← Quay lại trang sách

Chương 885 Xông Vào

Chỉ thấy nhiệt lượng kinh người trên người Long Mẫu nhanh chóng biến mất, vảy đen bên ngoài cơ thể của nàng dần lột xác thành những phiến trắng tinh, tản ra khói trắng, tốc độ lột xác rất nhanh, lấy vùng ngực của nàng ta làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phía xung quanh cơ thể, trong chớp mắt đến cả long dực cực lớn sau lưng cũng biến thành hai cánh băng trong suốt.

- Băng tinh hoá?

Trong lòng Đỗ Địch An khiếp sợ, cái này rất giống với tay phải của hắn, lẽ nào Long Mẫu cũng mắc chứng băng huyết? Hơn nữa dường như nàng ta có thể khống chế thân thể tiến hành băng tinh hoá.

Lão già lọm khọm thấy dị biến trên người Long Mẫu, phẫn nộ gầm lên một tiếng, đột ngột ra tay,gia tăng tốc độ muốn ngăn cản quá trình biến hoá của nàng.

Nhưng cơ thể Long Mẫu đã băng tinh hoá hơn nửa, nhiệt lượng trong người cũng giảm xuống nhiệt độ đóng băng, giống như người hấp hối trước khi chết, cực kì mỏng manh, nàng phát ra tiếng như chim phượng cao vút, hung hãn đón tiếp, vuốt rồng hoá băng tinh mạnh mẽ kéo đến, không khí như thể bị cắt ra từng vệt, khói trắng lượn lờ quanh thân nàng, vuốt rồng công kích móng vuốt sắc nhọn của lão già lọm khọm, một giây sau, lão già lọm khọm thu tay lại nhanh như chớp, trên móng của hắn bị hàn khí quấn quanh, có dấu hiệu bị đông cứng.

Sắc mặt lão già lọm khọm khó coi, lập tức lùi về.

Long Mẫu thừa thắng xông lên, đánh lão già lọm khọm liên tiếp lui về, không dám nghênh chiến, chỉ có thể trốn tránh xung quanh.

Mí mắt Đỗ Địch An điên cuồng giật, không ngờ thế cục nháy mắt nghịch chuyển, sức mạnh Long Mẫu thi triển ra thế mà có thể khiến cho chúa tể cũng phải trốn tới tới lui.

Trong quá trình truy kích,diện tích băng tinh hoá trên người Long Mẫu càng mở rộng, thậm chí toàn bộ các bộ phận đều hoá thành hàn băng trong suốt, trông giống như pho tượng băng của nữ chiến thần, nhiệt lượng trên người bà ta cũng hoàn toàn biến mất, dù là lúc công kích mãnh liệt cũng không phát ra chút nhiệt lượng nào.

Đỗ Địch An nhìn hai người truy đuổi, trong khoảnh khắc thay đổi vị trí qua lại, lòng hắn kinh sợ, băng huyết chứng còn có thể ẩn chứa sức mạnh tiềm tàng như vậy? Nàng ta làm thế nào để khống chế?

Phải biết rằng, sau khi tay phải hắn băng hoá, dù hắn khống chế thế nào, tay phải vẫn sẽ ở trạng thái băng tinh, không có cách nào khôi phục lại da thịt người bình thường, nhưng lúc trước thương nghị, hắn không hề nhìn thấy trạng thái băng tinh trên người Long Mẫu, điều này thậm chí khiến hắn hoài nghi Long Mẫu không phải mắc chứng băng huyết, chỉ là thân thể băng tinh kia hoàn toàn giống với cánh tay phải băng hóa của hắn.

- Nhưng đến tận bây giờ nàng ta mới dùng đến phần năng lượng này, có lẽ sẽ để lại di chứng nào đó rất lớn….

