Chương 1053 Bại như núi đổ
Đỗ Địch An chú ý tới tình hình ở phía sau, thấy Holani bị cực hàn Băng Long đánh chết, lạnh cả tim, chưa được bao lâu, bọn họ liền tổn hại một đội Vực Sâu, đến bây giờ, họ thậm chí còn không thể chính diện giao phong với nó!
Chạy!
Đỗ Địch An không còn ý nghĩ đánh giết cực hàn Băng Long để tìm Cực Băng trùng rồi, ý niệm này phải trả giá quá cao, không chỉ hắn phải chết, thậm chí Helisha cũng sẽ xãy ra chuyện, hắn không muốn mạo hiểm như vậy.
Lúc Đỗ Địch An dồn hết lực chạy, Barker cùng Monica cũng tỉnh lại, nhìn cực băng Hàn Long đang vọt tới cùng với gai băng nhọn không ngừng nhô ra từ mặt đất, hai người tuy miễn cưỡng duy trì bình tĩnh, nhưng trong mắt vẫn có một tia kinh hoảng, quá mạnh rồi, riêng một tay kia có thể ngưng đông thành băng hàn khí đã khiến bọn họ không thể tới gần, bây giờ lại có thể khống chế hàn khí hóa băng, tấn công từ xa, mấu chốt là tốc độ còn rất nhanh, mắt của bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng bắt được bóng của gai băng nhọn.
Không bao lâu, Đỗ Địch An chạy đến bên hồ, nhìn đoàn săn bắn mai phục bên hồ, những người này có lẽ vẫn chưa biết Holani đã chết, nhưng trong đó có mấy người gây rối, có vẻ đã nhận biết được gì rồi.
Đỗ Địch An triệu Helisha đến bên người, xoay người nhìn Barker cùng Monica cực tốc chạy tới, cùng với hàn băng lưỡi dao không ngừng phóng tới và cực hàn Băng Long thân thể to lớn, hắn hít một hơi thật sâu, lớn tiếng nói:
- Mau tới đây, ở đây phản kích!
Barker cùng Monica đang bận rộn né tránh lưỡi dao sắc lạnh bị cực hàn Băng Long khống chế, đột nhiên nghe được tiếng Đỗ Địch An, hai người không khỏi liếc mắt nhìn, suýt nữa bị lưỡi dao đâm phải.
Đỗ Địch An nhìn hai người chạy đến hướng này, đáy mắt lóe lên một tia lạnh lùng, bàn chân giẫm một cái, tiến lên nghênh tiếp hai người, đồng thời hét lớn:
- Chuẩn bị phản kích!
Barker cùng Monica có chút khiếp sợ, không biết Đỗ Địch An lấy đâu ra dũng khí phản kích, sức mạnh của con cực hàn Băng Long này lộ ra, hoàn toàn không phải cấp bậc Vực Sâu, ước định trên Ma Vật Kế Hoạch sách quá sai rồi, bọn họ có thể miễn cưỡng thoát thân đã là quá tốt rồi.
Nhưng nhìn thấy Đỗ Địch An vọt tới, hai người cũng không ngăn cản.
Ba người sắp đến gần, thân thể Barker hơi chếch, tựa hồ muốn xoay người, lúc Đỗ Địch An tới gần, hắn đột nhiên trở tay đâm ra một chiêu kiếm, lại đâm về hướng Đỗ Địch An chạy tới!
- Tiểu tử thúi, đừng trách ta…
Trong lòng Barker lạnh lẽo, nhưng một tiếng vang giòn cắt ngang tâm tư hắn, trong mắt hắn có một tia kinh ngạc, chỉ thấy xương kiếm trong tay bị lưỡi dao của Đỗ Địch An chặn lại.
- Cái này…
Barker cảm thấy khó mà tin nổi, chiêu kiếm này nhanh và đột ngột, sao có thể phòng bị được?
Chẳng lẽ….
Hắn bỗng nhiên hiểu rõ, trong lòng có chút vui mừng cũng có chút phẫn nộ, đồng thời còn có chút sợ.
Trong lòng Đỗ Địch An cũng giống như Barker, hắn không ngờ đánh lén của mình lại bị ngăn lại, sau khi ngạc nhiên, hắn liền hiểu được, sau đó lưỡi dao sắc toàn thân mở ra như con nhím, toàn bộ bắn mạnh ra.
Barker kinh nộ, xương kiếm xoay chuyển, muốn chống đỡ, nhưng keng keng mấy tiếng, xương kiếm của hắn bị chém đứt, xương kiếm này là vật chất cứng rắn nhất mà hắn ma hóa hiển hiện ra, lại bị chém đứt như thế.
Kiếm đã đứt, hắn không thể chống đỡ công kích lưỡi dao sắc khác của Đỗ Địch An, thân thể trong nháy mắt bị đâm xuyên mười mấy lỗ thủng, cánh tay cũng bị chém đứt, tất cả những thứ này đều xãy ra trong chớp mắt, Monica bên cạnh nhìn thấy, nàng thậm chí cũng nghĩ đến đánh lén, chỉ là chưa kịp ra tay.
