Chương 917 Huyết Tước
Trước Vương cung, Đỗ Địch An từ trên trời đáp xuống, thu hồi ma dực. Saul cùng Noyes bên trong điện nghe thấy tiếng động lập tức ra đón, ánh mắt Saul liếc thật nhanh một lượt thân thể Đỗ Địch An, cũng không phát hiện hắn bị thương chút nào, trong lòng không khỏi kinh ngạc, lập tức hơi nghi hoặc một chút, tiến lên hành lễ, ngạc nhiên hỏi:
- Đại nhân, ngài không đến Phòng Nghiên Cứu Ma Vật sao?
Đỗ Địch An liếc hắn một cái nói:
- Ta phải toàn thân thương tích trở về mới là đi qua sao?
Mặt Saul xám xịt, vội nói:
- Thuộc hạ không phải ý này...
- Olava đã thần phục rồi, đợi lát nữa ngươi phái mấy giáo sư có học vấn bên trong Vương thất mang người của ta đi tổng bộ Phòng Nghiên Cứu Ma Vật một chuyến.
Đỗ Địch An đi về phía Vương cung, vừa đi vừa nói:
- Để những giáo sư này tìm tất cả tư liệu cùng thư tịch liên quan tới Hành Thi cùng bệnh độc của Phòng Nghiên Cứu, vận chuyển đến Vương cung, còn có thông báo Olava, để hắn đưa cho ngươi tín vật có thể điều động tiến sĩ của những Phòng Nghiên Cứu khác.
Sa ngạc nhiên, nói:
- Olava thần phục rồi? Làm sao có khả năng!
- Lẽ nào ta đang nói đùa với ngươi?
Đỗ Địch An cau mày, dư quang trong mắt quét về phía hắn. Saul thay đổi sắc mặt, lập tức cười làm lành đáp:
- Thuộc hạ đã lỡ lời rồi, chỉ là Olava này có lòng kiêu ngạo, trước đây coi như là Bích Chủ cũng chưa chắc có thể mời được hắn, chớ nói chi là dùng võ lực lượng khiến hắn khuất phục, đại nhân, ngài nói hắn có thể là giả thần phục hay không?
Đỗ Địch An xua tay, nói:
- Không cần suy nghĩ nhiều, bảo ngươi đi làm thì đi làm đi.
Saul không dám nói nữa, cúi đầu nói:
- Vâng.
Đỗ Địch An quay sang Noyes nói:
- Gọi Jinny tới đây, đợi lát nữa để cho nàng tới Phòng Nghiên Cứu Ma Vật.
- Vâng, thiếu gia.
Noyes lập tức xoay người rời đi. Saul thấy vậy, thi lễ với Đỗ Địch An rồi theo sát phía sau. Một lát sau, Jinny đi tới trước mặt Đỗ Địch An, Đỗ Địch An đưa một tờ giấy đã viết từ lâu cho nàng nói:
- Nhớ kỹ những vấn đề bên trên, chờ đi tới tổng bộ Phòng Nghiên Cứu Ma Vật thì hỏi theo những gì ta viết trên đây, nhớ kỹ là phải hỏi bản thân Olava, nếu như hắn không trả lời thì đưa tên ta ra, còn hắn trả lời là thật hay giả, ngươi phải cẩn thận lưu ý phán đoán, tin tưởng ngươi có thể phát hiện.
Trong mắt Jinny lộ ra vẻ giật mình, không nghĩ tới Đỗ Địch An gọi nàng đến để ủy thác nhiệm vụ trọng yếu như vậy, nàng sinh ra ở bên trong Nội Bích, tự nhiên biết Olava là nhân vật cỡ nào, đây chính là đại nhân vật có thể đứng ngang hàng với Bích Chủ, địa vị còn cao hơn tộc trưởng Thú Ma Gia Tộc, nếu là trước kia, mặc dù là thủ trưởng của nàng trong dĩ vãng cũng không có tư cách đi cầu kiến Olava, chớ nói chi là đặt vấn đề với hắn.
