Chương 1011 Vạn Nhân Trảm
Cũng là mua ở bên trong thần điện sao?
Đỗ Địch An hỏi. Lothik khẽ cười khổ đáp:
- Cũng chỉ có mua được từ thần điện mà thôi. Đại nhân, ngài không biết những điều này sao?
Nói tới chỗ này, hắn giương mắt nhìn Đỗ Địch An một chút, ánh mắt hắn rất trong suốt, không khỏi toát ra vẻ hoài nghi.
Đỗ Địch An biết ý nghĩ của hắn liền nói:
- Biết quá nhiều cũng không có chỗ tốt gì đối với ngươi, ngươi chỉ cần làm thật tốt chuyện ta giao cho, chờ mọi việc xong xuôi rồi, ta tất nhiên sẽ cho chỗ tốt. Nhưng nếu như làm hỏng chuyện, hậu quả không cần phải nhiều lời đúng không?
Trong lòng Lothik rùng mình, vội trả lời:
- Xin đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ làm chuyện này thật thỏa đáng.
- Bao lâu có thể đưa đến?
Đỗ Địch An hỏi. Lothik thấy Đỗ Địch An vội vã như vậy, suy nghĩ một chút rồi đáp:
- Khẩn Cầu Giả là truyền kỳ ma vật mạnh nhất, ký sinh hồn trùng của nó phải hẹn trước mới mua được, hẳn là cần nửa tháng mới lấy được. Nếu như đại nhân ngài cần gấp, không ngại chuyển sang đệ nhị ma vật Linh Mị giả, chỉ cần khoảng mười ngày là có thể mua được, còn ma vật xếp hạng ngoài top10, chỉ cần 2 3 ngày là lấy được tới tay.
Nói xong hắn nhìn Đỗ Địch An một chút, thấy vẻ mặt Đỗ Địch An suy tư, tựa hồ không hề nghi ngờ, trong lòng hắn mới hơi thở phào nhẹ nhõm.
Trên thực tế hắn chưa nói hết, chính là nếu như tốn gấp đôi giá tiền, cộng thêm một chút tiền để sắp xếp quan hệ, cho dù là truyền kỳ ký sinh hồn trùng của Khẩn Cầu Giả cũng có thể lấy được tới tay trong vòng ba ngày!
Nhưng mà nghĩ đến tựa hồ Đỗ Địch An cũng không biết những điều này, hắn mới mạo hiểm giấu giếm đi, nghĩ thầm Đỗ Địch An có thể lấy được Khẩn Cầu Giả từ nơi này, phân nửa sẽ không đi tới lãnh địa khác để dò hỏi nữa.
Đỗ Địch An không biết tình huống ở nơi này, quả thực không nghĩ tới có thể thông qua dùng tiền là có thể sớm lấy được truyền kỳ ký sinh hồn trùng. Đối với hắn mà nói, đây chính là đồ vật lấy ra từ trong cơ thể ma vật, không thể nói mua là mua được. Nhưng Lothik đã xóa bỏ quan niệm của hắn, ở bên trong thần điện thần bí của tòa Thần Bích này, truyền kỳ ký sinh hồn trùng tựa hồ chỉ là hàng hóa, có tiền là có thể mua được.
- Có cần hẹn trước không?
Đỗ Địch An suy nghĩ một chút, hỏi:
- Ký sinh hồn trùng của Khẩn Cầu Giả không có ở trong thần điện sao? Không thể nào, lâu như vậy mới có thể lấy tới tay? Lẽ nào ngươi đặt hành xong, bọn họ mưới đi săn giết hay sao?
Trong lòng Lothik nhảy lên, lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết được, đây là việc của thần điện, những lãnh chúa như chúng ta không có quyền hỏi đến, nhưng mà một số lãnh chúa ở vương đô có quan hệ rộng, có thể sẽ biết một chút tin tức trong đó.
Hắn nói lời này nửa thật nửa giả, đoán rằng Đỗ Địch An cũng không biết được. Từ biểu hiện của Đỗ Địch An mà xem, hắn đại thể đã đoán được thân phận của đối phương, điều này làm trong lòng hắn hơi run rẩy, nếu như Đỗ Địch An đến từ ngoài Thần Bích, như vậy tình cảnh của hắn sẽ nguy hiểm hơn.
Một khi Đỗ Địch An lợi dụng hắn xong, rất có thể sẽ giết người diệt khẩu. Đỗ Địch An nghi ngờ nhìn hắn, không che giấu hoài nghi trong lòng chút nào, trái lại hoàn toàn biểu lộ lên trên mặt, giống như trên mặt viết hai chữ "Hoài nghi", trần trụi nhìn chằm chằm vào Lothik, không nói một lời nào, chỉ nhìn chằm chằm như thế. Tuy là trong lòng hắn không biết Lothik có lừa hắn hay không, nhưng vì phòng ngừa hắn nói dối, hắn vẫn cố ý lừa bịp nhìn một chút. Lothik nhìn Đỗ Địch An có thái độ hoài nghi, trong lòng hơi chột dạ.
