Chương 1056 Hợp kích (2)
Sắc mặt Đỗ Địch An thay đổi không ngừng, tuy hắn vẫn luôn không muốn thừa nhận Helisha là Thi Vương, nhưng sự thật cũng sẽ không vì thế mà thay đổi, hắn muốn chữa khỏi cho Helisha cũng phải nhìn thẳng vào sự thật này, nếu là sự thật thì hắn phải cân nhắc về sự biến hóa của Thi Vương, Thi Vương bình thường cuối cùng cũng sẽ tiến hóa ra trí lực, cũng không ai biết được đó là ký ức quá khứ khôi phục lại, hay là khiến cho giống loài hoàn toàn mới là thi thể này có sự biến đổi trí lực từ ngây thơ tới trưởng thành.
Khi hắn bị sự thay đổi của Helisha hấp dẫn, Helisha và Cực Hàn Băng Long lại lao vào đánh nhau, Helisha cả người toàn lửa giống như một con rồng nhỏ mới sinh, gầm lên giận dữ, đánh với Cực Hàn Băng Long tới khó phân thắng bại, tựa như một dũng sĩ tân sinh đi khiêu chiến một vương giả lâu đời, Cực Hàn Băng Long rống giận liên tục, trong thời gian ngắn lại không làm gì được Helisha, ngược lại còn bị Helisha cứa thêm vài vết thương không thể khép lại được ở trên người.
Đỗ Địch An tỉnh táo lại rất nhanh, lập tức cũng gia nhập chiến đoàn.
Nhân lúc Helisha đang trực diện kiềm chế Cực Hàn Băng Long, hắn lặng lẽ bay đi từ mặt bên, vòng tới phần khấu đuôi của Cực Hàn Băng Long, toàn bộ thể lưỡi dao xoay chuyển như cánh quạt tạo ra tiếng ma sát sắc bén, chợt chém xuống.
Mấy thể lưỡi dao chồng lên nhau, chém vào cùng một chỗ, trong nháy mắt chém tới chỗ khấu đuôi của Cực Hàn Băng Long tạo thành một vết thương rất lớn, gần như chặt đứt cái đuôi từ chỗ khấu đuôi.
Cực Hàn Băng Long đã chú ý tới Đỗ Địch An từ lâu, nhưng nó không thèm xem hắn làm gì, cho tới khi phần khấu đuôi bị thương nặng, nó mới chợt xoay người, há mồm phun ra một đống gai băng bắn về phía Đỗ Địch An.
Toàn bộ lưỡi dao trên người Đỗ Địch An bay lượn giống như có vô số đao kiếm ngăn trở, hoặc là cản lại, hoặc bổ ra, hoặc đánh bay những gai băng đó, nhưng lực trùng kích của gai băng rất mạnh, mỗi một gai băng đều giống như nắm đấm của tay quyền anh nện mạnh ở trên người hắn. Thể lưỡi dao của hắn chống đỡ rất chật vật, người bị hai cái gai băng đánh trúng và đâm vào trong cơ thể, trong nháy mắt hàn khí lan ra, hầu như muốn đông cứng cơ thể của hắn.
Đỗ Địch An không dám đón chiêu nữa, nghiêng người né ra.
Lúc này, Helisha nhắm trúng cơ hội đánh trực diện về phía bụng của Cực Hàn Băng Long, móng rồng cắm vào cái bụng to trắng như tuyết của nó, móng rồng cháy hừng hực móc vào trong rất nhanh, nàng há miệng ra cắn xé, lưỡi dao trên lưng dựng thẳng lên, trên đôi cánh thịt mọc ra long lân, tất cả đều dựng thẳng lên giống như đầu cánh, làm cho đầu cánh trong nháy mắt trở nên sắc bén giống như đao nhọn, nó mang theo ngọn lửa đâm về phía bụng của Cực Hàn Băng Long.
Cực Hàn Băng Long đau tới mức ngửa mặt lên trời để gầm thét, móng rồng vung tới trên người Helisha.
Vèo một cái, Helisha đụng vào mặt đất giống như thiên thạch, đập đổ hẳn một vùng cây cối.
Đỗ Địch An thấy vậy đỏ hốc mắt, gào lên xông về phía Cực Hàn Băng Long, từng lưỡi dao trên cả người đều dựng lên, chém điên cuồng vào khúc đuôi và xương cột sống phần đuôi của nó, trong chớp mắt chém xuống từng nhát chém ra mấy trăm miệng vết thương chằng chịt.
Cái đuôi rồng vốn bị chặt đứt một nửa ngay lập tức bị chém đứt, rơi xuống từ giữa không trung, âm thanh vang dội truyền tới từ trên mặt đất.
Cực Hàn Băng Long đau đớn rít lên, nỗi đau bị chặt đuôi khiến nó phát điên, lúc Đỗ Địch An tiếp tục chém vào lưng nó, từ gốc đuôi bị đứt đột nhiên bắn ra một mảnh lưỡi dao hàn băng, mạnh mẽ xông ra, phập phập mấy tiếng đâm xuyên qua cơ thể từ xương sườn của Đỗ Địch An.
Khoảnh khắc này, điểm yếu của kẻ Tách Rời mới bộc lộ ra hết, sức phòng thủ kém xa Helisha - một kẻ Ma Long cường đại, Đỗ Địch An đang căm phẫn bị đau đớn và lạnh lẽo kích thích, lập tức tỉnh táo lại, hắn không ngờ từ trong cái đuôi bị đứt còn có thể bắn ra lưỡi dao hàn băng, bất ngờ không kịp phòng bị, chỉ cảm thấy ngực nóng ran từng đợt, vừa lạnh vừa nóng, hắn nhanh chóng vung tay chém đứt thân lưỡi dao, thân thể bay ngược lại rơi thẳng về phía của Helisha.
Khi vừa lao đi được nửa đường, hắn đã thấy Helisha bay lên từ trong đám bụi mù, toàn thân rực lửa, gào thét đánh về phía Cực Hàn Băng Long.
Đỗ Địch An thấy nàng không bị thương, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, thấy nàng lại đánh về phía Cực Hàn Băng Long, trong lòng hơi do dự, phẫn nộ thì phẫn nộ, nhưng hắn biết muốn giết con rồng già này, chỉ mình hắn và Helisha vẫn còn quá khó khăn, hơn nữa hắn đã bị thương, rút lưỡi dao hàn băng bên xương sườn ra, máu ngừng chảy, nhưng lúc hành động ngực vô cùng đau đớn, lúc này hắn vô cùng ao ước cơ thể cũng có thể mất đi cảm giác đau đớn như cánh tay phải.
Tuy rằng muốn bỏ cuộc nhưng hắn vẫn đuổi theo, để một mình Helisha ngăn cản Cực Hàn Băng Long, hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi.
Grào!!
Cực Hàn Băng Long ngửa mặt lên trời kêu gào, tràn ngập tức giận và đau đớn, cơ thể của nó rơi xuống từ không trung, cánh rồng vung vẩy, cơn lốc dâng lên đẩy Helisha ra, cơ thể rơi mạnh xuống đất, đè đổ một phần khu rừng.
Sau khi cơ thể Helisha dừng lại, nàng lại lao về phía Cực Hàn Băng Long như thể không chết thì không ngừng.