Chương 977 Suy Luận
Sau đó mọi người tiến vào hang động cũng không dám nữa châm lửa nữa, trong đó mấy lần có người không cẩn thận châm lửa, đều sẽ kinh động bầy hoang trùng sâu trong hang, mang đến phiền toái còn lớn hơn nữa. Vì vậy sau đó đã quy định, tiến vào nơi này không cho phép mang theo lửa.
Đỗ Địch An tỉnh ngộ, hỏa diễm sẽ kinh động thủy tinh hoang trùng này, khó trách thời điểm bọn hắn biết có khuyết điểm lớn như vậy nhưng cũng không dùng hỏa công, hóa ra là có nỗi khổ tâm trong lòng. Quả thực lấy sức mạnh của những thôn dân này, coi như mang theo cây đuốc, gặp phải bầy hoang trùng, thậm chí không phải là con thủy tinh hoang trùng này cũng chỉ có một con đường chết, một màn thủy tinh hoang trùng phun ra bạch khí khiến cho hỏa diễm đông cứng lại lúc trước vẫn còn lưu lại trong lòng của hắn.
Điều này trái với quan niệm khoa học trong long của hắn, hỏa diễm bị đông cứng, quả thực là khó mà tin nổi. Nhưng thời điểm sau đó ngực hắn bị đông lại, hắn chậm rãi cảm giác được một tia dị dạng, tuy rằng nhiệt độ của bạch khí kia cực thấp, nhưng cũng không cách nào dựa vào nhiệt độ thấp để đóng băng hỏa diễm, mà là một loại chất dính dạng lưới bao hỏa diễm, hắn cũng không biết nên hình dung thế nào. Đây là một loại phương thức công kích hắn chưa từng gặp, nhìn giống như tủ lạnh nhưng không phải tủ lạnh. Thậm chí hắn hoài nghi con thủy tinh hoang trùng này, cũng không phải sinh vật trên địa cầu, mà là thời điểm tai nạn tận thế kia xuất hiện ở các nơi trên thế giới! Suy nghĩ hồi lâu, Đỗ Địch An vẫn như cũ không có được đáp án, trong hang động im lặng không có một tiếng động. Rất lâu sau đó, Đỗ Địch An lại nghĩ đến một chuyện, quay sang hỏi Amily:
- Hoang thần di hài này là các ngươi để ở đây sao?
Amily nghe vậy liếc mắt nhìn Hoang thần di hài to lớn kia, lắc đầu nói:
- Là tổ tiên chúng ta để ở chỗ này, nhưng đáng tiếc sau đó bị những hoang trùng này xâm lấn, chiếm cứ nơi này, ngay cả chúng ta cũng không thể tiến vào.
- Những hoang trùng này từ đâu đến?
- Không biết, một ngày nào đó bỗng nhiên liền xuất hiện.
- Bỗng nhiên xuất hiện?
Đỗ Địch An cau mày, cảm thấy lời giải thích của nàng có rất nhiều điểm đáng ngờ, hắn hỏi lần nữa:
- Ngươi là dòng dõi Hoang thần, nếu hoang trùng này yêu thích máu tươi của các ngươi, hẳn là cũng sẽ yêu thích thi thể Hoang thần, tại sao nàng còn có thể bảo lưu hoàn chỉnh?
Amily lườm hắn một cái, nói:
- Hoang thần là thần linh vô thượng, chết rồi bách trùng bất xâm, điều này có gì đáng kinh ngạc?
Trong lòng Đỗ Địch An không nói gì, đây là mạnh mẽ dùng thần thoại để giải thích khoa học sao? Không biết được đáp án từ miệng Amily, hắn cũng không tiếp tục hỏi nữa. Lấy tuổi tác của Amily, phỏng chừng hiểu biết cũng có hạn, hẳn là tất cả bí mật đều ẩn giấu trong đầu lão bà đại thần cúng tế kia, nhưng đáng tiếc hắn không có cách nào cạy miệng của nàng ra được.
Bỗng nhiên hắn nghĩ tới một chuyện, hỏi:
- Nếu như ta nói tọa độ Thần Bích cho các ngươi rồi, các ngươi làm thế nào để di chuyển đến Thần Bích, nơi đó đường xá xa xôi, coi như là ta một mình tới đây cũng mấy lần suýt nữa chết đi, các ngươi nhiều người như vậy, ở khu dã ngoại không khác gì đom đóm, rời khỏi chỗ này sẽ chết càng nhanh chứ?
Amily biết thói quen của Đỗ Địch An, hừ lạnh một tiếng, cúi đầu ôm chân, không để ý đến hắn. Đỗ Địch An thấy nàng không nói, ánh mắt chuyển động, nói:
- Chẳng lẽ nói, nơi này của các ngươi có đồ vật gì có thể đưa tất cả đám người tới đích an toàn? Vật như vậy hẳn là một loại vật thể cỡ lớn chứ? Sẽ không phải chính là đồ vật bên trên làng của các ngươi chứ?
