← Quay lại trang sách

Chương 1016 Ma Kim

Đỗ Địch An im lặng, trong lòng lại không cảm thấy nửa phần may mắn, chỉ có thể chặt đứt toàn bộ cánh tay rồi! Hắn do dự rồi vài giây, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, một lưỡi dao sắc nhanh chóng chém ra, phốc một tiếng, đâm vào trong bả vai, lập tức máu tươi tuôn ra. Thân thể máu thịt so với cánh tay băng hóa lập tức được thể hiện rõ ràng. Bả vai lập tức bị lưỡi dao sắc dễ dàng xé rách. Đau nhức khiến Đỗ Địch An không nhịn được nắm chặt nắm đấm, giờ khắc này lưỡi dao sắc đã cắt vào vai, chỉ cần hơi dùng sức một chút là có thể hoàn toàn chặt đứt cánh tay phải!

So với đau đớn mà cánh tay mang đến, hắn cảm thấy đau lòng hơn, nhưng mà việc đã đến nước này, dù tiếc đến đâu cũng nhất định phải chặt đứt.

Hắn cắn răng một cái, vừa mới chuẩn bị bổ xuống, bỗng nhiên trong cánh tay phải truyền đến một cảm giác tê dại, tiếp theo dường như có thứ gì đó bị hút ra. Đỗ Địch An không khỏi nhìn lại, chỉ thấy cánh tay phải vẫn như vậy, cũng không có gì thay đổi, phảng phất như cảm giác vừa nãy chỉ là ảo giác. Hắn nhìn chăm chú, rất nhanh đã phát hiện đây cũng không phải là ảo giác, cảm giác tê dại trong cánh tay phải kém theo cảm giác hút ra đồng thời xuất hiện. Không sai, cánh tay phải từ lâu đã mất đi cảm giác lại lần nữa có 'Cảm giác' truyền ra ngoài!

Đỗ Địch An ngớ ngẩn, nhìn cánh tay phải một lúc, vẫn không nhìn ra tình huống gì khác thường. Nhưng mà hắn đã xác nhận, cánh tay phải thực sự khôi phục tri giác, nhưng mà tri giác này vẫn tương đối tê dại, sờ bên ngoài cánh tay không có phản ứng chút nào, nhưng nếu như đâm vào sâu bên trong thì có thể cảm giác được một chút.

Trong lòng hắn cảm thấy cay đắng, đến thời điểm cụt tay, cánh tay phải lại khôi phục một chút tri giác khiến hắn cảm thấy thật trào phúng.

Thời điểm hắn chuẩn bị tiếp tục phát lực, đột nhiên một cảm giác quen thuộc từ trong cơ thể truyền đến, điều này làm cho Đỗ Địch An lập tức kinh hãi.

Thấu thị vận chuyển tới cực hạn, nhanh chóng nhìn tới nơi có cảm giác kia. Hắn vừa nhìn đã ngây người.

Chỉ thấy ở bên phải phía dưới xương sườn có một quả cầu lông toàn thân như lưỡi dao sắc đang thong thả bò bò, vật này ước chừng tay to bằng móng tay, thân thể lấy màu đen làm chủ, nhưng vài lưỡi dao sắc lại hiện ra màu vàng. Trong cơ thể mình từ lúc nào sinh ra vật như vậy? Lông tơ trong cơ thể Đỗ Địch An dựng thẳng lên, tê dại da đầu, vung lưỡi dao sắc cắt phanh ngực mình ra, đâm về phía quả cầu lông tràn đầy lưỡi dao sắc này. Tựa hồ cảm nhận được uy hiếp, con vật nhỏ này lúc trước tốc độ vẫn chầm chậm, bây giờ lập tức di chuyển nhanh hơn, mà tốc độ di chuyển nhanh hơn khiến nơi nó đi qua cắt đứt không ít mạch máu. Đỗ Địch An đau đến mức kêu thảm một tiếng, cảm giác ngực như bị một quả cầu có gai cọ xát, đau đớn khiến cho cơ thể hắn run rẩy. Có lúc ý chí nhẫn nại là một chuyện, nhưng thân thể kích thích phản ứng khi bị đau đớn lại không thể không chế được. Cũng giống như người có ý chí sắt đá đến mấy không không chịu được cảm giác buồn khi bị người khác cù, phản ứng đầu tiên sẽ là khuất phục, vứt bỏ tôn nghiêm. Đau nhức khiến lưỡi dao sắc của Đỗ Địch An lập tức ngừng lại, hắn lo lắng lưỡi dao sắc mạnh mẽ truy đuổi con vật nhỏ này, đồng thời cũng sẽ xé rách lồng ngực hắn!

