Chương 1042 Cực Hàn Băng Long
Đi dọc theo hoạt ngân khoảng bảy, tám phút, hoạt ngân (vết tích) đột nhiên biến mất.
Holani tựa hồ đã sớm dự liệu, nói với Monica bên cạnh:
- Lúc trước Đoàn săn bắn của ta dò tới đây thì mất tin tức, ngươi có thể nhìn ra nó đi đâu không?
Không đợi hắn hỏi, Monica đã triển khai năng lực quan sát manh mối nhỏ cuối hoạt ngân, một lát sau, nàng nhíu mày, thấp giọng nói:
- Vật này tựa hồ bị cái gì khác bắt đi rồi.
- Bị bắt đi rồi?
Holani cùng Barker thay đổi sắc mặt, nhìn Monica.
Barker trầm giọng nói:
- Thật chứ?
Monica biết suy đoán của bọn họ, không thèm để ý, chỉ về một chỗ phía trước:
- Nơi này có lưu lại niêm dịch của thứ khác, các ngươi không thể ngửi thấy, niêm dịch này không mùi, hẳn là của ma vật chuyên về ẩn nấp, các ngươi có thể cạy cái phía dưới bùn đất, sờ liền biết.
Holani liếc mắt ra hiệu với Chúa Tể bên cạnh, Chúa Tể hiể ý, lập tức tiến lên cạy nơi Monica chỉ, đào ra một hố nhỏ, nhất thời phát hiện ngón tay có cảm giác dính dính, hắn xoay người quay lại bên cạnh Holani, gật đầu nói:
- Đại nhân, bùn đất này thực sự có gì đó quái lạ, rất ẩm ướt.
Holani lườm hắn một cái:
- Phí lời, tiểu thư Monica đã nói rồi, nơi đó có niêm dịch quái vật, có thể không ẩm ướt sao?
Chúa Tể hơi run, nhưng nhanh phản ứng lại, ngượng ngùng cúi đầu trước Monica:
- Tiểu thư Monica, thuộc hạ không có ý mạo phạm ngài, xin thứ lỗi.
- Không sao.
Monica hờ hững, không để ý, nói:
- Cực Băng Trùng rơi vào tay quái vật này, vậy chúng ta càng khó tìm thấy nó rồi, các ngươi có đối sách gì không?
Holani cùng Barker liếc mắt nhìn nhau, trở nên trầm tư.
Đỗ Địch An đã sớm chú ý đến niêm dịch trong bùn đất kia, hắn dù thuộc loại công kích, nhưng năng lực thị giác cũng xuất sắc, hắn vốn tưởng Holani cùng Barker cũng nhìn thấy, không ngờ chỉ có Monica chú ý, hắn liếc mắt nhìn ba người, hỏi:
- Cực Băng Trùng bị quái vật tìm bắt, có khi nào bị nó ăn rồi không?
Ba người quay đầu nhìn Đỗ Địch An, ánh mắt có chút kinh ngạc.
Đỗ Địch An bị ba người nhìn, lập tức ý thức được lời mình vừa nói là một chuyện hiển nhiên, nhưng sai lầm đã bại lộ rồi, hắn cũng không giấu giếm, cau mày nói:
- Thế nào?
Holani thấy Đỗ Địch An tựa hồ thật sự không biết, nhịn không được cười một tiếng, nói:
- Đỗ tiên sinh mới trở thành Vực Sâu không bao lâu sao? Cực Băng Trùng là tổ tiên của Ký Sinh Hồn Trùng, Ký Sinh Hồn Trùng có thể ký sinh trong cơ thể ma vật, nên Cực Băng Trùng tự nhiên cũng có thể dễ dàng ký sinh hơn Ký Sinh Hồn Trùng. Cho dù trong quái vật này đã có Ký Sinh Hồn Trùng rồi, nhưng gặp Cực Băng Trùng cũng phải rút lui, bằng không chỉ có thể bị ăn đi.
Đỗ Địch An nhíu mày, hiểu được, chẳng trách ba người lại kinh ngạc như vậy, dưới cái nhìn của họ thì đây là điều cơ bản, hắn cũng không thèm quan tấm đến sự thăm dò của Holani, ai bảo hắn thực sự chỉ mới trở thành Vực Sâu không lâu, bây giờ phủ nhận lại càng thêm tự thừa nhận.
- Nếu Cực Băng Trùng ký sinh vào cơ thể quái vật này, chúng ta bắt được nó thì còn có tác dụng sao?
Đỗ Địch An tiếp tục hỏi, mặc kệ vấn đề này có khiến mình trở nên ngu ngốc, chỉ cần biết được đáp án là được, dù sao muốn chiến đấu thì vẫn phải dựa vào công phu.
- Đương nhiên hữu dụng.
Holani cười nói, nhưng không giải thích vì sao lại hữu dụng.
- Tại sao?
Đỗ Địch An tiếp tục hỏi.
Holani không nói nên lời, nhưng nếu Đỗ Địch An hỏi thì hắn cũng không giấu làm gì:
- Ký Sinh Hồn Trùng bình thường có thể tiến vào trong cơ thể ma vật, sẽ bị động nắm giữ năng lực ma vật, nhưng Cực Băng Trùng lại không giống, nó có thể nắm giữ năng lực ma vật, lúc mấu chốt cũng có thể loại bỏ khả năng này và quay lại là chính nó.
Đỗ Địch An hiểu được, suy nghĩ một chút, không hỏi thêm.
Monica cùng Barker nhìn Đỗ Địch An, không biểu lộ bất kỳ ý nghĩ gì.
- Monica, ngươi có thể nhìn ra thể tích cùng chủng loại của ma vật này không?
