← Quay lại trang sách

Chương 1068 Người ký sinh (3)

Soạt!

Cực Băng trùng quấn quanh vòng cổ nàng há miệng như rắn độc màu trắng, phát ra tiếng gầm gừ.

Cánh tay nữ tử trần trụi ra sức kéo mạnh về.

Sắc mặt Đỗ Địch An hơi thay đổi, thân thể khẽ động, ầm một tiếng, nữ tử trần trụi kéo lưỡi dao lùi ngược về phía sau, suýt nữa té ngã, mà tốc độ của Đỗ Địch An không giảm, tiếp tục xông lên, như thằn lằn gãy đuôi, chỉ cầu tự bảo toàn.

Soạt!

Cực Băng trùng trên cổ nữ tử trần trụi phát ra gào thét phẫn nộ, trong miệng tròn như rắn đầy răng nhọn chi chít, nữ tử trần trụi dưới sự khống chế của nó, một lần nữa nhanh chóng giậm chân xông đến như sao băng.

Trong lòng Đỗ Địch An thầm kinh ngạc, tố chất thân thể của nữ tử trần trụi này mạnh quá, không có vào ma thân thế mà cũng có thể đuổi kịp hắn, đây chắc không liên quan tới thao tác của Cực Băng trùng, dù sao đến bây giờ, ma vật khổng lồ đó đã bị vứt ra bốn năm mươi mét phía sau bọn họ rồi!

Đỗ Địch An trông thấy nữ tử trần trụi này lần nữa lại gần, chợt vung ra lưỡi dao, bão lưỡi dao xoay chuyển như con quay, siết sang bên kia.

Toàn thân nữ tử trần trụi nhanh chóng đóng băng lại, hai tay bảo vệ lấy thân thể, thoáng chốc lưỡi dao chém ra trăm ngàn lần, cắt vụn tảng đá trên cánh tay đó, hơn nữa để lại mấy chục vết thương chi chít, nhưng kỳ lạ là vết thương không có máu chảy ra.

Đỗ Địch An thấy không thể giết nàng, vừa hạ xuống là lập tức chạy nhanh, không quay đầu lại.

Nữ tử trần trụi lần nữa đuổi theo như phát điên, Cực Băng trùng trên vai phát ra tiếng rít chói tai.

Đỗ Địch An thấy lối ra càng lúc càng gần, trong lòng bỗng run sợ, chợt hắn nghĩ đến, Cực Băng trùng này có thể khống chế hàn khí, chẳng phải đợi tới dưới hồ nước bên ngoài rồi có thể bộc phát ra tốc độ nhanh hơn sao?

Cho dù không thể, nếu dùng hàn khí khống chế hồ nước, thế chẳng phải hắn càng nguy hiểm hơn ư?

Giữa giây phút này, đầu óc hắn nhanh chóng chuyển động, đột nhiên dừng cơ thể lại.

Nhưng nữ tử trần trụi ở phía sau mười mấy mét không ngừng, trong lúc Đỗ Địch An dừng lại, lập tức đuổi sang đây, toàn thân đóng băng, tảng băng nhô lên như lưỡi dao, nâng tay đưa về phía Đỗ Địch An, lồng ngực nàng cũng nhô lên gai nhọn hàn băng, một khi bị nàng bắt được thì cơ thể của Đỗ Địch An sẽ bị gai nhọn nơi ngực nàng đâm vào.

Trong khoảnh khắc này, ánh mắt Đỗ Địch An vụt qua một tia sáng vô cùng sáng ngời, xoay người quay đầu lại, phút chốc sống chết đan xen này, bỗng nhiên hai tay hắn hồi phục thành hình dạng cánh tay của nhân loại, năm ngón bóp lấy cánh tay của nữ tử trần trụi, cơ thể giật bắn, lưỡi dao trên vai và trên lưng bắn ra như sấm sét, không phải tấn công nữ tử trần trụi, mà là càn quét sang Cực Băng trùng trên bờ vai nàng.

Cực Băng trùng la hét một tiếng, muốn khống chế nữ tử trần trụi đưa tay chống đỡ, nhưng hai tay của nữ tử trần trụi bị Đỗ Địch An nắm chặt, nhất thời không thể thoát khỏi, mọi thứ này xảy ra trong thoáng chốc, vài tiếng rắc, Cực Băng trùng bị chém vỡ ra, thân thể rơi xuống mặt đất giống như mấy miếng thịt trắng xóa.

Còn một đầu nhọn khác đâm vào trong tai nữ tử trần trụi cũng bất lực trượt xuống.

Đỗ Địch An thở phào, lại thấy nữ tử trần trụi bỗng mềm nhũn té ngã, cùng lúc này, phía sau khoang thuyền vang lên tiếng ầm ầm, nơi khúc cua, con ma vật bò sát khổng lồ hình dạng cá sấu kia đang đuổi đến đây với khí thế hùng hổ.

Mặt Đỗ Địch An hơi biến sắc, quay người lập tức xông về phía đường hầm, phút chốc quay người đi, chợt hắn cũng không biết suy nghĩ sao, bàn tay kéo nữ tử trần trụi này vào trong lòng, bế nàng cùng nhảy vào đường hầm.

Nước, lạnh buốt.

Đỗ Địch An nín thở, vỗ cánh tăng hết tốc độ bơi về phía mặt hồ.

Ào!

Trong khi hắn bơi ra xa bốn năm mươi mét, bỗng phi thuyền dưới đáy hồ chấn động, một cơn sóng ập đến, tiếp đó con ma vật khổng lồ như cá sấu xông ra khỏi phi thuyền, lắc đuôi từ đáy hồ nhanh chóng đuổi theo qua đó.

Lưỡi dao toàn thân Đỗ Địch An dựng đứng, như cánh sườn của phi cơ chiến đấu, khiến dòng nước chảy không có cản trở mà xen kẽ trôi qua, vèo một tiếng, bóng dáng của hắn lao ra khỏi mặt hồ và bay lên cao.

Grào!

Khi hắn vừa chui ra mặt nước, hồ nước gồ lên, một cái miệng lớn như chậu máu lao tới từ trong hồ nước, thoáng chốc miệng lớn ngậm lại, Đỗ Địch An đạp phía trước môi và răng của nó bay ra ngoài, tránh khỏi ma vật cắn xé một cách nguy hiểm, bay ra không trung bảy tám mươi mét, sau đó mau chóng bay sang một nơi cạnh hồ.

Sau khi ma vật hình dạng cá sấu cắn trượt, cơ thể té ngã xuống hồ khiến nước trong hồ tràn lan ra ngoài, nó tăng hết mức tốc độ bơi theo phía Đỗ Địch An bay đi dưới hồ, lưỡi dao trên sống lưng lộ ra khỏi mặt hồ, đáng sợ kinh hoàng như bảy tám chiếc vây lưng của con cá mập.

Đỗ Địch An bơi đến kế bên Helisha cạnh hồ, sau khi lên bờ rồi thì vứt nữ tử trần trụi trên lưng xuống cạnh hồ, chợt xoay người lại, lưỡi dao toàn thân dựng lên, giậm chân quay người xông ngược về đó.

Grừ!

Ma vật từ trong hồ lủi ra, một lần nữa há to cái miệng lớn bằng chậu máu ra cắn.

Đỗ Địch An như một viên đạn màu đen xoay chuyển bay vào trong miệng của nó, miệng to ngậm chặt, ầm một tiếng, chỉ phút chốc bóng dáng của Đỗ Địch An phá vỡ ra ngoài từ trên lớp biểu bì màu đen trong đầu nó.