Rất nhanh, nàng đã biết vì sao Đỗ Địch An lại chọn nàng làm chuyện này, trước đây nàng là Trừng Giới giả, thẩm tra giáo đồ tà ác cùng tội phạm, có năng lực nhận biết nhất định, điểm ấy bọn người Kacheek cùng Noyes không cách nào so với nàng, hơn nữa nàng biết,dưới tay Đỗ Địch An thiếu người thân tín, cho nên nàng làngười duy nhất được lựa chọn. Nàng tiếp nhận tờ giấy, liếc mắt nhìn qua, ánh mắt ngưng lại, ngẩng đầu liếc mắt nhìnHelisha bên cạnh Đỗ Địch An, tựa hồ đã hiểu được, gật đầu nói:
-Ta sẽ dốc toàn lực đi làm.
- Được.
Đỗ Địch An gật đầu. Không bao lâu sau, Saul đã chọn được giáo sư Vương thất cùng với người hầu tập hợp phía trước Vương cung. Những giáo sư vương thất này ngày thường đều là đảm nhiệm lão sư dòng dõi vương thất, đã từng dạy tri thức cho Ulita, cũng từng dạy một số dòng dõi bá tước có quan hệ thân cận với vương thất, một nhóm người có thể xem như là có tri thức nhất trong Vương thành.
Jinny xin cáo lui Đỗ Địch An, dẫn theo đám người bên ngoài Vương cung đi xuống dưới, lên đường tới tổng bộ Phòng Nghiên Cứu Ma Vật. Vấn đề Đỗ Địch An còn nghi hoặc cần giải thích đều được viết trên tờ giấy, tuy rằng Olava đưa ra đáp án không hẳn là sự thật, nhưng hắn cũng không hoàn toàn đặt hi vọng vào hắn, ngoại trừ Olava, hắn còn muốn lật xem toàn bộ tư liệu cùng thư tịch của Phòng Nghiên Cứu Ma Vật, kết hợp với những tiến sĩ phòng nghiên cứu khác mới thu được tin tức có độ chính xác cao hơn.
- Saul, dưới bậc thang Vương cung có mấy bộ thi thể, là chuyện gì?
Đỗ Địch An nghĩ đến tình cảnh nhìn thấy khi trở về, lập tức hỏi Saúl. Saúl thấy rốt cuộc Đỗ Địch An cũng hỏi việc này, hắn cúi đầu nói:
- Đại nhân, mấy bộ thi thể kia là mấy tên phản nghịch tặc tử đi tới trước Vương cung vu tội ngài, bị ta phái người ngăn lại, bọn họ ngu xuẩn mất khôn, vì lẽ đó ta tự tiện chủ trương, giết chết bọn họ, treo xác trước cung, như vậy cũng khiến những người khác người không dám làm loạn nữa!
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, hắn đại khái cũng có thể đoán được đáp án này, nói rằng:
- Bảo người đưa thi thể của bọn họ xuống đi, ta mới kế vị, làm hung ác như vậy sẽ khiến cho dân chúng khủng hoảng, tuy là ta đoạt quyền, nhưng nếu muốn tiếp tục kéo dài còn phải lấy đức thống trị, ngươi hiểu chứ?
Saul ngẩn ra, vội đáp lại:
- Thuộc hạ biết sai rồi.
- Nếu sau đó còn gặp lại ngu dân như vậy, phái người lén lút ám sát là được, không cần gây ra động tĩnh như vậy.
Đỗ Địch An lạnh nhạt nói.
Khóe miệng Saul co giật, lập tức nói:
- Thuộc hạ biết rồi.
Đỗ Địch An quay đầu nhìn Helisha bên cạnh, nhìn gò má yên tĩnh của nàng, tâm tình hắn cũng khôi phục cảm giác an lành, bỗng nhiên hắn nghĩ tới một chuyện, lập tức đứng dậy, nói:
- Ta ra ngoài một chuyến, có chuyện gì chờ ta trở lại rồi nói.
Saul cùng Noyes vừa muốn mở miệng, Đỗ Địch An đã lao ra khỏi Vương cung.
Vèo!
Đỗ Địch An mở cánh bay vút đi.