Đỗ Địch An thầm nói trong lòng, Sức mạnh của Long Mẫu đã cao hơn chúa tể, chúa tể đã là một tồn tại cực kỳ mạnh mẽ, sức mạnh này đã hoàn toàn vượt xa hai thú ma gia tộc còn lại, Nham Ma kia là người mạnh nhất Nham tộc cũng đã bị chết, rõ ràng không có năng như long mẫu, mà người mạnh nhất của dực tộc ở bên kia cũng vậy, chỉ là lực lượng cấp nội hoang, còn chưa tính là nội hoang đứng đầu, Long Mẫu rõ ràng mạnh hơn bọn họ một bậc.

Nếu như nàng ta có thể khống chế phần sức mạnh này thì căn bản Nham tộc cùng Dực tộc sẽ cần tồn tại.

Cái này chỉ có thể nói rõ rằng sức mạnh này chắc chắn sẽ đem lại cho nàng ta hậu quả cực nghiêm trọng, không phải lúc nào cũng dùng được, rất có khả năng chỉ có thể dùng một lần, hơn nữa sẽ phải trả một cái giá cực đắt!

- Nếu có thể diệt sạch đám xâm lấn này sẽ bớt việc cho mình, đợi nàng ta giết sạch bọn họ, có lẽ chính bản thân cũng lâm vào tình trạng suy yếu, đến lúc đó những người còn lại………

Nghĩ đến những người còn lại, Đỗ Địch An không nhịn được nhìn qua chiến trường của Ulita và những người khác, chỉ thấy Ulita dẫn đầu những Khai Hoang Giả mãnh liệt bao vây tiêu trừ tên mập mạp, thiếu nữ thướt tha kia bị thương rất nặng, trên ngực bị chém ra một mảng máu.

Mà mập mạp vốn là lông tóc không bị tổn thương, lúc này toàn thân cũng đều bị thương, da nổi lên những vết màu tím và vết ban màu đen như trúng độc, hành động của hắn cũng không lưu loát giống trước, không có thời gian quan tâm đến nữ tử thướt tha nữa.

- Người mạnh nhất Dực tộc, Ulita, còn có hai vị cao thủ Quân Đội, tổng cộng bốn nội hoang giả, những Khai Hoang Giả còn lại cùng với các cao thủ khác, tổng cộng…..mười bảy, mười tám người!

Đỗ Địch An quét mắt, quan sát thế cục của trận chiến, trong lòng cấp tốc suy nghĩ đến việc nếu như Long Mẫu có thể giết đám xâm lấn, vậy đây chính là lúc Nội Bích yếu nhất.

Nếu đợi đến khi Long Mẫu khôi phục lại thì hắn sẽ không có hy vọng công kích Nội Bích nữa, dù sao thực lực ẩn giấu của Long Mẫu cũng doạ hắn sợ, vượt xa khỏi dự liệu của hắn.

Cho nên đợi đến khi trận đấu kết thúc hắn chắc chắn phải ra tay ngay, không thể để chúng có thời gian nghỉ ngơi hồi phục.

Chỉ là, từ thế cục trước mắt, dù có sự hỗ trợ của Helisha, muốn đối phó nhiều Khai Hoang Giả như thế cũng có chút khó khăn.

Những Khai Hoang Giả bình thường Đỗ Địch An cũng không để ý, dựa vào năng lực quần chiến của ma thân Cát Liệt Giả, dù số lượng Khai Hoang Giả bình thường có nhiều hơn gấp đôi hắn cũng không thèm để vào mắt, không ai có thể chịu được công kích của hắn, chỉ có thể chết.

Nhưng bốn Khai Hoang Giả kia thực sự khó giải quyết, dựa vào lực lượng của Helisha chỉ có thể chế trụ được một người, hơn nữa những người này cũng không ngốc, một khi giao thủ tất nhiên sẽ biết được tình huống đặc thù của Helisha, bọn họ hoàn toàn có thể để một người kéo dài thời gian chế trụ Helisha, ba người còn lại thì sẽ truy kích Đỗ Địch An.

