Chương 970 Nghịch Cảnh
Đỗ Địch An liếc nhìn chằm chằm con Hoang Trùng đang chậm rãi thức tỉnh, nói với Amily:
- Ngươi chờ ở đây, đừng nhúc nhích.
Amily thấy Đỗ Địch An tựa hồ muốn rời khỏi, trong lòng căng thẳng, nơi này đen kịt một mảng, nàng ăn hai con Hoang Trùng, sức mạnh tuy tăng lên nhưng tầm nhìn cũng chỉ thấy trong phạm vi ba đến năm mét, không biết Đỗ Địch An đã phát hiện ra cái gì.
Đỗ Địch An nhấc chiến đao, nhanh chóng phóng về hướng con Hoang Trùng.
Hoang Trùng bị cử động của Đỗ Địch An làm cho kinh động, thân thể đang cuộn lại nhanh chóng vươn ra, thân thể dài gần ba mét, lổ tròn đột nhiên mở rộng lộ ra một cái miệng dữ tợn đầy răng nhọn, khi nó mở miệng có thể nhìn thấy răng đen kịt bên trong, tựa hồ bền trong đều dày đặc răng nhọn.
Nó phát ra một tiếng réo, nhanh chóng nhảy qua hướng Đỗ Địch An.
Con ngươi Đỗ Địch An híp lại, đột nhiên nhanh tay chém xuống, chặt đứt thứ đang bay tới, sau đó lại nhấc đao cắt rơi thân thể.
Nhát đao liên tục, thân thể con Hoang Trùng này cấp tốc bị chặt thành vài đoạn.
Tuy giải quyết nhanh chóng nhưng Đỗ Địch An vẫn nghiêm nghị, tốc độ của con này cực nhanh, sánh ngang với cấp bậc Khai Hoang giả, hắn không biết đây có phải là Hoang Trùng mạnh nhất nơi này, nếu bên trong còn có con mạnh hơn, vậy rất có thể là cấp bậc Nội Hoang giả, thậm chí….. có thể tồn tại Hoang Trùng cấp Chúa Tể!
Hắn không dám khinh thường, xoay người kêu Amily phía sau:
- Lại đây.
Amily nghe thấy âm thanh Đỗ Địch An truyền lại liền thở phào, lập tức chạy về phía trước.
Rất nhanh, Helisha cùng Amily đã tới bên cạnh Đỗ Địch An, hắn có thể dùng lục lạc để triệu Helisha đến.
Nhìn thấy Hoang Trùng to lớn bị chặt đứt trên đất vẫn còn đang vặn vẹo, sắc mặt Amily kinh ngạc, cái ý niệm đầu tiên là sao có thể to lớn như vậy, ý nghĩ thứ hai là lớn như vậy thì ăn thế nào được?
Đỗ Địch An nhìn thấy ánh mắt của nàng, nói:
- Có muốn nếm thử hay không?
Amily vội lắc đầu.
- Chạy!
Đỗ Địch An tiếp tục đi về phía trước, đi không được bao lâu, tầm nhìn lại trở nên trống trải, phía trước xuất hiện một thế giới dưới lòng đất tương tự như hang động, trên mặt đất có bốn năm con Hoang Trùng tráng kiện như vừa nãy đang ngủ quanh.
Đỗ Địch An thấy cả kinh, dặn Amily ở tại chỗ đợi hắn, chủ động phóng tới hướng Hoang Trùng.
Sau khi bị kinh động, chúng phản ứng rất nhanh, lập tức nhào tới Đỗ Địch An.
Bóng người Đỗ Địch An như phân thành ba, ánh đao lấp lóe, vài con Hoang Trùng đánh về phía hắn nhanh chóng bị giải quyết.
Đỗ Địch An thở phào nhẹ nhõm, tâm tình vẫn có chút trầm trọng, suy đoán lúc trước tựa hồ thật sự có thể thành công, nếu gặp phải Hoang Trùng cấp Chúa Tể thì đảm bảo không bị thương là điều kiện tiên quyết, hắn nhất định phải bảo Helisha phối hợp với mình công kích, nhưng đây là chuyện mà hắn không muốn làm, trên vùng Hoang dã, tỷ lệ bị thương chết tăng cao đến hơn 70%.
Hang động này vô cùng rộng rãi, như thể thế giới thôn trang bên ngoài hang động, bầu trời cao khoảng mười mét, bốn phía trên vách đá dính đầy chết lỏng sền sệt vô cùng ẩm ướt, trên đất có vũng nước đen thui, còn có dùi đá sắc bén nhô ra giống như măng, sau khi Đỗ Địch An đi về phía trước mười mấy mét, chợt nghe một trận âm thanh tất tất tác tác.
Hắn nhất thời dừng lại, ngưng mắt lắng nghe.
m thanh này là âm thanh mà sát trên mặt đất, nhưng âm thanh dày đặc, số lượng rất nhiều.
