← Quay lại trang sách

Chương 1063 Thu hoạch

Sáu tiếng nổ vang lên, những mũi tên khổng lồ bắn trúng Cực Hàn Băng Long, lực va chạm mạnh đến nỗi những mũi tên khổng lồ ấy lập tức vỡ vụn, dấy lên một màn sương mù đen kịt đầy trời, trong sương mù có vô số hạt nhỏ li ti, hoàn toàn bao phủ lên mình Cực Hàn Băng Long.

Grào!!

Tiếng rồng gầm phẫn nộ truyền ra từ giữa làn sương đen, hàn khí cuốn lên xua tan làn sương mù, Cực Hàn Băng Long lao ra từ đó, nhưng dáng dấp nó đã thay đổi hoàn toàn. Thân thể băng lam trở nên đen sì sì, dính đầy những hạt tròn màu đen.

Trong mắt Đỗ Địch An loé ra vẻ vui mừng, kế hoạch tiến hành rất thuận lợi!

Mục đích của việc hắn cố tình chế ra mũi tên đại thụ cũng không phải là làm tổn thương Cực Hàn Băng Long. Thực tế chứng minh, Cực Hàn Băng Long bị sáu mũi tên bắn trúng mà thân thể chỉ lảo đảo một thoáng, cũng không để lại vết thương.

Chẳng qua bên trong những mũi tên ấy có chứa nhựa cây và dầu cây, tất cả đều phun lên mình Cực Hàn Băng Long. Dầu cây này cũng được trộn với nhựa cây đun sôi, có tính chất kết dính rất chặt. Còn về làn khói đen kia thì là vô số bột than củi được nghiền nát và bung tỏa khi mũi tên kia vỡ vụn ra, phủ lên lớp dầu cây dính trên mình Cực Hàn Băng Long nên mới làm cho thân mình nó trở nên đen sì sì.

Lý do Đỗ Địch An nghĩ đến bột than cũng thật là trùng hợp. Lúc trước khi rót dầu cây vào phần rỗng của mũi tên, dầu cây rất dễ bị đông lại do tiếp xúc với khí hậu lạnh giá, không thể tạo nên hiệu quả mà hắn mong muốn. Vì thế hắn tạo ra một đường xung quanh phần rỗng của mũi tên rồi lấp kín bột than củi, mục đích là giữ ấm phòng ngừa dầu cây đông lại.

Grào!

Cực Hàn Băng Long triệt để nổi giận, nó vỗ cánh đầy phẫn nộ, mũi phì phò phun khí rồi bay nhanh về phía Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An tiếp tục bay về phía trước.

Khi bay qua một thung lũng, hắn lại ném ra một lưỡi dao. Hắn nghĩ ra kỹ xảo tróc thân lưỡi dao này trong vòng ba tháng qua, nó có thể xem là mũi tên tấn công tầm xa.

Mà giờ khắc này, lưỡi dao rơi trở thành chìa khóa để khởi động cơ quan.

Sau khi lưỡi dao bắn vào thung lũng, tuyết đọng bên trong lập tực xoã tung ra, từ trong màn tuyết bay đầy trời có một bóng đen to lớn bay lên không trung với tốc độ nhanh như chớp.

Cực Hàn Băng Long phát hiện ra, vỗ cánh và gầm lên đầy giận dữ. Cuồng phong nổi lên bắn về phía mặt đất. Động tác của bóng đen đã suy giảm đi đôi chút nhưng vẫn chạm vào phần bụng của Cực Hàn Băng Long được. Đó là một tấm lưới màu đen vô cùng lớn, nó quấn quanh hai móng vuốt của Cực Hàn Băng Long.

Đỗ Địch An thấy chiếc võng này không thể bọc cả người Cực Hàn Băng Long, trong lòng âm thầm tiếc nuối nhưng động tác thì không dừng lại. Cơ thể hắn tiếp tục lao xuống phía dưới, khi cách mặt đất khoảng trăm mét thì lại ném ra một lưỡi dao khác vào rừng rậm.

Oành!

Tuyết động trong rừng rậm bắn lên, lại là một tấm võng lớn nữa bay ra.

Cực Hàn Băng Long không kịp chuẩn bị nên bị tấm lưới này bọc từ dưới lên trên. Tấm lưới này vô cùng lớn, nó bao phủ cả người Cực Hàn Băng Long từ đầu tới đuôi, những tảng đá ở phần đáy lưới nhanh chóng quấn quanh và thắt nút lại dưới sức kéo.

Đôi cánh của Cực Hàn Băng Long bị tấm lưới bao phủ, nó gầm thét kịch liệt giãy dụa. Lúc tấm lưới sắp bị xé thì lại có một tấm lưới khác bắn ra từ mặt đất.

Tấm lưới này một lần nữa vây chặt thân thể của Cực Hàn Băng Long. Bốn phía dưới mặt đất đồng thời bắn ra những mũi tên lớn, tổng cộng có mười hai mũi tên đâm về phía Cực Hàn Băng Long như kiếm, những tiếng phập phập liên tục vâng lên. Mũi tên vỡ ra, dầu cây bên trong phun tung toé văng lên thân mình của Cực Hàn Băng Long, tầng bột than lửa bên ngoài dầu cây hóa thành sương đen, hoàn toàn bao phủ người nó.

“Chính là lúc này!”

Ánh mắt Đỗ Địch An lóe lên ánh sáng lạnh, chiếc chuông trên người hắn rung lên.

Grào!

Trong rừng rậm vang lên một tiếng gầm nhẹ, ngay sau đó một ngọn lửa nóng rực đột nhiên xuyên qua như một viên đại bác, như một như một chùm hỏa pháo đánh thẳng vào Cực Hàn Băng Long.

Bùm một tiếng, sau một khắc ngọn lửa hiện lên nơi có tiếng vang và nhanh chóng lan rộng ra, thiêu đốt tấm lưới đen và những nơi khác dọc theo tấm lưới. Khi ngọn lửa gặp dầu cây thì càng bùng lên mạnh mẽ.

Mà lúc này bột than trên dầu cây cũng làm ngọn lửa bùng cháy dữ dội hơn.

Cực Hàn Băng Long trong nháy mắt biến thành một con rồng lửa rực bị đốt cháy ở giữa không trung giống như một đám mây lửa, nó ngửa mặt lên trời vươn người từ trong biển lửa rít gào, nhưng đôi cánh không cách nào tránh thoát được, thân thể to lớn rơi ở độ cao hơn trăm mét xuống mặt đất như thiên thạch đang cháy va vào mặt đất, một làn sóng xung kích mạnh lan ra, xới tung cây cối xung quanh rừng kiếm.

Một tiếng ầm khẽ vang lên, sau đó là một tiếng va chạm kịch liệt cùng với tiếng rít gào thảm thiết đột ngột của Cực Hàn Băng Long.

Chỉ thấy Cực Hàn Băng Long rơi xuống mặt đất, hoàn toàn lõm xuống đất, mặt đất quanh đó hai trăm mét đều sụp đổ. Nhưng dưới nền đất sụp đổ lại có từng căn đá tảng vô cùng sắc bén nhô ra như răng nanh. Đỉnh của một số đá tảng này dính vật thể màu xanh lục hoặc màu đen, đó là nọc độc Đỗ Địch An lấy ra từ trong cơ thể của ma vật.