vào tòa thần bích này? Giọng nữ dễ nghe lập lại ngôn ngữ quái lạ lúc trước một lần nữa, sau đó đích đích hai tiếng, miếng kim loại phát ra ánh sáng màu đỏ, tiếp theo là im lặng. Ông lão lọm khọm đợi gần mười phút, mãi đến khi xác định đã hoàn toàn im lặng mới thoáng thở phào nhẹ nhõm, lại phát hiện phía sau lưng đã ướt đẫm, hắn quay đầu nhìn nữ tử thướt tha, nói:

- Bên trong là vật còn sống sao?

Nữ tử thướt tha khẽ lắc đầu, lúc trước giọng nữ kia vang lên nàng đã dùng năng lực cảm ứng:

- Không có phản ứng của sự sống.

- Đại, Đại ca, không phải Bích Chủ nói, Sylvia nữ chiến thần đã sớm chết rồi sao?

Lão lục gò má bị hủy run giọng nói. Ông lão lọm khọm nhìn chằm chằm vào thần quan, sau khi nhìn chăm chú một látmới thấp giọng nói:

- Các ngươi lùi lại một chút.

Mấy người nghe vậy lập tức lùi về sau một khoảng cách. Ông lão lọm khọm cẩn thận từng li từng tí một tiến đến giơ tay đánh lên trên khối cầu kim loại, đập mấy cái, bên trong vẫn không có phản ứng. Hắn hơi thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Xem ra đây là đồ vật tương tự với máy quay đĩa của Bích Chủ đại nhân, lúc trước lưu âm thanh của nàng ở chỗ này, cũng không phải là bản thân nàng đang nói chuyện.

Những người khác thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm cũng đúng, nếu như vị nữ Chiến thần này còn sống sót, phỏng chừng giơ tay nhấc chân cũng có thể dễ dàng giết chết bọn họ, làm sao còn cho phép bọn họ hồ đồ như vậy?

Ông lão lọm khọm tiến lên quan sát tỉ mỉ, sau khi châm chước một phen sau mới lấy chiến đao ra, khẽ vạch một vạch lên khối cầu kim loại, sau nhiều lần thử nghiệm thất bại, rốt cục lưỡi dao cũng cắt được vào bên trong khe hở, hắn lập tức dùng sức khêu lên trên. Ca! Kim loại hình cầu vang lên âm thanhvỡ vụn, có dấu hiệu buông lỏng. Ông lão lọm khọm thấy có hiệu quả, tiếp tục điều chỉnh lưỡi dao, dùng phương pháp cạy ra ở những vị trí khác. Gần mười phút sau, khối cầu kim loạikhe hở bé nhỏ bên ngoài đã rộng nửa cm, ông lão lọm khọmhòa tan chiến đao, tiến vào trạng thái ma thân, để những người khác lui về phía sau, sau đó dùng đầu ngón tay ma hóa cho vào khe hở, đột nhiên nhấc bên trên.

Tê một tiếng, sương trắng lập tức tuôn ra. Hàn khí này giống thần quan giả lúc trước như đúc, con ngươi ông lão lọm khọm co rụt lại, vội vàng lùi về sau. Rất nhanh hàn khí tràn ngập ra, dần dần khuếch tán, nhiệt độ chung quanh giảm xuống kịch liệt, ngay cả cơn mưa xối xả trên chuồng bò cũng trở nên nhẹ nhàng, hàn khí màu trắng tụ tập trên đỉnh chuồng bò, ngưng kết thành một mảng hàn tinh dày nặng, nếu như giờ khắc này sáu người đứng bên ngoài chuồng bò sẽ nhìn thấy nước mưa rơi trên chuồng bò, vừa bắn tung toé ra đã đông lại thành băng.

Nhiệt độ bên trong chuồng bò cấp tốc giảm xuống dưới 0 độ. Phạm vi hàn khí lan tràn càng lúc càng lớn, vị trí nước mưa từ trên đỉnh chảy xuống dưới đã biến thành băng trùy, rất nhanh toàn bộ chuồng bò đã bị đông kết thành một gian mật thất băng, ngay cả những con trâu trong góc thì thân thể cũng đã cứng ngắc, huyết dịch chảy ra ngoài hóa thành băng.

Một lát sau, đợi phần lớn hàn khí đã tán đi, ông lão lọm khọm thăm đưa tay đụng nhẹ vào một chút hàn khí mỏng manh, chỉ cảm thấy đầu ngón tay tê buốt, ngoài cái này cũng không có cảm giác không khỏe nào khác. Hắn thử lại nhiều lần, cuối cùng ra kết luận, hàn khí lần này không giống lần trước, cũng không phải là kịch độc, chỉ là hàn khí đơn thuần mà thôi.

Sau khi biết hàn khí không có độc, hắn lập tức vọt vào chuồng bò, bất quá vì để ngừa vạn nhất, hắn vẫn nín thở, đi tới trước kim loại hình cầu nhìn vào, chỉ thấy bên trong bạch khí nhàn nhạt bồng bềnh, một bộ thân thể tỉ lệ hoàn mỹ trần trụi trắng như tuyết nằm ở bên trong, giống như là đang ngủ say. Khi thấy thân thể, trong mắt hắn thở phào nhẹ nhõm, dáng dấp kia giống hệt với tình báo, vị này chính là Sylvia nữ thần! Ánh mắt của hắn rơi trên người nàng, trên người nàng trần như nhộng, không có bất kỳ vật che chắn nào, ngay cả vị trí hạ thân bí ẩn nhất cũng chỉ cần liếc mắt là nhìn thấy rõ mồn một, nhưng trong mắt của hắn không có nửa phần dục vọng, trái lại càng nhìn càng kinh sợ.