← Quay lại trang sách

Chương 1035 Bại lộ

Lãnh Chúa Vero, đồ trang sức nơi này đều là của đại sư Dylan, ngài nhìn xem, độ tinh xảo của bảo thạch này….

Trong một cửa hàng ở rìa đường, mấy vị khí độ bất phàm đứng một bên quan sát trang sức bên trong, ánh sáng của phỉ thúy khiến người khác chóa mắt.

Vero nhìn nhìn, tuy trang sức này được xưng là do đại sư Dylan chế tác, nhưng thực ra có bao nhiêu món là do đối phương làm ra? Nhưng dù chỉ có một cái, cũng có thể nói lên cái tên này, hấp dẫn không ít hào phú.

Mấy người nhàn nhã xem mà không chú ý đến, có một đôi tuấn nam mỹ nữ đang chậm rãi đi bên ngoài đường phố.

Vèo!

m thanh xé gió đột nhiên vang lên.

Thanh niên khôi ngô đứng bên cạnh Vero đột nhiên thay đổi sắc mặt, nhanh cóng xoay người giơ tay, nhưng cảm nhận bên dưới mát lạnh như có một trận kình phong thổi qua. Rất nhanh, sau lưng truyền đến tiếng kêu thảm thiết khiến hắn tỉnh lại, nhanh chóng quay đầu nhìn, đã thấy Lãnh Chúa Vero đang đứng bên quầy hàng lựa chọn trang sức ngã trên mặt đất, gào thét rên rỉ.

- Có thích khách!

Thanh niên khôi ngô lạnh cả người, nơi này cách trang viên Rose rất gần, ai lại dám đánh lén ở đây?

Hắn không quản nhiều như vậy, nhanh chóng kích ra Ma Ngân, nhanh chóng biến thành một quái vật bò sát, đứng thẳng tại chỗ, đầu bò sát dài nhọn lè lưỡi, tuy đường viền gò má là dáng dấp nhân loại, nhưng nhìn qua cũng không cho người khác cảm giác quen thuộc, trái lại càng khiến người khác kinh sợ.

Một trận âm thanh thét chói tai của nữ nhân trong cửa hàng, mọi người nhanh chóng rời xa thanh niên khôi ngô, trực tiếp chạy khỏi cửa hàng.

Thủ vệ bên ngoài cửa hàng nghe thấy động tĩnh, nhanh chóng chạy tới.

Những người đi đường nghe thấy rối loạn bên trong cũng vội lui tránh ra một bên đường.

Thanh niên khôi ngô xem thường nhìn những người hoảng sợ chung quanh, nhanh chóng tìm ra thủ phạm đánh lén.

Lúc này, thủ vệ nhanh chóng trình diện ở cửa hàng, cao thủ đằng sau cũng xuất hiện đi tới bên cạnh Vero, đầu gối chân phải không ngừng chảy máu, có người nhanh chóng ra tay cầm máu, xem xét vết thương.

Rất nhanh lấy ra một đồng tiền trong đầu gối Vero, chính là đồng tiền này xuyên thủng gối hắn, bay vào bên trong.

Thấy đồng tiền không có độc, cao thủ ở cửa hàng thở phào, lập tức dặn người mang Vero đi điều trị.

Trên đường phố, Đỗ Địch An nắm tay Helisha tiếp tục dạo phố như không có chuyện gì, một câu “tránh ra” đổi lấy một chân hắn, Đỗ Địch An cảm thấy mình rất nhân từ, không trực tiếp lấy mạng hắn đã là rất tốt rồi.

Thuận thế ra tay, tình huống sau đó hắn cũng không để ý, tiểu nhân vật như vậy chỉ là nhìn thấy thì giáo huấn, hắn không muốn tâm tình của mình bị tiểu nhân vật như vậy phá hỏng.

Thời gian nhàn nhã hiếm thấy, Đỗ Địch An mang teo Helisha du ngoại các cửa hàng, còn có một vài danh cảnh ở Vương Đô, như Quảng trường phum nước, Hoa viên thủy tinh….

