Chương 883 Long Mẫu
Sau vài phút, Đỗ Địch An đến vùng đất trung ương của vương thành, hắn dừng lại ở nóc một toà kiến trúc, chỉ nhìn thấy giữa không trung vài thân ảnh chiến đấu dữ dội, hai người đối chọi, một trong đó là ma ngân như dơi, ma thân có một đôi cánh cực kì lớn giống như cánh dơi, trên người có hoa văn xoắn ốc, giống như kịch độc của loài rắn. Mà đối thủ là một người có cánh nhỏ ngắn, thân hình giống chuột, đầu kéo dài, toàn thân phủ lông đen sáng bóng, không nhìn rõ ngũ quan.
Rõ ràng, hai người này, một bên là thú ma dực tộc của Nội Bích, một người chính là kẻ xâm lấn.
Mà hai người chiến đầu bên cạnh nhiệt lượng như ánh mặt trời, chói mắt vô cùng, ma thân khiến người sợ hãi, một bên là Long tộc, nhìn qua có vẻ là phụ nữ, chính là mẫu thân của tộc trưởng Long tộc, Long Mẫu.
Ma thân của nàng ta còn khổng lồ dữ tợn hơn so với Ma thân của Helisha Đỗ Địch An đã nhìn thấy, cánh rồng che trời lấp đất, vảy đen hồng bao trùmtoàn thân, trên thân giống như bị lửa đốt, trong lúc chiến đấu thỉnh thoảng lại phun ra ngọn lửa, một màn này nhìn cực kỳ li kì, vượt xa hiện thực. Nhưng Đỗ Địch An sớm đã tiếp xúc qua một số ma vật có thể phun lửa nên cũng có chút hiểu biết, trong cơ thể một số sinh vật dị hoá có thể sinh ra nồng độ chất béo cao hoặc photpho, tạo ra ngọn lửa, hoặc năng lực ăn mòn.
Đối với những loài sinh vật này mà nói, phun lửa cũng đơn giản giống người nhổ nước bọt mà thôi.
Đấu với Long Mẫu là một quái nhân thằn lằn mọc cánh, nhìn giống cự long trước đây của phương tây, hình dạng không khác mấy so với ma thân của Long Mẫu, nhưng màu sắc của vảy và cánh không giống, hơn nữa bụng hắn còn mọc ra một thứ cao cao có vẻ tương đối mập mạp, trên đầu gần như hoàn toàn ma hoá, không có nửa điểm giống người, chỉ có tai và mắt lộ ra da người.
- Thế mà bất phân thắng bại?
Đỗ Địch An nhìn trạng thái rồng thằn lằn này giống với lão già lọm khọm, nhìn thấy lõng mẫu cùng hắn ta đối kháng, nhất thời cảm thấy không thể ngờ, lẽ nào Long Mẫu vẫn luôn giấu lực lượng, thực ra thực lực sớm đã đạt đến cấp chúa tể rồi?
- Chẳng trách có thể kiên trì chiến đấu lâu như thế.
Trong lòng Đỗ Địch An phức tạp, xoay đầu nhìn những cặp đấu khác, chỉ thấy những ngôi nhà quanh vòng chiến đấu đều bị phá huỷ, tàn phá không thể chịu nổi. Dưới đất đầy máu tươi, nơi nơi đều là thi thể, cùng với tiếng kêu thảm thiết của binh sĩ và thường dân. Ba kẻ xâm lấn hình thành hình tam giác, chống lại công kích xung quanh, ở nơi cách đó không xa có một thi thể bị chém làm đôi, một thanh niên bị huỷ gò má.
Đỗ Địch An nhìn ra đây là thành viên của nhóm xâm lấn, nhìn hiện trường đánh nhau của những kẻ xâm lấn, quả nhiên chỉ còn năm người, một người đã hy sinh.
Nhưng số lượng thi thể trên đất rất nhiều, kẻ xâm lấn chỉ có một, còn lại đều là Khai Hoang Giả Nội Bích cùng binh sĩ bình thường.
Trong những thi thể này, bắt mắt nhất là thi thể hai ma vật cực kì lớn.
Một là mãng xà dài hơn mười mét, toàn thân vảy đen kịt, trừ phần bụng, người và lưng đều là gai nhọn, bộ phận mềm nhất của loài rắn là phần bụng cũng đầy vảy cứng san sát, cực kỳ cứng rắn. Đỗ Địch An nhận ra đây không phải ma vật thông thường, mà là một loại ma vật khủng bố có tên Thái Thản Vạn Độc Xà.
