← Quay lại trang sách

Chương 894 Chiến

Sắc mặt Mudre giận dữ, siết chặt nắm đấm nói.

- Ngươi còn dám bước vào đây, khi mà Long mẫu chiến đấu với đám người xâm nhập kia thì tên tiểu nhân bỉ ổi nhà ngươi đã chẳng xuất thủ chống lại thì thôi, còn giúp đỡ đám xâm nhập kia trốn thoát! Ngươi có biết thời điểm mà bọn hắn quay trở lại thì sẽ là thảm cảnh sinh linh đồ thán không? Ngươi cho rằng người nhờ vào bọn chúng thì liền có thể khiến bản thân mạnh hơn ư? Chờ khi mà không một ai trong nội bích có thể ngăn cản bọn hắn thì ngươi chính là người đầu tiên bọn chúng sẽ giết chết!

Dựa trên phản ứng của hắn, Đỗ Địch An cơ hồ có thể chắc chắn rằng Long mẫu đang dưỡng thương ngay lúc này, khó có thể xuất thủ, tim của Đỗ Địch An ổn định lại, nói.

- Nhiều cao thủ tụ tập lại chỗ này vậy là vì tới thăm Long mẫu sao? Ta cũng muốn vào thăm hỏi lão nhân gia chút, dẫn đường cho ta đi!

- Súc sinh! Loại người như ngươi sao xứng diện kiến Long mẫu?

Một thanh niên tuấn tú ở đằng sau phẫn nộ quát lên.

Mudre lạnh giọng lại.

- Chẳng lẽ ngươi nghĩ là Long mẫu thụ thương thì ngươi liền có thể tùy tiện xong vào địa giới của Long tộc bọn ta ư? Nếu như không phải tung tích đám người xâm nhập kia còn không rõ, còn cần Long mẫu tọa trấn thì nàng đã sớm không để ý thương thế mà chém giết ngươi!

Đỗ Địch An khẽ động trong lòng, xem ra để thi triển được Băng Huyết thì Long mẫu tiêu hao rất nghiêm trọng, nếu như ép quá khiến nàng xuất thủ thì cũng chỉ có thể để Helisha đứng ra ngăn chặn, dựa vào hắn thì chỉ có thể đấu với một vị ngoại hoang giả, dù là đối phương đang thụ thương đi chăng nữa.

Đỗ Địch An nhìn thẳng vào ánh mắt giận dữ đầy sát ý của Mudre, cũng không yếu thế nói.

- Ngươi nói nhiều như vậy là lo lắng ta sẽ xuống tay với nàng đi, xem ra ngươi cũng hiểu chút thông tin về ta, đã vậy thì khi ta chưa muốn đại khai sát giới hãy cho ta gặp mặt Long mẫu.

Mudre nhìn thẳng vào hắn đáp.

- Ngươi vừa nói ta không xứng làm phụ thân của nàng, vậy cái loại như ngươi đây thì là thứ gì? Mặc dù ta không biết sao ngươi có thể khiến nàng bị lây nhiễm thành thi vương, sau đó còn làm việc theo lời ngươi, nhưng ta khuyên ngươi tốt nhất hãy giải thoát cho nàng đi, nữ nhi của ta không phải công cụ chiến đấu của ngươi!

Sắc mặt Đỗ Địch An trầm xuống, phản bác.

- Ta chưa từng coi nàng là công cụ chiến đấu!

Mudre hừ lạnh một tiếng.

- Theo ta được biết thì nhờ có nàng xuất thủ lúc Hathaway dẫn người ra ngoại khu săn giết ngươi mà ngươi mới có thể còn sống đến giờ a? Chỉ bằng một tên ngoại hoang giả như ngươi, cho dù là đạt được truyền kì ma ngân – Cát Liệt mà muốn chiến thắng Hathaway là chuyện không thể nào, huống chi đồng hành với hắn còn có quân thần Ma Hạt và trưởng lão tu đạo viện, ngươi còn mặt mũi dám nói không coi nàng thành công cụ chiến đấu? Ngươi mang nàng tới đây cũng chẳng phải là lo lắng mình không thể toàn thân trở ra, để nàng bảo hộ cho ngươi còn gì!

Đỗ Địch An nhìn chằm chằm về phía Mudre, sau một hồi lâu mới nói.

- Ta đúng là có để nàng chiến đấu qua vì ta, nhưng mục đích của ta không giống như ngươi nói, ta tin rằng cho dù nàng có ý thức cũng sẽ chủ động xuất thủ thay ta, nhưng các ngươi để nàng tọa trấn hoang khu, ngày đêm giữ gìn ở nơi ngoại bích vắng lạnh đó mới không phải điều mà nàng muốn, nhưng bởi vì gia tộc trong mắt ngươi, vì đại cục mà nàng nhất định phải làm vậy, bởi vì nàng là con gái của ngươi, thậm chí các ngươi còn cho rằng đấy là việc mà Thánh Nữ như nàng phải làm!

- Nhưng các ngươi đã nào có ai từng hỏi qua nàng xem nàng có nguyện ý làm cái Thánh Nữ này không, thứ mà nàng mong muốn có phải là những cái này hay không?!

Sắc mặt Mudre biến đổi, cười lạnh trả lời.