- Những ngày này vội vàng xử lý chuyện trong Vương cung, suýt chút nữa đã quên mất việc này.
Tâm tình Đỗ Địch An cấp bách, dốc hết tốc lực bay đi, không tới một canh giờ hắn đã tới đến địa giới Long tộc. Tới nơi này lần nữa, tâm tình của hắn yên bình hơn nhiều so với lần trước.
- Người nào...
Thủ vệ nhìn thấy Đỗ Địch An bay xuống, vừa muốn mở miệng quát mắng, nhưng khi thấy rõ mặt Đỗ Địch An, nhất thời hút vào ngụm khí lạnh, sắc mặt tái nhợt, hai chân runrẩy, lùi một bước về đằng sau.
Thần sắc Đỗ Địch An bình tĩnh nói:
- Long tộc hiện tại do ai quản sự?
- Dạ, là Larrell trưởng lão.
Thủ vệ run giọng nói. Lông mày Đỗ Địch An hơi nhíu, nhớ kỹ danh tự này, bóng người lóe lên, tiến vào giữa địa phận Long tộc, tròng mắt hắn biến đổi, từng nguồn nhiệt hiện lên trong tầm mắt, rất nhanh, ánh mắt của hắn khóa chặt bóng người có nguồn nhiệt dồi dào nhất đang đứng trên ngọn núi chính, hắn nhanh chóng vọt tới.
- Ai!
- Người nào...
Thủ vệ trên sơn đạo nhìn thấy Đỗ Địch An đang lao nhanh tới, vừa muốn quát mắng, Đỗ Địch An đã giống như cơn lốc xẹt qua bọn họ, không tới nửa phút đã vọt tới đỉnh núi, trọng địa Long tộc đã từng được phòng thủ nghiêm ngặt, giờ khắc này trước mặt hắn giống như chốn không người. Đỗ Địch An bay lên quảng trường ngọn núi chính, cao giọng kêu lên:
- Larrell, đi ra gặp mặt ta!
m thanh vang lên, giống như sấm truyền khắp toàn bộ đỉnh ngọn núi. Tất cả thủ vệ trên quảng trường đều bị kinh động, tụ tập lại đây, thời điểm nhìn thấy Đỗ Địch An, âm thanhquát mắng đến miệng nhất thời ngừng lại, từng tên sắc mặt tái mét giống như gặp quỷ, mặt trắng bệch. Trong kiến trúc cuối quảng trường có bảy, tám bóng người bay ra, khi nhìn thấy Đỗ Địch An bị đông đảo thủ vệ vây quanh liền giật nảy mình, lập tức sợ hãi. Đỗ Địch An nhìn một trung niên tráng hán có nguồn nhiệt cường thịnh nhất trong mấy người này nói:
- Ngươi là Larrell?
Trung niên tráng hán bị Đỗ Địch An nhìn đến không được tự nhiên, sắc mặt lúng túng, nói:
- Ta, ta không phải.
- Là ta.
Một bà lão chống gậy bên cạnh, bước ra một bước, chọc cây gậy xuống đất, vẻ mặt giận dữ, lạnh lùng nhìn Đỗ Địch An, trên mặt không hề sợ hãi, nói:
- Ngươi lại tới đây làm gì, muốn giết bà lão này hay sao?!
Đỗ Địch An liếc nhìn nàng một chút, cũng là Khai Hoang Giả, nhưng cũng không cường thịnh như trung niên tráng hán kia, trong lòng hắn cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao Long tộc cũng là một gia tộc có gần ba trăm năm lịch sử, tộc quy nghiêm ngặt, người thực lực mạnh nhất không hẳn có thể nắm quyền, hắn nói:
- Nếu như ngươi muốn tìm chết, ta cũng có thể tác thành ngươi, nhưng hôm nay ta tới chỉ muốn muốn một món đồ, hi vọng các ngươi an phận một chút, giao nó cho ta.
Bà lão hơi nhướng mày, lạnh lùng nói:
- Món đồ gì?
- Thú ma khí của Helisha, Huyết Tước.
Đỗ Địch An đáp.