← Quay lại trang sách

Chương 961 Trao Đổi

Đỗ Địch An cười nhạt, nếu như là người bình thường đúng là sẽ tin lời này, nhưng hắn từ lâu đã nhìn thấu tình huống của nơi này, tài nguyên đâu chỉ là hai chữ "Cằn cỗi" có thể hình dung, phóng xạ nghiêm trọng khiến lượng lớn nam nhân ra ngoài đi săn tuyệt dục, nữ nhân càng ngày càng ít, dòng dõi cũng sẽ càng ngày càng ít, sớm muộn sẽ tiêu vong, phải biết tốc độ sinh sôi của nhân loại cũng không chậm, trải qua mấy trăm năm sinh sôi, nhưng bây giờ vẫn chỉ còn dư lại không tới ngàn người, đặc biệt là dưới tình huống hôn nhân vặn vẹo ở đây, nhân khẩu vẫn không cách nào tăng lên, có thể thấy được loại tốc độ tiêu vong này là nhanh bực nào.

Theo hắn nhìn, nhiều lắm không tới ba mươi năm nữa, người nơi này sẽ co lại hơn một nửa, lại năm mươi năm, phỏng chừng sẽ đối mặt với tình huống tuyệt diệt, đến lúc đó có thể có mười mấy người may mắn còn sống sót là tốt lắm rồi. Tình huống như vậy, bọn họ không thể không dự tính tới, một nơi tinh hoạt an toàn so với thứ gì cũng đều trọng yếu hơn, tuy rằng nơi này có thể nói là an toàn, nhưng phóng xạ thẩm thấu nghiêm trọng, không thể ở lại lâu.

- Ta ở ở lại đây hơn hai mươi ngày, từ khi biết được tin tức Địa Long Động một tháng sau sẽ mở ra từ miệng của Plymouth, ta đã muốn đến Địa Long Động nhìn, vì lẽ đó ta mới kiên trì ở lại chỗ này.

Đỗ Địch An nói tựa hồ không quá quan trọng, nhẹ nhàng nói:

- Thời điểm rảnh rỗi, ta vẫn nghĩ ta ở lại chỗ này là muốn đến Địa Long Động nhìn một chút, vậy thì đại thần cúng tế, ngươi để một người ngoại lai ở lại chỗ này là vì mục đích gì đây? Hiện tại, ta đại khái đã biết đáp án rồi.

Sắc mặt Đại thần cúng tế cùng Amily lần thứ hai phát sinh biến hóa, vừa giận vừa sợ nhìn Đỗ Địch An, hơn hai mươi ngày này các nàng thông qua thôn dân quan sát Đỗ Địch Ansinh hoạt, không gặp mặt Đỗ Địch An chính là vì không muốn bại lộ mục đích của các nàng, chờ Đỗ Địch An mở miệng trước, không nghĩ tới các nàng còn chưa nói gì, vẫn bị Đỗ Địch An nhìn thấu tâm tư, chuẩn xác khiến người khác sợ run!

- Ngươi đã sớm nghĩ tới rồi cho nên mới dám tới tìm chúng ta phải không?

Ngữ khí đại thần cúng tế ngữ khí không còn ôn hòa nữa, lạnh lùng nhìn chằm chằm Đỗ Địch An, chuyện đến nước này, nàng cũng không cần tiếp tục ẩn giấu nữa rồi. Đỗ Địch An lạnh nhạt nói:

- Trong hai mươi ngày này, ta chỉ đoán được các ngươi có ý đồ đối với ta, nhưng lại không biết cụ thể là cái gì, mãi đến khi các ngươi muốn tìm hiểu Thần Bích từ ta, ta mới biết. Ta cảm thấy đây cũng không phải là vấn đề gì, Thần Bích rất rộng, phần lớn ranh giới đều là chỗ không người ở lại, hơn nữa hoàn cảnh so với nơi này hẳn được tính là Thiên Đường rồi, hoàn toàn có thể chứa chấp được mấy người các ngươi.

Ánh mắt Đại thần cúng tế khẽ nhúc nhích, trầm giọng nói:

- Làm sao ta biết ngươi nói thật hay nói dối.

- Nếu như vừa bắt đầu ta không nói cho các ngươi ta đã đoán được, mà tiếp tục giả ngây ngốc nói cho các ngươi, có phải các ngươi sẽ càng tin tưởng hơn hay không?

Đỗ Địch An mang theo trào phúng nói:

- Ta có thể giả ngốc cái gì cũng không hiểu, ngây ngốc trả lời các ngươi, sau đó các ngươi nửa tin nửa ngờ, chậm rãi phỏng đoán, xin hỏi, cái này có ý nghĩa gì? Các ngươi muốn hỏi chũng chỉ là chuyển nhà đến Thần Bích, đây là hoàn toàn chính là một sự tình phi thường, phi thường nhỏ, giống như có một con sâu bay vào trong thôn các ngươi, thậm chí sẽ không có người nào trong các ngươi chú ý tới, đương nhiên, ví dụ này không quá thỏa đáng, nhưng sự thực chính là như vậy.

