Chương 1054 Truy sát
Nhìn thấy chiến sĩ đoàn săn bắn không đỡ nổi một đoàn liên tục ngã xuống, sắc mặt Monica khó coi, vốn dĩ đang trông đợi chiến thuật biển người để mất đi sức lực, tuy nàng biết thứ gặp phải là ma vật khủng bố chân chính, chiến thuật biển người có khi không hề có tác dụng, nhưng chiến sĩ đoàn săn bắn cũng không phải lính bình thường, thể chất thấp nhất đều là cấp vạn người chém, bên trong còn có Chúa Tể chỉ huy đội, dù mấy vị Vực Sâu như bọn họ bị nhiều người như vậy vây quanh cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra.
Nhưng cực hàn Băng Long mạnh hơn dự đoán của nàng, hơn nữa năng lực khắc chế được chiến thuật biển người, Holani lại chết, Barker bị đông cứng thành tượng băng, chỉ còn lại nàng cùng Đỗ Địch An và Thi Vương do Đỗ Địch An khống chế.
Chuyện đến nước này, đương nhiên nàng sẽ không tiếp tục tìm Đỗ Địch An hợp tác, lúc trước Đỗ Địch An mạo hiểm phản công, đánh lén khiến Barker rơi vào tuyệt cảnh, nàng cảm thấy nếu không có Barker duy trì tâm tư như cũ, đợi Đỗ Địch An đánh lén một đòn, vậy đối tượng tiếp theo sẽ là nàng. Mà Đỗ Địch An sẽ mượn cơ hội diệt trừ bọn họ, nguyên nhân rất rõ ràng, chính là quyền lực to lớn trong vách!
Vách Tường Chủ vừa chết, nàng cùng Holani cũng chết, trong vách sẽ không ai có thể ngang hàng cùng Đỗ Địch An.
Đợi đến khi Thần quốc biết được tin Barker qua đời, không biết là đã qua bao nhiêu năm rồi.
Nghĩ tới những thứ này, suy nghĩ đầu tiên chính là chạy về trong vách, nàng đã không còn hy vọng xa vời đối với Cực Băng trùng, chỉ hy vọng có thể một bước trở lại trong vách, ổn định tình huống, kết hợp thần điện đối kháng với Đỗ Địch An.
Nghĩ tới những thứ này, bóng người của nàng bay qua phía sau mặt hồ, nhìn thấy bóng lưng Đỗ Địch An cùng Helisha ở xa xa, ánh mắt chớp lên, bỗng nhiên chuyển hướng bay đi.
Khi Monica bay về một hướng khác, cực hàn Băng Long vọt ra từ trong vòng vây của chiến sĩ đoàn săn bắn, để lại mặt đất đầy thi thể phía sau, nó phẫn nộ gầm thét bay lên, cánh to lớn hóa thành âm ảnh giống như xẹt qua mặt hồ, nó không đuổi theo Monica gần nó hơn, mà đuổi theo vị trí của Đỗ Địch An đã chạy đến không thấy bóng.
ở sau cực hàn Băng Long, chiến sĩ đoàn săn bắn còn lại cầm binh khí, ngốc tại chỗ, không dám tuy đuổi, xung quanh bọn họ thi thể ngổn ngang, đều là đồng bọn lúc trước, trong nháy mắt liền sinh tử cách xa.
Chiến sĩ đoàn săn bắn phản ứng tuy chậm, nhưng đến giờ phút này rồi ai còn không biết, cái gọi là vây quét, hoàn toàn là trò cười, từ khi mới bắt đầu liền bị cực hàn Băng Long truy sát, mấy vị Vực Sâu mà bọn họ kỳ vọng đều chỉ lo thoát thân, khi bóng Monica cũng biến mất hoàn toàn trong vùng rừng rậm, tất cả mọi người đều biết, bọn họ đã bị vứt bỏ.
Sắc mặt mọi người bi thảm, có người phẫn hận, có người tuyệt vọng, có người lệ rơi đầy mặt, có người quỳ xuống đất cầu xin.
Ở ma hố sâu xa này, bọn họ không có Vực Sâu che chở, đợi ở chỗ này là chết, trở về cũng là chết.
Đỗ Địch An cùng Helisha nhanh chóng đi tới vùng rừng rậm bên trong băng tuyết, ven đường gặp phải không ít ma vật thể chất hàn băng, những ma vật này trên người không tỏa ra nguồn nhiệt, hòa làm một thể với rừng rậm, đợi Đỗ Địch An đến gần, có ma vật tùy thời đánh lén, nhưng vẫn chưa đụng đến Đỗ Địch An liền bị lưỡi dao trên người hắn đâm thủng, hoặc trực tiếp chém thành hai khúc.
Tiếng rồng gầm ở phía sau bỗng nhiên vang lên, nhanh chóng tiến tới gần, Đỗ Địch An hơi thay đổi sắc mặt, dùng sừng trên đỉnh đầu nhìn về phía sau, nhất thời nhìn thấy thân thể to lớn của cực hàn Băng Long bay lượn giữa không trung, rừng rậm ven đường đều bị kình phong ép tới uốn lượn, trong tiếng gầm chen lẫn phẫn nộ cùng sát khí, Đỗ Địch An có thể cảm nhận được rõ ràng con rồng già này có sát niệm với mình.
