← Quay lại trang sách

Chương 878 Mời

Trên thân thể Sylvia nữ thần không có nửa phần sinh khí, là người chết không thể nghi ngờ! Thế nhưng, da thịt thi thể của nàng còn lộng lẫy hơn so với người sống, trắng nõn như mỡ đông, theo lý thuyết, hơn 300 năm, coi như không mục nát chí ít cũng là thây khô, thế nhưng thi thể Sylvia lại giống như người sống ngủ say, da thịt không có nửa phần nhăn nheo!

Điểm này có thể dùng ngyên nhân hàn khí để giải thích, nhưng có một điểm khác lại làm cho hắn cảm thấy khó mà tin nổi, đó là nửa người dưới từ phần eo trở xuống của Sylvia cũng không phải cấu tạo hai chân giống nhân loại, mà là một đoàn chi dữ tợn làm cho người khác nôn mửa, quái dị xấu xí, chênh lệch cực lớn với nửa thân trên hoàn mỹ không tì vết của nàng, bên trên giống như thần tiên, bên dưới giống như ác quỷ địa ngục!

Hắn kinh ngạc nhìn, có lẽ bởi vì nhìn quá nhập thần, chăm chú, đột nhiên hắn phảng phất như nhìn thấy hai mắt Thần Thi đang nhắm bỗng nhiên mở ra, đó là một đôi con ngươi cực kỳ thâm thúy, óng ánh lộng lẫy, giống như bao quát cả bầu trời sao vô tận, cao cao tại thượng, tràn ngập thần thánh, lại không hề có tình cảm, cùng với nàng ánh mắt lạnh lùng, gò má của nàng giống như lộ ra tia mỉm cười, khóe miệng hơi vểnh lên, chỉ là một thay đổi nhỏ nhặt liền để cho nàng trong nháy mắt trở nên cực kỳ chói mắt, tràn ngập mê hoặc mị lực khó có thể chống đỡ, giống như nữ nhân tràn ngập phong tình. Mà tứ chi xấu xí quái dị làm cho người nôn mửa ở dưới thân nàng tựa hồ cũng đang nhẹ nhàng vặn vẹo, muốn bò ra khỏi khối kim loại hình cầu.

- Không!! Đột nhiên ông lão lọm khọm hét lớn một tiếng, lui về phía sau vài bước. Nhìn thấy sự vật trước mắt đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, giống như ảo tưởng, tất cả lại khôi phục lại hình ảnh lúc trước, Sylvia bên trong khối cầu kim loại vẫn còn đang nằm yên tĩnh, hai mắt nhắm lại như đang ngủ say, tứ chi khủng bố nửa người dưới cũng duy trì tư thế lúc trước, không thay đổi một chút nào, nhưng ảo tưởng lúc trước để lại ấn tượng trong đầu hắn thật sâu không xóa đi được. Sắc mặt hắn tái nhợt, miệng lớn thở dốc, có loại cảm giác muốn rời khỏi nơi này ngay lập tức.

- Đại ca!

- Làm sao vậy, Đại ca!

Tên béo cùng nữ tử thướt tha đám người nghe được âm thanh, vội vàng vọt vào, khi thấy dáng vẻ của ông lão lọm khọm liền sợ bắn lên, chỉ thấy hắn giống như vừa trải qua một hồi đại chiến kịch liệt, bên trong chuồng bò lạnh lẽo đến cực điểm, nhưng đầu đầy mồ hôi, gấp gáp thở hổn hển.

- Không có chuyện gì.

Ông lão lọm khọm thở một hơi, chậm rãi ổn định trái tim đang đập thình thình, trong lòng cảm thấy khiếp đảm, không dám nhìn thân thể tà ác thần thánh kia thêm lần nào nữa, chỉ đứng bên cạnh vật này thôi hắn cũng cần dũng khí lớn lao để chống đỡ. Bất quá bởi vậy mà hắn có thể xác định, thi thể này không phải giả tạo mà là hàng thật!

- Đây chính là bộ tộc Chiến Thần?

- Cấu tạo của thân thể nàng, sao lại thế...

Mấy người nữ tử thướt tha cũng chú ý tới Sylvia bên trong khối cầu kim loại, khi nhìn thấy cấu tạo khủng bố nửa người dưới của nàng thì sắc mặt lập tức thay đổi. Ông lão lọm khọm hít một hơi thật sâu, nói:

- Không nên nhìn thêm, vật này rất tà dị, chẳng trách chết rồi cũng có thể trấn áp Thần bích.

- A!