Gai nhọn trên người nó đều là độc, bị đâm trúng sẽ không thua gì bị cắn, nhìn thể hình này cũng phải đạt đẳng cấp 90, có thể sánh ngang với cao thủ nội hoang! Nếu như là truyền kỳ ma vật cấp chín mươi, lực chiến đấu sẽ càng thêm khủng bố, gấp mấy lần ma vật bình thường.
Một con ma vật khác giống như vượn, trên lưng mọc ra gai xương như ngà voi dài mười mét nằm trên đất, trên thân phủ một tầng máu, cũng không phải là ma vật thông thường mà là ma vật có đẳng cấp đi săn trên 100, lực chiến đấu cực khủng bố.
Đỗ Địch An biết đây là những ma vật trong Sở Nghiên Cứu Ma Vật, những kẻ xâm lấn không thể mang theo ma vật lớn như thế vào khu vực trung ương vương thành mới bị phát hiện, chỉ là hai con ma vật này đã chết đi, chỉ đổi được một tên xâm lấn, có thể thấy trước đó Long Mẫu cũng không ra tay toàn lực, rất có khả năng là vị chúa tể kia chém giết hai con ma vật này.
- Lần trước thần quan bị trộm Long Mẫu cũng không bộc lộ ra sức mạnh chúa tể như này, hoặc nàng ta biết được thần quan kia là giả, hoặc là lúc đó nàng ta không có năng lực như này, quả nhiên không thể xem thường thú ma gia tộc…..
Ánh mắt Đỗ Địch An sáng lên.
Hắn nhìn bốn phía, trong đống thi thể trên đất, rất nhanh đã tìm thấy Nham Ma lúc trước họp trong vương cung, không ngờ vị tộc trưởng tiền nhiệm của Nham Tộc này lại đã chết, ngực bị xỏ xuyênqua, thi thể không ai rảnh đi thu dọn.
Thiếu Nham ma, Nham Tộc không còn nội hoang cao thủ.
Đỗ Địch An nhíu mày, Nham Ma và Long Mẫu là cao thủ cùng thời, giờ xem ra, dường như lực lượng yếu hơn Long Mẫu rất nhiều.
Lúc này Đỗ Địch An nghe thấy âm thanh quái lạ, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Ulita công chúa trên toà tháp cao nghìn mét đang chỉ huy Quân Đội cùng Khai Hoang Giả công kích ba kẻ xâm lấn, biểu cảm của nàng ta rõ ràng hơi lo lắng, giống như muốn nhanh chóng giải quyết ba người này, trợ giúp cho Long Mẫu cùng cường giả dực tộc. Nhưng trong ba người này, tên béo mập có lực công kích cực kì mạnh, mà sức chịu đựng cũng siêu cường, mặc cho Khai Hoang Giả xung quanh có công kích thể nào, hắn cũng có thể lao lên chặn lại.
Dường như những Khai Hoang Giả này từng ăn phải thiệt thòi, không dám động vào hắn, cục diện bao vây lâm vào bế tắc.
- Xem ra tai vạ đến nơi, khó có thể bền chắc như thép.
Đỗ Địch An nhìn cục diện trước mắt, ánh mắt lộ ra một tia lạnh lẽo, đứng ở bên ngoài rất dễ bị nhìn thấy, những Khai Hoang Giả bao vây tiêu trừ không có khí thế thấy chết không sờn, nếu như bọn họ người trước ngã xuống người sau xông lên không sợ chết thì mặc cho ba người kia mạnh thế nào cũng khó mà chống cự được, dù sao nhân số cũng áp đảo, hơn nữa còn có hai vị nguyên soái Quân Đội, viện trưởng Tu Đạo Viện,ba vị cao thủ nội hoang, không tin không diệt được ba người kia.
Nhưng từ chiến đấu của họ có thể nhìn ra sự hời hợt, sợ chết, không dám đối mặt chống lại.
Trong đó mạnh nhất là Khai Hoang Giả mặc giáp chiến đấu của Quân Đội, tuân thủ nghiêm ngặt mệnh lệnh của Ulita, mà tam đại thú ma gia tộc cùng Khai Hoang Giả của Tu Đạo Viện rõ ràng đã có sự uể oải.
Khi Đỗ Địch An đang quan sát tình tiết bốn phía, đột nhiên có một tiếng rít từ trên trời truyền đến, bằng một tiếng, Đỗ Địch An nhìn thấy một thân ảnh như nét bút thẳng rơi xuống nện trên mặt đất, phá huỷ cả một toà kiến trúc, trong làn tro bụi thân ảnh màu đen lại lần nữa xông lên, đó là Long Mẫu.
Nàng ta từ đám bụi xám bay lên, quái nhân rồng thằn lằn cũng lao xuống, lần nữa chụp lấy nàng, nháy mắt áp chế.