Chương 1055 Hợp kích
Mới vừa lao ra từ trong lỗ thủng hàn khí thì đã thấy cái miệng to như chậu máu của Cực Hàn Băng Long nhào tới, đồng tử của Đỗ Địch An rụt lại, đôi cánh trên lưng đột nhiên vặn vẹo, lấy sức mạnh cực lớn cưỡng chế thay đổi quỹ đạo, khó khăn lắm mới xẹt qua và tránh được được miệng rồng.
Trong khi đang trốn tránh, thân lưỡi dao trên người Đỗ Địch An giống như mấy chục thanh nhuyễn kiếm màu đen, hung mãnh đâm về phía cổ rồng.
Tiếng cắt rách xoẹt xoẹt vang lên, thân lưỡi dao đánh đâu thắng đó chém vào cổ rồng không tới nửa mét thì giảm thế lại, bị cản lại giống như đao kiếm bình thường chém phải đá vụn trong đất bùn, chỉ đâm vào được hơn nửa mét sau đó không cách nào đâm vào sâu thêm được nữa, chỉ có thể nương động tác chao lượn của Cực Hàn Băng Long thuận thế vạch ra bên cạnh mười miệng vết thương.
Grào!
Cực Hàn Băng Long phát ra tiếng gầm thét giận dữ, nó vỗ cánh đập về phía Đỗ Địch An, đồng thời vặn vẹo cơ thể khổng lồ của nó, lại lần nữa quay lại đánh úp về phía Đỗ Địch An.
Chuyện đã tới nước này, Đỗ Địch An cũng bất chấp việc để Helisha giữ lại lực lượng, nếu không hai người bọn họ sẽ đều phải chết ở chỗ này.
Hắn phóng thích sự khống chế đối với Helisha, mặc kệ để nàng ta rơi vào trạng thái chiến đấu khát máu.
Grào!!
Một tiếng rống giận không thua gì Cực Hàn Băng Long được phát ra từ trong miệng của Helisha, móng tay sắc nhọn và vảy cả người nàng bỗng dài thêm mấy tấc, thể tích có vẻ lại lớn hơn một chút, đồng thời dưới lớp vảy ở lồng ngực và cổ có ánh lửa sí diễm le lói, ánh lửa kia càng ngày càng rõ ràng, dường như lớp vảy ấy đã không áp chế được nó nữa, ngay sau đó, cả người nàng bốc cháy lên ngọn lửa hừng hực, cuối cùng biến thành nữ long nhân rực lửa.
Trong trạng thái ấy, nàng đánh về phía mười miệng vết thương do Đỗ Địch An cắt ra trên cổ rồng kia, móng vuốt sắc nhọn trong nháy mắt giữ chặt cổ rồng, nàng há mồm ra, giờ phút này hàm răng vốn trăng tinh lại trở nên sắc nhọn vô cùng, vì thế nên khuôn mặt xinh đẹp cũng trở nên rất dữ tợn, thậm chí có thể nói là xấu xí, lúc nàng há miệng ra, nơi sâu trong cổ họng dường như có ánh lửa dâng trào, ngay sau đó nàng cắn mạnh vào vết thương trên cổ rồng.
Có vẻ như Cực Hàn Băng Long cảm nhận được sự khủng bố và uy hiếp, tiếng kêu của nó càng dồn dập và tức giận hơn, nhưng thể tích của nó quá lớn, không thể né được Helisha đã bắt được cổ nó, đầu cũng chẳng thể vặn lại cắn trả Helisha, cho tới tận lúc Helisha cắn vào cổ nó.
Ngọn lửa nóng bỏng tràn ra từ khe miệng của Helisha, ánh lửa lan ra theo chỗ Helisha cắn, nó giống như nham thạch nóng chảy, lại giống như máu tươi, đổ dồn vào trong cổ của Cực Hàn Băng Long một cách hung tàn, làm cho cái cổ trong trạng thái hàn băng bị nhiễm đỏ một mảng, ngọn lửa này càng ngày khuếch tán xa hơn, rồi đột nhiên nổ tung.
Bùm một tiếng, vụ nổ đẩy Helisha ra, cả Đỗ Địch An cũng bị hất bay theo.
Trong lúc bay ngược về, Đỗ Địch An cố ổn định thân thể để tránh đụng phải hàn khí đang tràn ngập bốn phía.
Nhưng giờ phút này trong mắt của hắn chứa đầy sự bi thương, thậm chí còn có chút sự đau khổ xen lẫn trong đó.
Hắn không muốn cho Helisha tham chiến, chính là vì không muốn nhìn thấy biểu cảm điên cuồng khát máu ấy xuất hiện trên khuôn mặt thuần khiết hoàn mỹ giống như thiên sứ kia, nhưng hiện thực cứ luôn ép hắn phải sống lay lắt, cầu sinh đầy hèn mọn.
Sau khi Helisha bị đánh bay thì ngã vào trong hàn khí, nhưng cơ thể của nàng chẳng những không bị đông lại, ngược lại còn đánh tan hàn khí tạo ra một lối đi, đợi tới khi rơi xuống mặt đất, nàng đã làm giảm lực tác động xuống mức tối thiểu, trong lúc trở mình rơi xuống, mũi chân nàng nhún một cái, lại vọt lên lần nữa giống như mũi tên rời cung, đánh về phía Cực Hàn Băng Long.
Cái cổ của Cực Hàn Băng Long phun ra rất nhiều hàn khí, nó vung đầu, nhìn Helisha lại đang bay tới kia, gầm thét phun ra một loạt nhũ băng, bắn về phía Helisha như mưa rơi.
Helisha vung móng rồng, tuy đánh ra một bộ thuật đón đỡ cực kỳ phức tạp mà lại sở hữu trí nhớ đối kháng cực cao nhưng vẫn không thể né được hết tất cả nhũ băng, người nàng bị đâm trúng liên tiếp, lực của nhũ băng này khá là mạnh, phá vỡ long lân cứng rắn ở ngoài cơ thể nàng, nhưng chúng nó còn chưa kịp đâm vào sâu hơn thì đã bị ngọn lửa ngoài cơ thể nàng hòa tan, sau đó dần bốc hơi giống như hơi nước, nhìn qua người nàng toàn dục hỏa, rồi lại bị bao phủ ở trong lớp hơi nước, nàng vẫn xông lên đánh mà không hề sợ hãi.
Đỗ Địch An luôn chú ý tới sự an nguy của Helisha, thấy nàng bị thương, tim hắn như nhấc tới cổ họng, nhưng hắn rất nhanh đã phát hiện ra rằng biểu hiện của nàng thật sự có hơi kỳ quái, so với hoàn toàn chiến đấu bằng bản năng trước kia thì bây giờ nàng lại sử dụng tới tài nghệ, dù là công kích nhắm vào vết thương mình cứa ra lúc ban đầu, hay là chọn tấn công bằng lửa thì đều có mục đích rõ ràng, chẳng nhẽ nàng cũng biết, tấn công bằng lửa có thể làm tăng sát thương lên người Cực Hàn Băng Long?
Nếu như là vậy, chẳng phải có nghĩa là nàng có trí tuệ?
Đây là trí nhớ trước kia khôi phục, hay là tiến hóa ra trí tuệ?