Đau đớn này kéo dài không bao lâu, bỗng nhiên một cảm giác quái dị truyền đến khiến Đỗ Địch An lập tức từ trong đau đớn khó có thể chịu đựng tỉnh lại. Trong nháy mắt, đau đớn trước ngực tựa hồ cũng yếu đi rất nhiều, hắn không nhịn được cúi đầu nhìn xuống, lúc này hắn vừa nhìn đã lần nữa ngây người. Chỉ thấy quái vật quả câù lông tràn đầy lưỡi dao sắc kia lại bò đến ma sào ở giữa ngực, đồng thời cuộn tròn lại. Lưỡi dao sắc trên người nhô ra cũng như lông chim bao trùm lấy cơ thể, co lại thành một đoàn, vừa vặn chiếm cứ toàn bộ ma sào. Đỗ Địch An ngẩn ngơ, trong đầu trống rỗng.

Tình huống gì đây? Con vật nhỏ này là ký sinh hồn trùng? Đỗ Địch An bối rối một hồi lâu mới phục hồi được tinh thần, lẳng lặng nhìn con vật nhỏ ngực. Nếu nói là ký sinh hồn trùng, trong cơ thể hắn chỉ có ký sinh hồn trùng của Cát Liệt Giả, nhưng phải chết đi từ lâu rồi mới đúng. Tuy rằng lần trước thời điểm bướu thịt màu vàng xuất hiện, ký sinh hồn trùng Cát Liệt Giả dường như phục sinh, hóa thành niêm dịch màu sống trong cơ thể, nhưng lại mang đến cho hắn một cảm giác đây vẫn không thể xem như là "Sinh vật".

Mà hiện tại quả cầu lông trong ngực, nhìn vẻ bề ngoài hoàn toàn khác so với ký sinh hồn trùng của Cát Liệt Giả, một cái là kéo dài, một cái là hình tròn, khác biệt quá lớn.

Nhưng mà, hai người cũng có chỗ tương đối giống nhau, chính là lưỡi dao sắc gai nhọn mà dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra được là cực kỳ sắc bén kia. Chỉ là không phải ký sinh hồn trùng của Cát Liệt Giả đã bị bướu thịt màu vàng nuốt rồi sao? Lúc này lại từ đâu xuất hiện? Nghĩ đến bướu thịt màu vàng, Đỗ Địch An phục hồi tinh thần lại, vội vã nhìn về phía cánh tay phải.

Hắn vừa nhìn sắc mặt đã lập tức thay đổi, chỉ thấy cánh tay màu vàng bên phải, chỗ bướu thịt có tuôn ra máu tươi màu vàng nhạt, ngoài ra dòng máu trên bả vai cũng có một vệt màu vàng nhạt.

Hắn tiếp tục nhìn về khắp nơi trong cơ thể, suýt chút nữa không nhịn được mà chửi má nó, chỉ thấy quả cầu lưỡi dao sắc kia bò qua nơi nào, nơi đó đều sẽ có một vệt màu vàng nhạt chảy xuống. Mà hỗn hợp màu vàng nhạt ở trong máu này phân tán đến các nơi ở ngực, nhưng mà bởi vì phân tán rất rộng cho nên màu sắc cực kỳ nhạt, nếu như nếu không nhìn kỹ thì không phát hiện ra được.

Đỗ Địch An không nhịn được vung vẩy lưỡi dao sắc trên đất, cắt ra một cái khe, sắc mặt hắn khó coi đến cực điểm. Sở dĩ hắn vội vàng chặt đứt cánh tay phải của mình như vậy chính là vì lo lắng bướu thịt màu vàng khuếch tán khắp nơi trong cơ thể, không nghĩ tới cuối cùng vẫn không tránh được. Trong lòng hắn tức giận, nhìn quả cầu lông lưỡi dao sắc trong ngực, càng cảm thấy đây là một mầm tai họa. Lúc trước không chú ý tới vật này từ đâu mà đến, nhưng nơi nó bò qua sẽ lưu lại vết tích màu vàng nhạt, đủ để chứng minh nó là từ bướu thịt màu vàng đến. Tuy rằng không biết bướu thịt màu vàng sao lại sinh ra một vật như vậy, nhưng mà riêng xuất xứ của nó đã cực kỳ nguy hiểm! Đáng giận nhất là chính là, hắn cảm giác mình bị bướu thịt màu vàng này lừa gạt rồi. Vật này rõ ràng bị cánh tay phải đóng băng, nhưng lại âm thầm sinh ra một đồ vật tương tự ký sinh hồn trùng, hơn nữa còn thần không biết quỷ không hay mà chui vào rồi trong thân thể của mình.

Phải biết, mấy ngày này thỉnh thoảng hắn sẽ dùng Thấu Thị xem xét tình huống cánh tay phải của mình một lượt, nhưng không nhìn ra bất kỳ khác thường gì. Mãi đến tận hiện tại, hắn cũng không biết quả cầu lông lưỡi dao sắc này đã sớm từ bướu thịt màu vàng chui ra, ẩn núp trong người của mình, hay là thừa lúc mình chặt đứt cánh tay phải vừa rồi tạo ra một lỗ hổng, nhân cơ hội bò vào trong cơ thể mình, nhưng mà mặc kệ là trường hợp nào, hiện tại hắn cũng không có tâm tình tìm hiểu nữa rồi.