Amily nhìn đại thần cúng tế, kinh ngạc trong lòng, dựa vào lời giải thích của Đỗ Địch An, ranh giới Thần Bích chẳng phải là rộng lớn đến không thể nào tưởng tượng được? Sắc mặt Đại thần cúng tế lạnh lùng, nói:

- Sự tình Thần Bích ta cũng không phải hoàn toàn không biết, ta biết ranh giới nơi đó rộng lớn, Thần Bích cực kỳ cứng cỏi, có thể chống lại phần lớn hoang thú xâm lấn, ở nơi đó có thể sinh hoạt hơn mười triệu nhân khẩu, thế nhưng, ta muốn biết thế giới trong Thần Bích ra sao, có phải là một thế giới nhược nhục cường thực, người yếu bị sai khiến, cường giả vi tôn hay không.

Đỗ Địch An khẽ cười nói:

- Hình như bất kỳ thế giới nào đều là như vậy, lẽ nào nơi này của các ngươi không phải như vậy sao?

- Làm càn!

Amily nghe vậy hai hàng lông mày tức giận nhíu lại, quát lên:

- Nơi này của chúng ta không phải như vậy, ở đây rất hòa bình, bên trong chưa từng có chiến tranh!

- Không có chiến tranh, là bởi vì bọn họ bị thuần phục không có tham niệm.

Đỗ Địch An nhàn nhạt nhìn nàng:

- Nếu như trong thôn có một cô bé khác xuất hiện, thay thế vị trí của ngươi, nàng làm thần nữ, ngươi lại chỉ có thể ảo não làm thôn dân phổ thông, ăn đồ vật khó ăn như bọn họ, ngươi sẽ cam tâm sao? Nếu như không cam lòng, ngươi sẽ làm thế nào? Nơi này không có chiến tranh là bởi bì thôn dân yếu kém bị sai khiến, mà các ngươi chính là cường giả!

Amily bực bội cứng họng, bị Đỗ Địch An phản bác không nói ra lời, cắn răng nói:

- Ta, ta sẽ không như vậy!

Đỗ Địch An nhún vai một cái, không bày tỏ ý kiến. Đại thần cúng tế lạnh lùng nhìn chằm chằm Đỗ Địch An, đã rất lâu rồi không có ai dùng thái độ như vậy nói chuyện cùng với nàng, trong lòng nàng cảm thấy phẫn nộ, nhưng nàng biết, Đỗ Địch An mang theo hi vọng cho bọn họ tiếp tục duy trì, nàng suy nghĩ chốc lát, nói rằng:

- Trên một số phương diện, Ngươi nói đúng, nhưng nhược nhục cường thực cũng có sự phân chia khác biệt, có trần trụi, có ẩn giấu trong bóng tối, không biết Thần Bích kia là loại nào?

- Loại thứ hai đi.

Đỗ Địch An không chút nghĩ ngợi nói, hắn cũng biết đại thần cúng tế đang lo lắng cái gì, nếu như là loại thứ nhất nhược nhục cường thực trần trụi, vậy thì ngay cả nhân nghĩa bên ngoài cũng không tồn tại, như vậy thì không khác gì thế giới ma vật bên ngoài, đó chính là mang ý nghĩa thế giới này cực kỳ tàn ác, cường giả có thể trắng trợn cướp đốt giết hiếp không kiêng dè, không hề có trật tự cùng quy tắc.

Nhưng giấu quy tắc "Nhược nhục cường thực" tàn khốc này vào trong bóng tối, theo một ý nghĩa nào đó mà nói đã phân chia xã hội loài người cùng thế giới động vật, tuy rằng như vậy thường sẽ bị nói thành dối trá, nhưng điều này cũng vừa vặn là điểm khác nhau lớn nhất giữa nhân loại cùng động vật!

Ở thế giới động vật dựa vào lực lượng, sức mạnh không đủ sẽ trở thành con mồi. Ở thế giới loài người dựa vào trí tuệ, trí tuệ không đủ, tương tự cũng bị nuốt đến cả xương cũng không còn. Đại thần cúng tế khẽ gật đầu, điều này làm cho nàng yên tâm hơn rất nhiều, nàng có thể thấy Đỗ Địch An không giống nói dối, hơn nữa theo suy nghĩ của nàng, khả năng thứ nhất cũng khó có thể xảy ra, nàng hỏi:

- Có thể nói vị trí Thần Bích kia cho chúng ta không?

Đỗ Địch An hơi động trong lòng, nói:

- Coi như nói cho các ngươi rồi, các ngươi cũng không đến được, đường xá hai bên xa xôi, ta cũng phải trải qua gian nguy mới đi tới được nơi này. Ta nói với các ngươi một chút, khu vực trong Thần Bích ma vật ít ỏi, người bình thường như Plymouth cũng có thể đi săn ở đó, vào bất kỳ thời gian nào cũng được, mà ở địa phương xa hơn, số lượng cùng cường độ ma vật đều cao rất nhiều, còn nơi xa nhất thì chính là vùng đất này của các ngươi rồi, chúng ta gọi là thâm uyên địa vực, thông thường sẽ cấm người vào.