Hắn cật lực nhìn về phía trước, rất nhanh, phần cuối tầm nhìn xuất hiện một màn, một mảng Hoang Trùng đen kịt từ trong hang động phía trước vọt tới như bầy cá trong nước, nhưng nhìn kỹ liền phát hiện từng con Hoang trùng đều tráng kiện giống con mà lúc trước hắn đã gặp phải, nhiều con còn dài khoảng bốn đến năm mét.
Đỗ Địch An tê cả da đầu, bầy trùng, hắn cũng đã gặp qua ở trong đường bên ngoài vì thể chất Amily hấp dẫn Hoang Trùng, nhưng bọn trước đó đều có kích cỡ nhỏ cùng cỡ trung, dù thành đàn cũng có thể dễ dàng giảu quyết. Nhưng bầy Hoang Trùng trước mắt lại không như thế, tất cả đều tương tự với Khai Hoang giả, hơn nữa hắn vẫn không rõ những Hoang Trùng này có năng lực quỷ dị gì khác, tỷ như trình độ ăn mòn siêu cường, hoặc là phun ra khí độc.
Chạy!
Đỗ Địch An xoay người xách Amily chạy, Helisah đi sát đằng sau hắn.
Rất nhanh, Đỗ Địch An lùi lại khỏi lối đi chật hẹp, mấy Hoag Trùng khổng lồ bị hắn chặt đứng lúc trước tựa hồ đã biết được cách hoạt động bằng nửa đoạn than, chúng vặn vẹo bò đến nhưng tốc độ không nhanh.
Đỗ Địch An dùng chiến đao đẩy chúng ra, nhảy vào thông đạo, vừa chạy vừa nghĩ biện pháp giải quyết.
Trong thông đại đều là Hoang Trùng bị chặt đứt, có một số đang còn ngoằn ngoèo trên mặt đất, có một số đã chết, nhưng khi Đỗ Địch An đi ngang qua, chúng lập tức nhấc người lao thẳng về phía chân hắn.
- A!
Amily kinh hô một tiếng.
Đỗ Địch An nhìn xuống, trên đùi nàng có một Hoang Trùng trắng như tuyết bò lên, quấn quanh bắp đùi nàng.
Đỗ Địch An cau mày, chiến đao bổ xuống, Amily lại hoảng sợ kêu to, nhưng lập tức cảm giác đùi mình bị buông lỏng, Hoang Trùng quấn quanh kia bị chém thành hai, bắp đùi trắng như tuyết chưa bị thương gì.
Nàng thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy sợ hãi không thôi, không ngờ đao pháp của Đỗ Địch An lại tinh chuẩn như vậy.
Đỗ Địch An quay đầu nhìn về phía sau, chỉ thấy đám Hoang Trùng to lớn kia vẫn kiên nhẫn đuổi theo, đồn vào trong lối đi hẹp.
Sắc mặt Đỗ Địch An trở nên khó coi, những Hoang Trùng này không phải sẽ đuổi theo hắn ra khỏi Địa Long động chứ?
Đang suy nghĩ, hắn chợt thấy một đám Hoang Trùng nhỏ hơp thành một đoàn vọt tới ở thông đạo phía trước, tất cả đều là Hoang Trùng mà hắn chặt đứt lúc trước, không ngờ trong thời gian nửa giờ mà đã liền khôi phục năng lực hoạt động.
Hai bầy Hoang Trùng, tiền hậu giáp kích.
Đỗ Địch An âm trầm, tuy phía trước vọt tới là loại Hoang Trùng nhỏ nên hắn cũng không e ngại, nhưng số lượng lại nhiều, muốn thanh lý thì cần thời gian, mà bầy Hoang Trùng to lớn phía sau cũng không cho phép chờ đợi.
Amily còn chưa hiểu xãy ra chuyện gì, nhưng thấy vẻ mặt lo lắng của Đỗ Địch An, trong lòng có chút sợ hãi, biết rằng chuyện nàng lo lắng nhất đã xãy ra. Cùng lúc đó, nàng nghe thấy âm hanh thùng thùng vang vọng phía sau, âm thanh này so với lúc trước còn lớn hơn, như là vô số hoang thú áp sát, trong đầu nàng hiện ra một ít hình ảnh khủng bố.
Chẳng lẽ phải chôn cùng hắn ở chỗ này?
Trong lòng nàng nghĩ, có một tia cay đắng cùng sợ hãi, mục đích nàng tới đây, mặc dù không thể để Đỗ Địch An chôn cùng nhưng cũng phải khiến Đỗ Địch An trọng thương, Đại thần cúng tế lại chuẩn bị kỹ càng bên ngoài để bắt giữ Đỗ Địch An trọng thương, sau đó tra hỏi ra bí mật của hắn cùng tọa độ của Thần Bích.
Đây chính là kế hoạch của nàng cùng Đại thần cúng tế, kế hoạch hiển nhiên phải hoàn thành, chỉ là nàng có chút sợ sệt, nàng không sợ chết, nhưng sợ bị những đồ vật xấu xí dữ tợn này cắn chết.