Vốn là hắn nói dối, lại bị Đỗ Địch An nhìn chằm chằm như thế, cho dù hắn làm lãnh chúa nhiều năm như vậy, lòng dạ thâm trầm cũng có một tia chột dạ, đây là do nhân tính gây ra. Huống hồ Đỗ Địch An cũng không phải là người bình thường, bản thân đã có mấy phần khí chất người bề trên, cộng thêm nắm giữ tính mạng Lothik, tiện tay có thể giết chết, trong lòng hắn không thể nào không sốt sắng, nhưng hắn vẫn cật lực duy trì vẻ mặt bình tĩnh, cười khổ nói:
- Đại nhân, ta tuyệt đối không lừa gạt ngài, những gì ta nói đều là thật sự, không tin ngài hỏi những lãnh chúa khác một chút, tất cả đều là như vậy, nếu như ta có nửa lời nói dối, ngài quay lại xử lý ta sau cũng được.
Hắn nói phi thường thành khẩn, chỉ thiếu bước vỗ ngực bảo đảm thôi. Dù là ai nhìn thấy thái độ như vậy cũng sẽ không còn nghi ngờ. Nhưng con mắt Đỗ Địch An híp híp, nói rằng:
- Sinh mệnh có được không dễ, lại còn có thể ngậm chìa vàng sinh ra ở gia đình lãnh chúa thì càng không dễ dàng. Ta quên nói cho ngươi biết là ta có một loại năng lực chuyên dùng để kiểm tra nói dối, mà vừa rồi ngươi đã nói dối, cụ thể là câu nào ta cũng không biết. Nhưng ta hi vọng ngươi có thể thẳng thắn nói ra, bằng không ta chỉ có thể khiến cho ngươi vĩnh viễn im lặng mà tiếc nuối rồi. Đối với ta mà nói, đi tìm một lãnh chúa khác cũng chỉ là chuyện chạy vài bước thôi, biết chưa?
Lời này của hắn không phải cố ý hù dọa, mà là thông qua Thấu Thị, nhìn thấy tình trạng cơ thể của Lothik. Trong vòng hai năm hắn làm Bích Chủ Sylvia thần bích, thi thoảng cũng sẽ xem xét một một số cổ tịch của thời đại trước bên trong siêu cấp chip, phối hợp với năng lực thấu thị của hắn, đã gần như một năng kiểm tra nói dối rồi. Mà phản ứng của Lothik lúc trước, tim đập nhanh hơn mấy nhịp, ngón tay khẽ nhúc nhích, lỗ chân lông co rút lại, cùng với vài phản ứng nhỏ bé khác đã đủ cho thấy, hắn đã nói dối.
Yếu hầu của Lothik lên xuống, trong lòng lạnh đi. Hắn nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đỗ Địch An, biết Đỗ Địch An cũng không lừa hắn. Đổi thành những người khác nói như vậy, hắn đã sớm khịt mũi coi thường rồi, nhưng từ miệng Đỗ Địch An nói ra lại không giống. Từ lâu hắn đã suy đoán được thân phận của Đỗ Địch An, nhận định là người bên ngoài Thần Bích, mà người bên ngoài Thần Bích có năng lực ra sao, hoàn toàn không nằm trong tầm hiểu biết của hắn. Nhưng mà, hắn tất nhiên cũng sẽ không dễ dàng thừa nhận như vậy, chỉ có thể nói nói:
- Ta thật sự không lừa ngươi, chỉ có điều vẫn còn chỗ ta chưa nói. Những lãnh chúa kia có giao du quan hệ với thần điện, cao thủ dưới trướng như mây, cho dù là đại nhân ngài đi tới, phân nửa cũng sẽ không chiếm được tốt gì.
Lời này của hắn là sự thật, nói xong hắn liền ngẩng đầu nhìn Đỗ Địch An, muốn nhìn phản ứng của Đỗ Địch An có phải thật sự có năng lực kiểm tra nói dối hay không.
Đỗ Địch An híp mắt nói:
- Chỉ có những thứ này?
Lothik bị Đỗ Địch An nhìn chằm chằm, có chút không thoải mái, không nghĩ tới người trẻ tuổi này lại khó lừa gạt như vậy, hắn nhắm mắt nói:
- Chuyện đại nhân ngài hỏi, ta nên nói đều đã nói hết rồi, chỉ có những chuyện này.
Hắn nghĩ thầm, coi như sau này Đỗ Địch An biết hắn cố ý bỏ qua một số chuyện, tới lúc đó mình cũng có cớ nói vì nhất thời căng thẳng cho nên đã quên rồi.