← Quay lại trang sách

Chương 884 Biến Hoá

Đỗ Địch An nheo mắt, tuỳ thời chuẩn bị rút lui.

Hắn dám đến gần quan sát chiến đấu chủ yếu vì nghĩ đến thời gian chiến đầu liên tục, hơn phân nửa lâm vào bế tắc, song phương đều không rảnh để tâm đến hắn nên mới mạo hiểm tới gần.

Nhưng khi Long Mẫu bị áp trụ, đã lộ ra thế bại trận, nếu tiếp tục chiến đấu, trong thời gian ngắn sẽ phân ra thắng bại, hắn ở đây khó tránh khỏi sẽ gặp nguy hiểm.

- Long Mẫu!

Ulita thấy Long Mẫu bị đánh rơi xuống, sắc mặt biến đổi, nàng biết thắng bại của trận này đặt trên người Long Mẫu, nếu nàng ta bại thì sẽ thua không thể nghi ngờ!

Lão già lọm khọm lao xuống, xông vào làn bụi xám, âm thanh bang bang, mặt đất chấn động, đồng thời một thân ảnh bị khói bụi bao bọc bay rangoài, vượt qua bảy tám toà nhà, những toà nhà kiên cố trở nên giống như bọt biển, dễ dàng bị xuyên qua, một nửa ma dực vươn ra từ đống đổ nát, run rẩy chậm rãi bò lên, là Long Mẫu.

Ma dực của nàng ta chớp động, đá vụn và cát bụi trên người bị quạt đi, Đỗ Địch An bỗng chú ý tới, đằng sau lớp vảy của nàng ẩn ẩn tản ra ánh sáng màu hồng, nhìn qua chỉ còn lại vảy đen, mà nhiệt lượng trong cơ thể cũng giảm xuống liên tục, rơi xuống trình độ Khai Hoang Giả.

Ánh mắt Đỗ Địch An chuyển động, xem ra trước đó Long Mẫu đã dùng bí pháp gì đó, trong lúc nhất thời có thể gia tăng sức mạnh, điều này khiến hắn động tâm, bí pháp có thể khiến sức mạnh trong một lúc tăng lên, nói là bảo bối cũng không quá, xem ra nếu như kế hoạch thuận lợi có thể nắm giữ Nội Bích trong tay, phải tìm hiểu cho kĩ bí kĩ của Long tộc mới được.

Dù rằng rất có khả năng bí pháp này phải trả một cái giá đắt, nhưng lúc then chốt có thể chuyển bại thành thắng.

Lúc này, lão già lọm khọm bay nhanh tới gần, không để cho Long Mẫu có chút thời gian thở gấp, Long Mẫu liên tiếp lui bước, từ chiến đấu thực lực ngang nhau rất nhanh đã biến thành nghiêng về một bên, lão già lọm khọm giống tinh lực vô hạn, càng đấu càng hăng, mà thể lực Long Mẫu suy yếu, vô lực chống đỡ, thương trên người càng ngày càng nhiều.

Liên tục mấy phút đồng hồ sau, cạch một tiếng, móng vuốt của lão già lọm khọm bỗng nhiên lộ ra, tóm lấy cánh của Long Mẫu, mạnh mẽ bẻ gãy, Long Mẫu đau đến nhăn chặt mày, hai tay nhấc long kiếm nhanh chóng đâm về phía lão già lọm khọm, chiêu thức tinh diệu, giống từng đạo hồ quang màu bạc, nhưng động tác của lão già lọm khọm còn nhanh hơn, buông đôi cánh ra, hai vuốt đánh về phía tay nàng, tránh lưỡi kiếm, đánh lên cổ tay nàng ta.

Kiếm sắc rời tay rơi xuống đất, Long Mẫu mượn cơ hội lùi về sau, nhưng lại bị lão già lọm khọm bám sát đến gần.

Đỗ Địch An nhìn thấy Long Mẫu đã vô lực chống đỡ, trong lòng có một trận cảm giác quái dị, hắn thở ra một hơi, nhưng lại cảm thấy có chút cảm thán và đáng tiếc, hắn cũng không biết sao lại có loại cảm giác này, có chút kì lạ, có lẽ là do dáng vẻ giãy dụa đáng thương, dễ khiến người khác sinh ra cảm giác đồng tình, dù sao con người cũng là sinh vật mâu thuẫn, đối với kẻ yếu sinh ra chút tình cảm giống như là bản năng, mà bản năng này dần dần cũng sẽ bị “lí trí” thay thế.