Lần thứ nhất cùng lần thứ hai truy đuổi, Đỗ Địch An vẫn chưa cảm nhận được, nhưng hiện tại con cực hàn Băng Long này vẫn truy sát hắn không tha, hoàn toàn không để ý tới những người khác, tựa hồ hắn có thâm hận với nó, hắn cơ bản đã đoán được thứ hấp dẫn nó của mình.
Ngoại trừ ma ngân khác với ba người Holani ra, cũng chỉ còn một điểm có sự khác biệt, đó chính là trong cơ thể hắn có sức mạnh Hoang thần huyết nhục.
Tuy hắn không chưởng khống lực lượng này, nhưng màu vàng nhạt trên thân lưỡi dao sắc đủ để chứng minh sức mạnh Hoang thần đã thẩm thấu đến cơ thể hắn, trước đây ở Sylvia hắn liền biết, Hoang thần tọa trấn vách tường rất lớn, là nhân vật có lực chấn nhiếp khủng bố đối với Vực Sâu, tương tự, huyết nhục Hoang thần cũng sẽ thu hút mạnh mẽ một số ma vật, loại ma vật này không biết được khủng bố của huyết nhục Hoang thâng, ngược lại sẽ bị nó hấp dẫn.
Con Cực hàn Băng Long này có hể là bị mùi huyết nhục Hoang thần trên thân thể hắn hấp dẫn.
Tuy biết rõ điểm này nhưng tâm tình Đỗ Địch An cũng buồn bực, càng vô lực, hắn không cách nào che giấu và loại bỏ huyết nhục Hoang thần trong cơ thể, chuyện này có nghĩa là hắn sẽ một mạch bị cực hàn Băng Long truy sát, mãi đến khi nó không muốn đuổi nữa mới thôi.
Nhưng đuổi đến khi nào mới là điểm mấu chốt của nó?
Đỗ Địch An liều mạng chạy ra hướng bên ngoài rừng rậm, hắn chỉ hy vọng sau khi đuổi theo vùng rừng rậm này, nó sẽ ngừng.
Tiếng rồng gầm càng lúc càng gần, tựa như vang trên đỉnh đầu Đỗ Địch An, âm thanh chấn khắp nơi, những ma vật nghỉ ngơi ở gần rừng rậm đều chạy trối chết, khiến Đỗ Địch An phiền không ít.
Đỗ Địch An chạy chạy, liền cảm giác tia sáng trên đỉnh đầu tối lại, nhìn lên trên đã thấy cực hàn Băng Long đuổi tới hướng hắn, hắn đổi sắc mặt, lao nhanh, nhưng hắn đã dùng hết khí lực lớn nhất chạy trốn, vẫn không cách nào rút ngắn khoảng cách, sau khi trên người nó mọc ra cánh băng, tốc độ càng nhanh hơn lúc trước.
Rống!
Tiếng rồng gầm vang lên, cực hàn Băng Long há mồm phụt ra một mảnh hàn khí.
Con ngươi Đỗ Địch An co rút lại, phạm vi của hàn khí này quánh rộng rồi!
Hắn phanh nhanh lại, nhưng vẫn không kịp né rồi!
Hàn khí này có thể đông cứng Barker, đương nhiên cũng có thể đông hắn, một khi bị đóng băng thì xong đời!
- Helisha!
Đỗ Địch An hơi cắn răng, nhanh chóng lay động lục lạc.
m thanh lục lạc ngắn ngủi vang lên, Helisha trước sau im lặng sau lưng Đỗ Địch An đột nhiên nổi lên một tia khát máu trong con ngươi, lụa mỏng trên gương mặt không gió mà bay, thân thể nàng nhanh chóng biến hóa, xương cốt toàn thân vang lên kèn kẹt, trong nháy mắt liền biến thành một quái vật hình dạng long nhân, toàn thân bao trùm vảy đỏ đậm như lửa, xương sống sau lưng hơi nhô ra gai nhọn màu trắng, gương mặt xinh đẹp bao trùm vảy rồng cùng hoa văn.
Nàng ngẩng đầu nhìn hàn khí đang tràn xuống trên bầu trời, chỉ thấy đại thụ bị hàn khí chạm phải, nhất thời vang lên tiếng kèn kẹt, đông đến cứng đờ, long dực vỗ gió to, có ngọn cây bị thổi đến gãy.
Rống!
Helisha ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, âm thanh khàn khàn, giống nhau mấy phần với tiếng rít gào cửa cực hàn Băng Long.
Hồng mang nồng nặc hiện lên từ ngực đến phần gáy, tựa hồ ẩn chứa một đám lửa, khi nàng há mồm, trong miệng phụt lên một trận dung nham đánh về phía hàn khí, trong phút chốc hàn khí hiện ra một lổ thủng, hỏa diễm cũng nhanh chóng bị yên diệt.
Đỗ Địch An nhanh chóng tranh thủ cơ hội, lập tức khống chế Helisha cùng lao ra khỏi hàn khí từn lỗ thủng.