Holani hỏi Monica.
- Thân cao không quá mười mét, là loại bò sát, sinh vật lãnh huyết, chuyên về ẩn nấp, còn lại thì không biết.
Monica bình tĩnh nói.
- Có thể lần theo nơi của nó không?
Holani lại hỏi.
Monica lườm hắn một cái, nói:
- Nếu có thể tìm được thì ta đã sớm nói rồi.
- Cũng đúng, nói như vậy thì ngươi cũng không tìm thấy tung tích vật này, lần này có hơi vướng tay chân rồi, lẽ nào chỉ có thể dựa vào cách trải thảm sao?
Holani cảm thấy đau đầu, nếu những khu vực khác thì vẫn có thể đặt được, nhưng nơi này là đầm lầy Ma Hố, ma vật trên cấp 300 cũng là bình thường, đặc biệt là ở khu vực trung ương, thậm chí còn có ma vật mà bọn họ không chống nổi, tỷ như quái vật Ma Trạch kia.
- Chúng ta có thể giả thiết Cực Băng Trùng đã khống chế ma vật này, Cực Băng Trùng thích khu vực có nhiệt độ thấp, nếu ta nhớ không lầm thì trong đầm lầy Ma Hố có một hồ băng, nó có thể ở đó.
Barker nói.
Holani liếc nhìn hắn, nói:
- Nhưng nó nằm gần khu trung tâm của Ma Hố, hơn nữa trong hồ có một Cực Hàn Băng Long, viện Ma vật Thần Quốc đưa ra đẳng cấp đi săn là 372, cho dùng chúng ta hợp lực của chưa chắc đánh được nó, huống hồ còn trong hồ băng, là nơi nó quen thuộc.
Barker lắc đầu nói:
- Tuy nói như vậy nhưng đừng quên chúng ta có bao nhiêu người, thật sự gặp phải nó rồi, chúng ta chỉ cần kiềm giữ nó khoảng một lát, để những người khác lấp bằng hồ băng lại hoặc bốc hơi nó, vậy nó liền như chim gãy cánh, trên đất bằng chưa hẳn là đối thủ của chúng ta. Không phải có người có năng lực như vậy đăng ký chỗ ngươi sao, xem trong đám bọn họ có bao nhiêu người có năng lực hỏa diễm, hoặc năng lực vận chuyển núi đá.
Holani suy tư chốc lát, nói với Monica cùng Đỗ Địch An:
- Các ngươi cảm thấy thế nào>
Monica gật đầu nói:
- Tuy hơi nguy hiểm nhưng cũng có thể được, chúng ta nhân cơ hội tàn sát con Băng Long này, lần sau đến nơi này cũng bớt đi một mầm họa lớn, tránh nó biến dị lần hai thì cũng đỡ vướng víu rồi.
- Ta không vấn đề gì, nghe theo các ngươi.
Đỗ Địch An cũng tỏ thái độ.
- Được, vậy theo kế hoạch của Bích Chủ, đi tới hồ băng.
Holani đưa ra quyết định, lập tức phân phó mệnh lệnh, đồng thời triệu hồi mười tiểu đội thăm dò chung quanh, nhưng lúc này lại có ba tiểu độ phát ra tín hiệu nguy hiểm, hơn nữa thấy phiền phức, Holani cũng lười điều người khác đi giúp đỡ, trực tiếp bỏ qua những tiểu đội này, lần này triệu tập nhiều người như vậy cũng là vì muốn họ làm bia đỡ đạn cùng dò đường.
Nếu đi trợ giúp bọn họ, ở đây lâu dài lại càng nguy hiểm.
Dù sao bất cứ lúc nàu cũng sẽ phát sinh nguy hiểm ở Ngoại Bích, mà Ma Hố lại là nơi nguy hiểm hơn rất nhiều lần, đợi thêm một chút có khi sẽ gặp phải ma vật kinh khủng hơn, phải biết rằng, bọn họ tụ tập bốn năm trăm người ở đây, nguồn nhiệt tỏa ra cũng đủ kinh động không ít ma vật, tuy đa số mọi người đều che giấu khí tức, nhưng có thể giấu được những ma vật cấp Vực Sâu nhận biết hay không thì rất khó nói.
Điều Holani lo lắng rất nhanh liền trở thành sự thật, lúc đại đội thay đổi phương hướng đến hồ băng, mới đi chưa tới ba phút,vị trí của tiểu đội tiên phong phía trước liền phát ra một trận thú rống phẫn nộ, đinh tai nhức óc. Dù cách xa mười mấy dặm, bọn Đỗ Địch An cũng cảm giác bị làn sóng âm này chấn động, cây cối xung quanh đều khẽ nghiêng, thậm chí hố nước ven đường còn nổi lên gợn sóng.
Kim quang trong con ngươi Đỗ Địch An lóe lên, nhìn xuyên thấy phía trước đầu là phế tích hài cốt, trên mặt đất cách hơn mười dặm đột nhiên có một con ma vật to lớn toàn thân đầy nham thạch trèo ra, cao gần hai mươi mét, cấu tạo cực kỳ giống nhân loại, hoàn toàn giống với người khổng lồ chất đầy khối nham thạch.
- Ma thú Thạch Anh!
Monica biến sắc, thấp giọng thở nhẹ.
Holani cùng Barker cũng biến sắc, nhìn nhau, Holani lập tức đưa ra quyết định:
- Tốc chiến tốc thắng, giết!
- Đây là đẳng cấp đi săn bao nhiêu?
Đỗ Địch An cau mày.
- 326.
Barker thấp giọng nói ra, hô hấp mang theo mấy phần nghiêm nghị.