Kết thúc một ngày, Đỗ Địch An chơi đến mệt, hắn phát hiện đi dạo phố cũng tốn thể lực không kém gì chiến đấu, trong lòng không khỏi cười khổ, nhìn Helisha vẫn im lặng bên cạnh, đáy lòng hắn khẽ thở dìa, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, nói:

- Ngày hôm nay mua không ít đồ, chúng ta trở về thôi, hai bộ quần áo kia ngươi mặc rất vừa vặn, chúng ta quay về đổi, thế nào?

Vẻ mặc Helisha bình tĩnh, thờ ơ.

Đỗ Địch An hơi hé miệng, quay trở lại trang viên Rose.

Trên đường về, hắn nghe có Lãnh Chúa nghị luận, Lãnh Chúa Vero bị người đánh lén, tạm thời vẫn chưa tra ra hung thủ là ai, nhưng có người suy đoán là có Vực Sâu biết được tin tức nên ra tay cảnh báo.

Vì Lãnh Chúa Vero bị thương, trong trang viên tràn ngập không khí sốt sắng.

Đỗ Địch An không ngờ mình chỉ tiện tay giáo huấn một chút lại khiến mọi người phản ứng như vậy, hắn trở lại phòng, đóng cửa, lấy tất cả đồ trang sức, thức ăn mang ra khỏi túi và đặt lên bàn, đưa từng cái đến trước măt Helisha.

Trong nháy mắt, hai ngày trôi qua.

Lãnh Chúa bên trong trang viên bắt đầu tập trung ở sân huấn luyện đằng sau trang viên Rose, bao gồm cả Lãnh chúa Vero bị thương, trên chân quấn vải trắng, mang gậy đi dự họp, nhưng thủ vệ bên người lại tăng thêm ba người, tình cảnh này khiến những Lãnh Chúa có quan hệ không tốt với hắn cười trộm, có người trực tiếp đến trước mặt trêu vài câu khiến mặt Vero đen lại.

- …….Các vị Lãnh Chúa, xin mời tiến lên và đăng ký tinh anh mà mọi người phái ra.

Sau khi hàn huyên, Seaman vào thẳng chủ đề. Lúc này các Lãnh Chúa thấp giọng bàn giao vài câu với bọn thị vệ bên cạnh, thị vệ lục tục đứng lên, xếp hàng đăng ký.

- Đỗ tiên sinh….

Lothik liếc mắt nhìn Helisha, không ngờ tình huống này mà Đỗ Địch An cũng mang theo Helisha đến, nhất thời do dự.

- Hai bọn ta đều tham gia, lấy danh nghĩa của ngươi.

Đỗ Địch An trực tiếp nói, sau đó dắt Helisha đến đăng ký.

Ngoài đăng ký danh xưng, còn phải viết ra Ma Ngân của từng người, dựa vào lời giải thích của Seaman, bảng đăng ký này sẽ giao cho Holani tiên sinh, thông qua năng lực Ma Ngân để phân phối chức trách.

Đỗ Địch An thoáng suy tư, sau đó viết Ma Ngân của mình là “Bách chém giả”.

Đây là tên của một con Truyền kỳ ma vậy, năng lực tương tự với Cắt Rời Giả, cũng chuyên về công kích nhưng không có năng lực phi hành, khiếm khuyết cũng rõ ràng, xếp hạng sau hai mươi.

Đến Ma Ngân của Helisha, Đỗ Địch An cũng tiện tay viết một cái tên, là loại hình công kích tương tự, vậy thì lúc phân phối cũng sẽ cùng với Helisha.

Đợi sau khi tất cả mọi người đăng ký xong, Seaman cười tủm tỉm nói:

- Nói cho mọi người một tin tốt, ngày hôm nay, Holani tiên sinh cũng có mặt ở đây!

Rào!

Một trận sôi trào trong đám người, nhiều Lãnh Chúa kinh ngạc, sau đó là hưng phấn cùng kích động.