- Ta đương nhiên biết nàng không muốn làm Thánh Nữ, nàng đã lén đi ra bên ngoài từ khi còn bé, nhưng bởi vì lạc đường mà chạy tới bên ngoại bích, nhưng mà bao nhiêu năm nay nàng lại có thể chấp nhận điều đó, đây là vì sao? Có mấy người trên đời này có thể được làm việc mà mình thích, theo đuổi đam mê và ước muốn của mình chứ? Ngươi tới đây hôm nay, giết tộc nhân chúng ta, nếu như nàng ở đây thì ngươi cảm thấy nàng sẽ giúp ngươi sao? Đây chính là thứ mà nàng dốc hết toàn lực để bảo vệ khi mà nàng còn sống!

- Nàng không có cách nào từ chối, là bởi vì trái tim nàng quá mức lương thiện, nếu như các ngươi không tồn tại, nàng sẽ không phải chịu nhiều thống khổ như vậy, mặc dù có cũng chỉ là nhất thời.

Đỗ Địch An lạnh lùng phản bác lại.

- Nếu như các ngươi không cản đường ta, ta có thể cho các các ngươi cơ hội sống sót, ta chỉ muốn lấy được quyền lợi cao nhất ở nội bích, nhờ vào đó mà tìm hiểu phương pháp khôi phục cho nàng, nếu như tòa Cự Bích này không có vậy thì ta liền tới thần quốc tìm, khi mà ta còn thở thì ta nhất định sẽ làm cho nàng khôi phục lại ý thức, dù là hủy diệt toàn bộ các ngươi! Ai muốn cản ta, chết!

- Ngươi điên rồi!

Mudre kinh sợ nhìn vào mắt Đỗ Địch An.

- Ngươi bị thi hóa sao có thể khôi phục lại ký ức được, đây là chuyện chưa từng được nhắc đến trong suốt mấy trăm năm, coi như là thần quốc cũng không thể làm nổi, ngươi giết nhiều người vậy đều là phí công!

- Nếu như giết người chưa đủ, vậy liền giết cả thần đi!

Ánh mắt Đỗ Địch An lộ ra vẻ giận dữ vô cùng.

- Ngươi không có đi qua thần quốc, sao ngươi lại biết thần quốc không có? Coi như thần quốc không có, vậy ta liền cướp đoạt hết thảy tài nguyên cao cấp nhất trên thế giới này để tự mình sáng tạo ra biện pháp khôi phục nàng lại, dù là nàng đã chết đi thì ta cũng sẽ tự mình xuống địa ngục mang nàng trở lại!

Mudre kinh ngạc nhìn Đỗ Địch An, trầm ngâm một hồi.

- Mặc kệ thế nào thì hôm nay ngươi đừng hòng rời khỏi đây, hãy dùng mạng của mình để bồi cho những tộc nhân đã bị giết đi, về phần nàng thì chờ khi ngươi chết rồi, ta sẽ giải thoát cho nàng, nàng nhất định không muốn thấy mình phải sống dạng này đâu, dù sao đây cũng là thứ mà nàng thống hận nhất khi còn sống.......

- Cái gì là giải thoát, ngươi thì biết mẹ gì?!

Đỗ Địch An đã không nhịn nổi cơn giận nữa, lưỡi dao trên tứ chi bỗng nhiên chuyển động, thân thể của hắn lao mạnh về phía trước, nhưng chỉ mới hai bước liền đột nhiên xoay người trong nháy mắt, đánh ngược về sau lưng.

Ba người đằng sau thấy Đỗ Địch An xuất thủ liền đồng thời đuổi theo ngăn cản theo bản năng, nhưng khi Đỗ Địch An đột nhiên quay đầu giết trở lại thì cả ba nhất thời không kịp phản ứng, một người trong đó do quá giật mình, lại thêm bị Đỗ Địch An áp sát tới trong nháy mắt nên “phốc phốc”, thân thể liền bị chém thành mấy đoạn, lớp giáp trụ ma hóa trên người hắn nhìn qua cứng rắn cực kỳ, nhưng vẫn bị giết chết trong chớp mắt!

Mudre thấy vậy, khóe mắt như muốn nổ tung, nổi giận gầm một tiếng, thân thể ma hóa cấp tốc, ma ngân của hắn giống với Helisha, đều là dạng ma ngân Ma Long, tại bảng xếp hạng ma ngân truyền kỳ còn ở phía trên Cát Liệt.

Đây là ma ngân có lực phòng ngự vượt xa bình thường, đồng thời còn có lực công kích kinh khủng nữa, là ma ngân công thủ vẹn toàn hiếm thấy, chỉ là về phương diện công kích kém hơn Cát Liệt giả chút, nhưng về phòng ngự thì vượt xa xa Cát Liệt giả, mà tốc độ phi hành cũng nhanh hơn so với Cát Liệt giả luôn, ngoại trừ không thể độn thổ ra thì không chiến và lục chiến đều cực kỳ mạnh mẽ, còn có thể phun ra long tức nhiệt độ cao, đây là khắc tinh của không ít ma ngân.

Mudre ma hóa thành rồng, gầm một tiếng, hai chân hóa thành long trảo, đạp lên mặt đất cái khiến cho sàn nhà bị giẫm nát bét, phóng nhanh về phía Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An cảm thấy nguồn năng lượng nóng bỏng phía sau, không thể không quay người phản công, lưỡi dao tứ chi tụ lại thành một lưỡi dao khổng lồ, bổ về phía Mudre.

Thân thể Mudre uốn éo, chớp động trong nháy mắt, tựa như là phân thân làm đôi, đồng thời tấn công từ hai bên trái phải, khó phân thật giả.