← Quay lại trang sách

Chương 963 Bắt Cóc

Ngươi!

Amily vô cùng tức giận, nàng chưa bao giờ chịu ủy khuất như thế, còn muốn hỏi thêm đã bị đại thần cúng tế cắt ngang:

- Đỗ tiên sinh, nếu phương pháp này không được, vậy ngươi có chủ ý gì tốt hơn?

Đại thần cúng tế nhìn ra sự nghiêm túc của Đỗ Địch An, tuy lời này khiến nàng cảm thấy tức giận, nhưng trước mặt không phải là lúc trở mặt với Đỗ Địch An, chỉ có thể nhịn tức giận.

Đỗ Địch An lạnh lùng nhìn Amily, không tiếp tục quan sát cô bé này, hắn nói:

- Nếu chúng ta cũng không thể tín nhiệm lẫn nhau, vậy biện pháp duy nhất chính là các ngươi thõa hiệp.

Amily bực bội nói:

- Tại sao là chúng ta thõa hiệp mà không phải là ngươi?

- Bởi vì lần trao đổi này vốn không cân bằng nhau, thành thật mà nói, chuyện này không có thương lượng, các ngươi hoặc từ chối hoặc đồng ý!

Sắc mặt Đỗ Địch An lạnh lùng, nói chuyện cũng hung hăng hơn lúc trước, có mấy phần dọa người:

- Ta có thể không đi Địa Long động, đối với ta mà nói, đến đó có nghĩa là ta có hi vọng tăng sức mạnh của bản thân, không đi cũng không có tổn thất gì! Nhưng các ngươi thì khác, các ngươi không chuyển đến trong vách thì sớm muộn gì cũng sẽ hủy diệt, các ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu? Ba mươi năm? Năm mươi năm?

- Đối với các ngươi mà nói, cái này liên quan đến vấn đề tồn vong của tất cả mọi người, nhưng đối với ta chỉ là có thể sẽ tăng sức mạnh của ta thôi, loại trao đổi này, ngươi có tư cách gì thương lượng với ta?

Đại thần cúng tế cùng Amily lập tức tức giận, nhưng lại có chút hoảng sợ, không ngờ thái độ của Đỗ Địch An lại chuyển biến nhanh như vậy, trước đó vẫn còn hòa khí, bây giờ lại cứng rắn như đá.

- Đỗ tiên sinh, ngươi đừng quá đáng!

Đại thần cúng tế cảm thấy hắn phải cứu vẫn lại mặt mũi, lạnh lùng nói:

- Nơi này chung quy vẫn là địa bàn của chúng ta, ngươi cho rằng không được chúng ta đồng ý thì ngươi có thể rời khỏi chỗ này được sao? Ngươi dùng tính mạng của ngươi làm trao đổi, chẳng lẽ không đáng giá?

Đỗ Địch An cười gằn, nói:

- Trước tiên không nói các ngươi có thể giữ ta được không, nếu giữ được rồi, ta đảm bảo các ngươi cũng sẽ không còn bao nhiêu người sống, không tin ngươi cứ việc thử một chút!

Đại thần cúng tế không ngờ Đỗ Địch An một bước cũng không nhường, sắt mặt hơi thay đổi, trong lòng âm thầm có chút hối hận, trước đây không nên nhắc đến người yêu của Đỗ Địch An mà chọc tức hắn, bây giờ lại khiến sự tình trở nên căng thẳng, đây là tình huống nàng không muốn nhìn thấy, lạnh giọng nói:

- Đỗ tiên sinh, chúng ta liều đến lưỡng bại câu thương, chẳng tốt cho ai cả, sẽ chỉ là nhân loại chúng ta tiêu vong càng nhanh, hơn nữa ta không muốn dùng thủ đoạn xấu nhất đối phó ngươi, nhưng hi vọng ngươi cũng không lừa gạt người khác quá nhiều!

- Ta cũng không có gạt người.

Đỗ Địch An nhìn ra ý thõa hiệp của nàng liền nói:

- Ngươi ta đều thối lui một bước, chờ ra Địa Long động liền cho các ngươi con đường hoàn chỉnh, ta chỉ có thể bảo đảm, con đường ta cho tuyệt đối là thật, hơn nữa lúc ở ngoài, ta có thể tặng các ngươi hai tin tức phụ.

Sắc mặt Đại thần cúng tế khó coi, cứ như vậy lại trở về tình huống đàm phán lúc đầu, nhưng lần này nàng không cách nào cự tuyệt, bằng không chẳng khác nào trở mặt, nàng hỏi:

- Tin tức gì?