Đỗ Địch An quay lại ngồi bên cạnh Lothik, Sini cùng Yena bên cạnh Lothik cũng biết Đỗ Địch An sẽ đại diện gia tộc bọn họ để xuất chiến, thái độ đối với Đỗ Địch An cũng thân thiện hơn, đặc biệt là Sini, tuy nàng vẫn không thích Đỗ Địch An như cũ, nhưng lại không biểu hiện ra ngoài.

- Holani tiên sinh cũng đến.

- Chà chà, lần trước nhìn thấy Holani tiên sinh là khi hắn lên ngôi đại Công tước William!

Các Lãnh Chúa bàn luận khe khẽ.

Lúc này, Seaman đột nhiên cảm tahays gì đó, ngẩng đầu nhìn lên liền thấy hai bóng đen xuất hiện giữa bầu trời, bóng người kéo dài dưới ánh mặt trời, có người chú ý trên trời, hét lên kinh ngạc, sau đó những người khác cũng dồn dập nhìn lên, tiếng kinh hô trở nên lớn hơn.

- Trời ạ, tiểu thư Monica cũng tới!

- Sao nàng lại tới chứ?

Mọi người thán phục, tất cả Lãnh Chúa không tự chủ được mà đứng dậy, không ai dám ngồi.

Lúc Đỗ Địch An nhìn thấy hai người này xuất hiện, đáy lòng liền cảm thấy một trận ngột ngạt, sắc mặc trầm xuống, cảm giác này giống như không gian trở nên chật chội khiến người ta cảm thấy nặng nề.

Hắn thu hồi ánh mắt, không muốn làm người khác chú ý.

- Hả?

Monica xinh đẹp khoảng hai mươi tuổi đột nhiên cúi người liếc nhìn trong đám người, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Holani bên cạnh thấy bộ dạng của nàng, khẽ cười nói:

- Sao vậy?

- Có chút kỳ lạ, hả?

Monica chỉ nói một câu, lại bỗng nhiên ồ tiếp một tiếng, lần này lại càng thêm giật mình, ánh mắt nhìn nữ tử mang khăn che mặt màu tím:

- Hành thi? Sao có thể!

- Hành thi?

Holani rất mẫn cảm với hai chữ này, nhìn theo ánh mắt của nàng, nhất thời thay đổi sắc mặt:

- Xác thực là mùi Hành thi.

Đỗ Địch An thấy hai người nhìn sang liền biết Helisha bị lộ rồi, trong lòng thầm thở dài, tính nhạy cảm của Vực Sâu quả nhiên không nên xem nhẹ, lúc trước hắn có ý nghĩ hi vọng có thể ẩn giấu được, nhưng hiện tại xem ra tự mình suy nghĩ kỳ lạ rồi.

Nghĩ đến lúc trước ở Ngoại Bích, bị Vực Sâu kia nhìn ra thân phận của Helisha, Đỗ Địch An có chút thất vọng trong lòng, nhưng hắn không thể tách rời Helisha, nếu bị nhìn thấu rồi, hắn cũng không thể giả làm đám lâu la được, hắn cũng không thèm để ý, cùng lắm thì biến thành hợp tác, chỉ là thiệt thòi chút thôi.

Lúc Đỗ Địch An suy nghĩ, Monica cùng Holani thấy giọng giao lưu vài câu, hai người từ từ hạ xuống bên cạnh Seaman.

- Holani tiên sinh, tiểu thư Monica!

Seaman nhìn Monica bên cjanh, không ngờ nàng cũng tới.

Holani nở nụ cười nói:

- Tiểu thư Monica muốn đồng hành, mọi người không cần trách móc, mọi người tập hợp đủ rồi sao?

- Đủ rồi.

Seaman vội trả lời.

Holani khẽ gật đầu, lúc hắn nói chuyện, các Lãnh Chúa cũng yên tính lại, không ai phát ra tiếng, tỏ rõ vẻ kính nể cùng với kích động, ánh mắt Holani quét qua từng người, cuối cùng dừng lại trên người Đỗ Địch An, nhẹ giọng nói:

- Vị tiên sinh này, bạn gái bên cạnh ngươi là Hành Thi sao?