Hiện tại tuy rằng sức mạnh của Helisha thuộc cấp cao nhất của nội hoang, nhưng lại thua ở ý thức, trong khoảng thời gian ngắn muốn giải quyết một vị nội hoang cao thủ cũng rất khó, hơn nữa không đến tình huống vạn bất dĩ, Đỗ Địch An vẫn muốn tận lực không để Helisha ra tay, nhìn tình huống trước mắt, bốn cao thủ nội hoang còn lại để choHelisha giải quyết một người cũng không ý nghĩa gì cả.

Dựa vào sức mạnh hiện tại của hắn, muốn giải quyết cao thủ Nội Bích quá khó, gần như là không có khả năng, nhưng một khi bỏ qua cơ hội này, để Long Mẫu hồi phục lại thì sẽ càng khó khăn hơn.

Mà vị Bích Chủ hành tẩu thâm uyên giả kia không biết lúc nào sẽ quay lại, nếu hắn xuất hiện thì Đỗ Địch An chỉ còn cách dời đến khu hoang dã ở Ngoại Bích để sinh sống mà thôi, không dám tiến vào khu vực Cự Bích nửa bước.

Cho nên, cơ hội chỉ có duy nhất một lần này!

Đỗ Địch An vừa suy nghĩ vừa chú ý đến động tĩnh của hai bên chiến trường, lão già lọm khọm dưới sự truy kích của Long Mẫu, thế trận đã nghiêng về một bên áp chế đuổi giết, trên người lão bị vuốt rồng xé ra từng mảnh vết thương, thậm chí có những bộ phận xuất hiện vết thương bị đóng băng, chặn lại mạch máu, bại thế dường như không thể nghịch chuyển.

Đỗ Địch An thấy hắn ta chậm chạp không có động tĩnh gì, biết được hắn quá nửa không có át chủ bài, đây cũng là chiến thắng của Long Mẫu.

Ánh mắt hắn loé ra tia âm hiểm, không do dự nữa, mạnh mẽ nâng người xông vào chiến trường, thi triển ma thân, hoá thành một quái vật toàn thân đều là lưỡi dao sắc, xông về phía Ulita đang chiến đấu.

Ulita nhận ra khí tức kinh người từ phía sau truyền đến, lúc quay đầu nhìn lại, nhận ra quái vật toàn thân dao sắc này là Đỗ Địch An, mắt nàng hiện một tia kinh ngạc, nàng nhận ra ma thân của Đỗ Địch An, ma thân của đại quốc sư cũng như vậy, nàng không ngờ rằng một kẻ ở Ngoại Bích như Đỗ Địch An cũng có thể có được ma ngân Cát Liệt Giả trong truyền thuyết. Hơn nữa ma thân của Đỗ Địch An và quốc sư có chút khác biệt, chỉ là nhất thời nàng nói không ra khác ở chỗ nào, giống như là số lượng dao cắt trên người nhiều hơn, vỏ giáp sáng bóng trên cơ thể cũng không giống nhau.

- Helisha đâu?

Ulita thoát ra khỏi vòng chiến đấu, lui ra vòng ngoài, lo lắng nói với Đỗ Địch An đang tiến nhanh đến.

Đỗ Địch An xông đến trước mặt nàng, dừng lại nói:

- Nàng ấy sẽ tới sau, ta đến trước trợ giúp. Không ổn!

Đồng tử hắn co mạnh, hoảng sợ nhìn về phía sau Ulita.

Tim Ulita hoảng loạn đập, lập tức quay đầu nhìn sang, vòng vây chiến đấu vẫn liên tục, ba kẻ xâm lấn vẫn chưa thoát khỏi vòng vây của những Khai Hoang Giả, đột nhiên trong lòng nàng dấy lên dự cảm không lành, không đợi nàng quay đầu, một đạo sát khí đột nhiên xông đến lâu lưng nàng.

Ulita kinh hãi quay đầu, chỉ nhìn thấy gương mặt trắng nõn tuấn tú của Đỗ Địch An tràn đầy sát ý, lưỡi dao sắc toàn thân đánh úp về vị trí trí đầu và ngực của nàng.

Xoẹt!