- Tin thứ nhất, bây giờ ta có thể nói với các ngươi.

Đỗ Địch An lạnh lùng nói:

- Thần Bích, cõi đời này không phải chỉ có một, cái mà ta đã nói với ngươi gọi là Thần Bích Sylvia.

- Cũng không phải chỉ có một?

Đại thần cúng tế co rụt lại, tỏ vẻ ngơ ngác.

Amily trợn to hai mắt, giật mình nhìn Đỗ Địch An, hỏi:

- Vậy tin tức thứ hai?

Đỗ Địch An liếc nàng một cái, nói:

- Không trả giá cái gì, liền muốn hỏi nhiều như vậy, có hơi tham rồi?

Amily bực bội khi bị Đỗ Địch An phản bác, nhưng biết mình đã đắc tội Đỗ Địch An rồi nên bị hắn nhắm vào cũng là chuyện đương nhiên, chỉ là không cam lòng!

Đại thần cúng tế phục hồi lại tinh thần, trong lòng có mấy phần chấn động, nàng khát vọng có thể chuyển nhà đến trong Thần Bích, biết được tình hình của Thần Bích từ người ngoài hơn trăm năm trước, nhưng nàng lại không ngờ Thiên đường như nơi này lại không chỉ có một!

Điều này vừa khiến nàng chấn động vừa khiến nàng cảm thấy chua xót cùng phẫn nộ, bọn họ cùng là nhân loại nhưng lại ở nơi hoang vu cằn cỗi này mấy trăm năm.

Trầm mặc một lúc lâu, Đại thần cúng tế mới tiêu hóa hết tin tức này, nàng nói với Đỗ Địch An:

- Được, ta đáp ứng điều kiện của ngươi, nhưng ngươi nhất định phải tuyên thệ, ngươi nói tất cả đều là sự thật, dùng danh nghĩa của người yêu ngươi lập lời thề!

Đỗ Địch An nắm chặt nắm đấm, trong mắt đầy sát khí, nói từng chữ:

- Các ngươi thích tự mình hủy diệt vậy sao?

Sắc mặt Đại thần cúng tế hơi đổi, nói:

- Chỉ là tuyên thệ mà thôi, lại không làm tổn thương đến nàng, trừ phi lời ngươi nói là dối.

- Đây là vấn đề tôn nghiêm!

Đỗ Địch An nhìn chằm chằm nàng:

- Không có bất kỳ thứ gì có thể khiến nàng dính líu vào, nếu ngươi nói muốn ta dùng tính mạng của mình để tuyên thề, ta hoàn toàn đồng ý, nhưng thứ các ngươi ngàn vạn lần không nên làm chính là nhiều lần liên lụy đến nàng!

Đại thần cúng tế nghĩ thầm, cũng là vì ngơi phản ứng mãnh liệt như thế nên mới tin tưởng ngươi sẽ không bắt nàng nói dối, nhưng xem bộ dáng phẫn nộ như vậy của Đỗ Địch An, nàng biết không thể rồi, chỉ có thẻ lùi lại mà cầu việc khác, nói:

- Được, vậy lấy danh nghĩa của ngươi tuyên thệ đi.

- Đợi đã.

Sát ý trong mắt Đỗ Địch An dần thu lại, hờ hững nói:

- Các ngươi mạo phạm ta, nghi vấn ta đều không có vấn đề, nhưng các ngươi không nên không tôn trọng người ta yêu, bây giờ ta đổi ý rồi, một tin tức còn lại ta sẽ không cho các ngươi, ngoài ra, các ngưi nhất định phải xin lỗi tạ tội với nàng ấy.

- Cái gì?

Amily trợn mắt:

- Muốn chúng ta xin lỗi nàng? Làm sao có thể! Chúng ta không làm gì sai!

Đại thần cúng tế tỏ vẻ giận dữ, cảm thấy Đỗ Địch An quá đáng, nói:

- Đỗ tiên sinh, ngươi làm thế, chẳng lẽ chột dạ rồi?

Đỗ Địch An lạnh lùng nhìn các nàng, bỗng nhiên khóe miệng hơi động, lộ ra một nụ cười cợt, nói:

- Các ngươi ngu muội sẽ phá hủy người dân, ta cho các ngươi cơ hội lại không biết quý trọng, nói thật, cục diện này ta cũng không muốn nhìn thấy, nhưng các ngươi ngu muội rồi tạo thành cục diện như vậy, đã thế thì chúng ta liền cùng gánh chịu kết quả!