Trong lòng Amily đập mạnh, không nghĩ tới ngay cả điều này Đỗ Địch An cũng có thể đoán được. Đỗ Địch An nhìn thấy thân thể nàng run rẩy, trong mắt lóe lên ánh sáng, không nghĩ tới chính mình đoán đúng rồi.
Những ngọn đèn phía trên ngôi làng được sử dụng làm đèn chiếu sáng, nói rõ có nguồn năng lượng, từ kích thước của ánh đèn, Đỗ Địch An đã sớm hoài nghi rất có khả năng bên trên là một máy bay cỡ lớn. Từ Hoang thần di hài ở nơi này có thể suy đoán ra, máy bay này không phải do Địa cầu chế tạo, mà có thể là phi thuyền của đám sinh vật ngoài hành tinh lúc trước xâm lấn Địa cầu kia! Nếu là như vậy, hiển nhiên bọn người Amily có quyền hạn khống chế phi thuyền này!
- Xem ra thu hoạch lần này còn lớn hơn so với tưởng tượng.
Ánh mắt Đỗ Địch An ánh mắt lấp lóe, giá trị của một phi thuyền người ngoài hành tinh còn lớn hơn Hoang thần di hài, hơn nữa phi thuyền này còn có nguồn năng lượng!
- Khó trách chỗ ở của các ngươi lại hoa lệ như vậy, còn có nguồn năng lượng, nhưng trong thôn thì vẫn đơn sơ như thế.
Đỗ Địch An giống như cười mà không phải cười nhìn nàng, nói:
- Ở lại đây thời gian dài dằng dặc như vậy, lại không gặp phải quái vật khủng bố xâm lấn, hẳn là có biện pháp gì để che đậy mùi của các ngươi, mặc dù các ngươi tình cờ đi ra ngoài đi săn để lại mùi, đối với một số mãnh thú mà nói cũng chỉ là mấy con kiến nhỏ, bọn chúng lười đuổi bắt. Nhưng tất cả các ngươi tụ lại chỗ này, đối với những ma vật cỡ lớn kia mà nói lại là một bữa ăn thịnh soạn, các ngươi lại không bị bọn chúng chú ý, hẳn không đơn thuần chỉ là dựa vào Hoang thần che chở chứ?
Sắc mặt của Amily trắng bệch, đây là bí mật sâu nhất trong tộc của bọn hắn, không nghĩ tới không chỉ khiến cho Đỗ Địch An chú ý, hơn nữa còn bị hắn suy đoán ra.Tuy rằng nàng cảm thấy nếu đổi vị trí, nàng cũng có nghĩ ra những điều này, chỉ là không tự tin như Đỗ Địch An được, phảng phất đã khẳng định suy nghĩ của mình là sự thực, cảm giác này khiến cho nàng rất căm ghét, đồng thời cũng rất ủ rũ, cúi đầu nói:
- Ngươi muốn nghĩ sao thì nghĩ.
Nàng đã quyết định rồi, không tiếp tục để Đỗ Địch An dắt mũi nữa. Đỗ Địch An liếc nhìn nàng một chút, quay đầu nhìn về Hoang thần lún vào bên trong vách đá kia, ánh mắt hơi lấp lóe. Hắn không nghĩ ra được tại sao Hoang thần di thể này lại tồn tại ở đây. Nếu như nói các tổ tiên của Amily mai táng Hoang thần ở chỗ này thì tại sao lại có hoang trùng xâm nhập, hơn nữa lối ra hang động lại kéo dài đến trong thôn, cũng không phải đến từ ngoại giới, điểm này có ý vị sâu xa.
Đúng lúc này, bụng hắn lại kêu ùng ục. Cảm giác đói bụng thiêu đốt dạ dày, Đỗ Địch An khẽ cau mày, liếc mắt nhìn Helisha bên cạnh, chỉ thấy thương thế của nàng vẫn chưa khỏi, mà thuốc hắn sử dụng trị liệu cũng không có hiệu quả gì đối với thân thể của nàng, chỉ có thể dựa vào tự thân nàng khôi phục. Mà dựa vào sự hiểu biết của hắn về hành thi, muốn khôi phục thương tích thân thể, biện pháp nhanh nhất chính là ăn uống, tuy rằng hành thi có thể chịu đói trường kỳ, nhưng thời điểm chịu đói thể chất sẽ không tăng trưởng, ngược lại bởi vì thiếu nước, hành động sẽ chậm lại, mặc dù hành thi vô ý thức, thậm chí không thể gọi là "Sinh vật", nhưng cho dù là một vật thể cũng sẽ có hệ tuần hoàn cùng với nhu cầu của riêng nó.