Một tiếng kêu sợ hãi vang lên, tráng hán khôi ngô lùi về sau vài bước, hai chân khẽ run, đầu đầy mồ hôi, trong mắt tràn ngập sợ hãi. Ông lão lọm khọm nhìn thấy dáng vẻ kia của hắn, biết hơn nửa hắn cũng giống như mình, nhìn thấy ảo tưởng khủng bố, hắn tiến lên đẩy nửa khối kim loại hình cầu lên, ngay khi chuẩn bị đống lại, nhìn qua dung nhan tuyệt mỹ của Sylvia, hắn tựa hồ nhìn thấy con mắt của nàng mở ra, trong lòng hắn run lên, không dám suy nghĩ nhiều, cấp tốc đem đóng chặt khối cầu kim loại, thậm chí trong lòng có một tia hối hận tại sao phải mở vật này ra.

- Hiện tại Thần Thi đã tới tay, Đại ca, tiếp theo chúng ta làm gì?

- Dựa theo kế hoạch lúc trước tiến hành.

Ông lão lọm khọm cắn răng nói....... Ulita nhanh chóng leo lên trên Cự Bích, trên đường lưu lại nước bùn, biết lúc trước những xâm lấn giả kia đã tới nơi này, nàng phóng tầm mắt nhìn chung quanh nhưng không nhìn thấy vết tích để lại, còn mùi đã sớm bị mưa xối xả không còn tăm hơi, mà nàng cũng không am hiểu lần theo mùi để truy tìm.

- Đã ra khỏi Cự Bích sao...

Nàng phóng tầm mắt tới Liệp Thú Khu ở phía trước, lờ mờ có thể nhìn thấy một ít bóng dáng ma vật bò sát ở trong mưa, sắc mặt nàng khó coi, cắn chặt răng. Sau một chốc mấy bóng người nhanh chóng đuổi tới, là mấy vị tướng quân, đều có sức mạnh Khai Hoang Giả.

- Điện hạ, tìm được bọn họ chưa?

Ulita khẽ lắc đầu, phẫn nộ trong mắt từ lâu bình tĩnh lại, nàng trầm mặc chốc lát, xoay người nói:

- Lập tức triệu tập nhân thủ, chuẩn bị lùng bắt toàn diện, cần phải tìm được trước khi bọn hắn tiến vào khu vực thâm uyên!

Mấy vị tướng quân hai mặt nhìn nhau, lập tức đồng ý.......

- Mưa thật to...

Đỗ Địch An đứng bên cửa sổ, nhìn mây đen giăng kín bầu trời, thi thoảng có thể nghe được vài tiếng lôi đình giống như là Thiên Thần phẫn nộ rít gào:

- Mưa lớn như thế, hẳn là có thể bao trùm toàn bộ phạm vi Cự Bích đi...

- Thiếu gia.

Noyes đi tới bên ngoài thần điện, kêu một tiếng. Đỗ Địch Anxoay người nhìn lại, nói:

- Vào đi.

Noyes đi qua cửa cửa, bước nhanh vào bên trong đạo điện, cung kính nói với Đỗ Địch An:

- Nội Bích Vương thành gửi thư, triệu tập ngài cùng Helisha điện hạ đi qua.

Đỗ Địch An hơi run, ánh mắt chợt lóe sáng nói:

- Ta biết rồi.

Noyes do dự một chút, thấp giọng nói:

- Thiếu gia, có phải bọn họ chuẩn bị đối phó ngài nên mới triệu ngài đi qua?

- Không biết.

Đỗ Địch An khẽ lắc đầu, liếc mắt nhìn sắc trời bên ngoài, nói:

- Chỉ mong bọn họ sẽ không ngu xuẩn như vậy.

Sau khi đổi Cát Liệt Giả chiến giáp, Đỗ Địch An mang theo một số vật dụng chiến đấu bên người liền một mình rời khỏi thần điện, đi tới Nội Bích, hắn hôm nay tự tin coi như gặp gỡ cao thủ nội hoang, cho dù đánh không lại cũng có thể chạy trốn về đến Ngoại Bích, dù sao đoạn đường này cũng không xa xôi, trừ phi bọn họ đã sớm bố trí cạm bẫy, nhưng nếu như vậy, coi như Helisha cùng đi với hắn cũng không làm nên chuyện gì.

Một lát sau, Đỗ Địch An đến Vương thành. Hắn không trực tiếp đi tới Vương Cung mà ở bên ngoài quan sát một lúc, chỉ thấy bên trong tụ tập không ít bóng người nhiệt lượng mạnh mẽ, trong đó có bốn bóng người tỏa ra nhiệt lượng nội hoang cấp, bốn vị nội hoang này hắn đều biết, lúc vây quét ở Pagel sơn mạch hắn đã nhìn thấy, là người của tam đại Thú Ma Gia Tộc.

- Xem ra là xảy ra vấn đề rồi.

Trong lòng hắn nhẹ nhõm, hẳn là Vương thành sẽ không bày bố cục lớn như vậy chỉ vì đối phó hắn, hơn nữa coi như đây là mục đích của Vương thành, hắn cũng nắm chắn có thể sống sót, bởi vì hắn nắm giữ thẻ đánh bạc Vương thành tuyệt đối không dám động đến hắn.