Đai thần cúng tế nghe được sát ý trong lời nói của Đỗ Địch An, trong lòng thất kinh, lập tức tỉnh lại, nàng không muốn nhìn thấy quan hệ song phương vỡ tan, vì nàng biết, sử dụng thủ đoạn để áp chế Đỗ Địch An sẽ đánh đổi cái giá không nhỏ. Lúc trước vốn đàm luận thuận tiên, tất cả biến cố đều do các nàng nói đến người yêu hắn, nàng có chút hối hận, không ngờ Đỗ Địch An sẽ xem trọng người yêu như vậy, thậm chí còn quan trọng hơn bản thân, điều này khiến nàng khó lý giải được. Nhưng chuyện đến nước này, nàng là Đại thần cúng tế cao quý, nên cũng thể chịu thua Thi Đạo.

- Nếu ngươi cố ý như vậy, đừng trách chúng ta không khách khí.

Đại thần cúng tế dùng ánh mắt ra hiệu Amily chuẩn bị ra tay.

Ánh mắt Đỗ Địch An xuyên thấy màn che, nhìn thấy ánh mắt nàng ra hiệu, cười lạnh nói:

- Những người man rợ các ngươi cũng không biết cái gì gọi là lễ phép cùng khách khí, Amily, Đại thần cúng tế đưa tay về hướng ngươi là có ý gì?

Amily nhìn thấy ánh mắt Đại thần cúng tế ra hiệu, vừa mới chuẩn bị ra tay với Đỗ Địch An, lại nghe lời hắn nói, quay đầu liếc nhìn, chẳng lẽ tỷ tỷ còn có chỉ thị khác?

Vừa quay nhìn, âm thanh vèo nổi lên, Amily chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ đi, sau một khắc đã ra khỏi màn che, cảm giác trên cổ bị một bàn tay thon dài bắt lấy.

Trong lòng nàng lạnh lẽo, biết mình đã bị lừa.

- Ngươi!

Đại thần cúng tế thấy Đỗ Địch An bét Amily trong nháy mắt, bực bội đứng lên, xốc màn che, thân phận nàng không thể dễ dàng gặp người khác, nhưng giờ khắc này cũng không rảnh để bận tâm những thứ khác.

Nhưng nàng không hề biết, Đỗ Địch An từ lâu đã thấy dáng vẻ nàng qua màn che rồi.

- Ngươi tốt nhất là đứng lại.

Đỗ Địch An khống chế Amily, lãnh đạm nhìn Đại thần cúng tế, nói:

- Tuy không biết ngươi sẽ dùng thủ đoạn gì để chế phục ta, nhưng mặc kệ ngươi làm gì, ta bảo đảm, có thể khiến nàng ta chết trước khi ngươi ra tay.

Đại thần cúng tế biết Đỗ Địch An nói không sai, đừng nói là nàng, cho dù là Đại thần cúng tế mạnh nhất của các đời ở đây cũng không thể cứu Amily từ tay Đỗ Địch An, dù sao thân thủ nàng dù có nhanh, cũng không thể nhanh hơn ngón tay Đỗ Địch An, huống hồ hắn cũng là cao thủ hàng đầu.

Nếu sử dụng mưu khiến, phỏng chừng Amily sẽ bị bắn giết.

Nàng cắn răng, nói với Đỗ Địch An:

- Nếu Amily có chuyện, ngươi cũng đừng mong sống xót rời khỏi đây, đừng nghĩ ngươi muốn làm gì thì làm, Amily tuy là thần nữ nhưng hi sinh vì tộc nhân không ít, năm đó người ngoại lai kia công kích, thần nữ chính là người đầu tiên ra sức chống lại, Amily cũng sớm có chuẩn bị như vậy!

Amily nghe được lời của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh nhất thời trấn tĩnh lại, thân thể không run rẩy, con ngươi sáng lấp lánh tràn ngập kiên quyết dũng khí, tựa hồ bấ cứ lúc nào cũng đã chuẩn bị.

Đỗ Địch An cảm giác được con tin trong tay đã bình tĩnh lại, nói với Đại thần cúng tế:

- Nói không sai, vì vậy ta quyết định cho các ngươi thêm một cơ hội.

- Hả?

Đại thần cúng tế cau mày.

- Sau khi Địa Long bắt đầu mở rộng, ta mang theo Amily đi vào, lúc rời đi, ta vẫn sẽ giao lộ trình cho các ngươi, còn có tin hay không liền tùy vào các ngươi rồi.

Đỗ Địch An nói.