Khi nhìn thấy Barker bị đánh bại thương nặng trong nháy mắt, trong lòng nàng chấn động tột đỉnh, tuy này biết Đỗ Địch An rất giỏi công kích, lưỡi dao sắc toàn thân cực kỳ sắc bén, nhưng không ngờ Barker xưa nay thần bí, lại bị đánh bại trực diện, biết rằng lúc này không cho phép trì hoãn, cực hàn Băng Long truy kích ở sau, cho dù Barker còn có lá bài gì nữa, bại thế lúc này đều là trí mạng.
Sau khi Đỗ Địch An ra tay công kích, đá một cước vào lồng ngực Barker, mượn lực để bay lại phía sau, giờ khắc này cũng không kịp tiếp tục công kích Monica bên cạnh, nếu trước đó đánh lén Barker thuận lợi thì còn có cơ hội ra tay, hiện tại Monica đã phòng bị hắn rồi, tiếp tục đấu nữa chỉ khiến tất cả bọn họ đều trở thành món ăn của cực hàn Băng Long.
Lúc hắn lui về, khống chế Helisha cùng xoay người cực tốc vút về hướng bên hồ.
Thân thể Barker bay ngược về phía sau, sắc mặt cực kỳ khó coi, thương thế trên người nhanh chóng khép lại, đây là năng lực hạt nhân của hắn, mà lá bài to lớn nhất của hắn chính là “Thân thể bất tử”!
Thân thể bất tử cũng không phải là thật sự không chết.
Nếu là đối phó với loại vật lý phá hoại mạnh mẽ như Đỗ Địch An, Barker không e ngại, bất luận thân thể bị phá hoại thế nào, hắn đều có thể khép lại, bao gồm cả xương sọ bị xuyên thủng, trái tim bị xuyên thủng, hắn đều có thể sống lại, đồng thời khỏi hẳn, bởi vì ma ngân của hắn vốn vượt ra khỏi phạm vi sinh mệnh nhân loại, não cũng không phải trung tâm thân thể hắn, trái tim cũng vậy, ngược lại, xương cốt toàn thân mới là hạt nhân của hắn.
Chiến đấu với Vực Sâu khác, chỉ cần không phải là Vực Sâu có năng lực ăn mòn, hắn cơ bản đều không để ý, năng lực bảo mệnh trong Vực Sâu có thể nói là hàng đầu, nhưng cho dù hắn có thể chữa thương được bao nhiêu lần, thì dưới công kích hàn khí của cực hàn Băng Long đều sẽ mất đi ý nghĩa.
Băng và hỏa là hai thái cực, hỏa vạn vật khắc tinh, băng cũng vậy.
Hắn khống chế cánh bằng xương, liều mạng giữ vững thân thể, nhưng hàn khí truyền đến từ sau lưng khiến hắn cảm giác thân thể đang chậm rãi cứng ngắc, thậm chí tư duy cũng chậm rãi cứng lại, trong đầu chỉ còn lại ý nghĩ cái chết khủng bố.
Thời khắc này hắn bỗng nhiên trở nên không khác gì với người bình thường.
Trước cái chết, tựa hồ ai cũng đều không ngoại lệ.
Hàn khí nồng nặc lan tán đến, trên người Barker nhanh chóng kết băng, cánh bằng xương của hắn không thể vỗ được, thân thể từ từ rơi ngã xuống đất, chân vỡ vụn thành mấy khối băng.
Monica đang dùng hết tốc lực chạy đến bên hồ nhìn thấy thảm trạng của Barker, trong lòng vừa sợ vừa thương xót, không ngờ một hồi mưu tính săn bắn, cuối cùng đối tượng bị săn bắn lại là chính mình.
Monica nhanh chóng bay đến bên hồ, nhưng cực hàn Băng Long cũng theo sát tới, đoàn săn bắn mai phục bên hồ lập tức lao ra từ trong đất bùn và dưới rừng rậm lá cây, vượt qua một đám dập lửa, nhằm phía cực hàn Băng Long.
Đám người bọn họ vĩ đại không sợ, triển lộ ma thân thiên kỳ bách quái, tư thái dữ tợn, nhìn qua tràn ngập sức mạnh hoặc hình thái quỷ dị, tựa hồ có năng lực thần kỳ, nhưng trong chớp mắt tới gần cực hàn Băng Long, hàn khí từ nó lan tràn ra như một cơn lốc nhỏ khuếch tán, sau đó tất cả mọi người tựa như lá rụng dưới gió thu, phiêu linh điêu tàn, liên tiếp vùng té xuống đất, hóa thành từng cái tượng băng, vẻ mặt trông rất sống động, có người há mồm la hét, có người tỏ vẻ sợ hãi, có người biểu hiện kinh ngạc, cũng có người một mặt tuyệt vọng.
Vuốt rồng của cực hàn Băng Long bước qua, người đông thành tượng đá bị đạp lộn xộn, băng tiết tung tóe, cực hàn Băng Long tiếp tục đuổi theo hướng trước mặt.