Những Khai Hoang Giả khác trên đất nhìn thấy Long Mẫu gặp nguy hiểm, nhất thời lo lắng đứng lên, đòn công kích tên béo và nữ tử thướt tha càng thêm nhanh chóng, vội vàng xao động khó tránh khỏi xuất hiện sơ sảy, tuy rằng áp lực ba người mập mạp nhất thời tăng cao, nhưng Khai Hoang Giả mạnh mẽ tấn công lại liên tiếp bị giết.

Sắc mặt Ulita cực kỳ khó nhìn, từ trên đỉnh tháp nhảy xuống, trên người tràn ra lưu dịch đen sì, biến đổi ma thân, cũng tham gia chiến đấu.

Dư quang của Đỗ Địch An để ý đến chiến trường bên này, khi nhìn thấy Ulita đích thân tham chiến, ánh mắt nhất thời ngưng lại, ma thân của Ulita khá bắt mắt, không phải dữ tợn xấu xí mà hoàn toàn tương phản, đơn giản hơn, đại bộ phận cơ thể vẫn bảo trì hình người như cũ, da trắng chân dài, nhưng hai tay biến thành móng vuốt, chân cũng như thế, chiến giáp sau mông mọc dài thêm một cái đuôi, đầu mọc thêm một đôi tai xù lông, trừ những thứ này, bộ phận bụng và chân đều không bị ma hoá, giống như người bình thường.

Sau đó, tốc độ của nàng cực kì linh động, trong nháy mắt đã đến trước mặt đám người mập mạp.

Đỗ Địch An từ nhìn thấy nhiệt lượng trong cơ thể nàng dao động ở mức ngoại hoang, nhưng mỗi lần công kích nhiệt lượng đều giống như bạo kích phát ra, nháy mắt đạt đến nội hoang cấp, có thể thấy khả năng khống chế năng lượng của nàng cực kì tinh chuẩn, phần năng lực chiến đấu nàykhông thua kém gì thống soái quân đội, thậm chí còn mạnh hơn.

Hơn nữa ma thân này của nàng còn biến hoá chưa hoàn toàn, ma hoá bao trùm thân càng nhiều có nghĩa là trình độ ma hoá càng cao, sức mạnh càng tăng, mà Khai Hoang Giả cấp nội hoang, ma hoá đã đến 80 phần trăm cơ thể trở lên, trừ đầu ra đều sẽ bị ma hoá, kể cả chúa tể, giống như lão già lọm khọm, đến cả đầu cũng bị biến hoá, trừ phi tận lực khống chế độ ma hoá, nếu không đều sẽ như vậy.

Nếu Ulita tham chiến, tự nhiên sẽ ra tay toàn lực, nhưng dưới toàn lực cơ thể lại chỉ ma hoá một lượng nhỏ như vậy, quả thật kì quái.

Mà càng kì quái hơn là trạng thái ma hoá như vậy Đỗ Địch An còn chưa từng thấy, theo sự hiểu biết của hắn, bên trong ma ngân cấp cao không có cái nào hình dạng như vậy.

Dưới sự tham chiến của Ulita, áp lực của ba người mập mạp đột nhiên tăng mạnh, rất nhanh, nữ tử thướt tha có sức chiến đấu yếu nhất bị Ulita làm thương cánh tay, mà những Khai Hoang Giả khác cũng tìm được sơ hở, tập trung công kích nữ tử thướt tha, tam giác ổn định của ba người rất nhanh đã lộ ra sơ hở, bị công phá chỉ là vấn đề thời gian.

Đỗ Địch An nhìn tốc độ cơ thể nhanh nhẹn linh động của Ulita, trong lòng nghiêm nghị, theo tin tình báo, tuổi tác của Ulita không lớn, còn nhỏ hơn hai tuổi so với hắn, nhưng lực lượng phô bày ra lại mạnh hơn hắn nhiều, thậm chí có thể phân cao thấp với Helisha!

Khi Ulita dẫn đầu những Khai Hoang Giả công kích, thế cục lại có biến hoá lớn.

Lực chú ý của Đỗ Địch An vẫn dừng trên trận chiến của Long Mẫu, dưới công kích của lão già lọm khọm nàng đã vô lực chống đỡ, bị ép ra khỏi vòng chiến đấu, thương thế trên người càng ngày càng nhiều, khi Đỗ Địch An cảm thấy trận đấu nhiều nhất chỉ năm phút nữa sẽ kết thúc, Long Mẫu đột nhiên phát ra khí tức kinh người, bức lui lão già lọm khọm.

Dường như Lão già lọm khọm cũng không ngờ nàng ta còn giữ lại lực lượng mạnh như thế, bị công kích lui về sau, hộc máu tươi, kinh ngạc nhìn nàng.

Lúc này, Đỗ Địch An nhìn thấy trên người Long Mẫu phát sinh biến hoá kinh người, đồng tử không nhịn được co rút lại, trong lòng hoảng sợ.